Vào năm 1912, Titanic cất cánh từ cảng Southampton, Anh, với mục tiêu đến New York, Mỹ, mang trên mình hơn 2.200 hành khách và thành viên phi hành đoàn. Nó được thiết kế với những tiện nghi và sang trọng chưa từng thấy, với các phòng ngủ hoàng gia, sân thượng, phòng hút xì gà và một hồ bơi khổng lồ.Trên con tàu, có cả những người giàu có và những người lao động tầng lớp thấp, tạo nên một biểu tượng cho sự chênh lệch giai cấp của thời đại đó.Tuy nhiên, vào đêm 14/04, Titanic đã gặp phải một thảm họa không thể ngờ tới. Khi đi qua vùng Bắc Đại Tây Dương, con tàu đã đâm vào một tảng băng khổng lồ. Khiến cho thủy thủ đoàn nhận ra sự nguy hiểm, nhưng đã quá muộn để tránh va chạm.Cơn sốc mạnh mẽ từ va chạm đã làm rách lớp thép của tàu trên một khoảng dài, làm nước xâm nhập vào tàu. Trong vòng chưa đầy ba giờ, Titanic đã chìm dưới đại dương.Những giờ phút sau khi con tàu chìm là cảnh kinh hoàng và đáng buồn. Trên tàu, không đủ số thuyền cứu sinh để cứu tất cả mọi người, sự hoảng loạn và hỗn loạn đã làm tăng thêm những thương vong.Mặc dù có sự tổ chức cứu hộ, nhưng chỉ có một số nhỏ người may mắn được giải cứu. Khoảng 1.500 hành khách và thành viên phi hành đoàn đã mất mạng trong thảm họa này.Sau thảm họa, công cuộc tìm kiếm thi thể và đồ vật trên Titanic đã bắt đầu. Tuy nhiên, trong suốt 111 năm qua, những nỗ lực này không thể tìm thấy bất kỳ hài cốt người nào.Nguyên nhân mà thi thể của hành khách trên tàu Titanic không thể trục vớt là do các thi thể bị chìm dưới đáy biển và không được tìm thấy. Trong số 1.500 người thiệt mạng trong thảm họa Titanic, chỉ có khoảng 340 thi thể được trục vớt lên khỏi mặt nước. Còn lại, khoảng 1.160 thi thể vẫn còn chìm dưới đáy biển và không thể nhìn thấy.Trong suốt 111 năm sau thảm họa, các cuộc thám hiểm đến vị trí của con tàu Titanic đã không tìm thấy bất kỳ hài cốt người nào, mặc dù các đồ vật như quần áo, giày dép và đồng hồ của các nạn nhân đã được phát hiện.Có một số giả thuyết cho rằng ở độ sâu gần 4.000 mét dưới đại dương, các thi thể dễ bị phân hủy hoặc bị sinh vật biển ăn mòn. Xương người được làm từ một loại khoáng chất gọi là hydroxyapatite, chủ yếu chứa canxi và phốt phát. Nước mặn có thể hòa tan khoáng chất xương này.Có khả năng xương người vẫn còn tồn tại trong đống đổ nát sau 111 năm, nhưng điều này phụ thuộc vào nồng độ muối, độ pH của nước và tác động của vi sinh vật. Xương có thể phân tán rộng rãi trong và xung quanh xác tàu và bị bao phủ bởi phù sa, làm cho chúng khó được phát hiện.Do đó, có thể kết luận rằng hơn 1.000 hành khách trên tàu Titanic đã bị hòa tan vào đại dương. Việc tìm kiếm tàn dư của con người trong xác tàu có thể gây xáo trộn các phần của xác tàu và được cấm.>>>Xem thêm video: Cận cảnh xác tàu Titanic dưới đáy biển sâu 4.000m.
Vào năm 1912, Titanic cất cánh từ cảng Southampton, Anh, với mục tiêu đến New York, Mỹ, mang trên mình hơn 2.200 hành khách và thành viên phi hành đoàn. Nó được thiết kế với những tiện nghi và sang trọng chưa từng thấy, với các phòng ngủ hoàng gia, sân thượng, phòng hút xì gà và một hồ bơi khổng lồ.
Trên con tàu, có cả những người giàu có và những người lao động tầng lớp thấp, tạo nên một biểu tượng cho sự chênh lệch giai cấp của thời đại đó.
Tuy nhiên, vào đêm 14/04, Titanic đã gặp phải một thảm họa không thể ngờ tới. Khi đi qua vùng Bắc Đại Tây Dương, con tàu đã đâm vào một tảng băng khổng lồ. Khiến cho thủy thủ đoàn nhận ra sự nguy hiểm, nhưng đã quá muộn để tránh va chạm.
Cơn sốc mạnh mẽ từ va chạm đã làm rách lớp thép của tàu trên một khoảng dài, làm nước xâm nhập vào tàu. Trong vòng chưa đầy ba giờ, Titanic đã chìm dưới đại dương.
Những giờ phút sau khi con tàu chìm là cảnh kinh hoàng và đáng buồn. Trên tàu, không đủ số thuyền cứu sinh để cứu tất cả mọi người, sự hoảng loạn và hỗn loạn đã làm tăng thêm những thương vong.
Mặc dù có sự tổ chức cứu hộ, nhưng chỉ có một số nhỏ người may mắn được giải cứu. Khoảng 1.500 hành khách và thành viên phi hành đoàn đã mất mạng trong thảm họa này.
Sau thảm họa, công cuộc tìm kiếm thi thể và đồ vật trên Titanic đã bắt đầu. Tuy nhiên, trong suốt 111 năm qua, những nỗ lực này không thể tìm thấy bất kỳ hài cốt người nào.
Nguyên nhân mà thi thể của hành khách trên tàu Titanic không thể trục vớt là do các thi thể bị chìm dưới đáy biển và không được tìm thấy. Trong số 1.500 người thiệt mạng trong thảm họa Titanic, chỉ có khoảng 340 thi thể được trục vớt lên khỏi mặt nước. Còn lại, khoảng 1.160 thi thể vẫn còn chìm dưới đáy biển và không thể nhìn thấy.
Trong suốt 111 năm sau thảm họa, các cuộc thám hiểm đến vị trí của con tàu Titanic đã không tìm thấy bất kỳ hài cốt người nào, mặc dù các đồ vật như quần áo, giày dép và đồng hồ của các nạn nhân đã được phát hiện.
Có một số giả thuyết cho rằng ở độ sâu gần 4.000 mét dưới đại dương, các thi thể dễ bị phân hủy hoặc bị sinh vật biển ăn mòn. Xương người được làm từ một loại khoáng chất gọi là hydroxyapatite, chủ yếu chứa canxi và phốt phát. Nước mặn có thể hòa tan khoáng chất xương này.
Có khả năng xương người vẫn còn tồn tại trong đống đổ nát sau 111 năm, nhưng điều này phụ thuộc vào nồng độ muối, độ pH của nước và tác động của vi sinh vật. Xương có thể phân tán rộng rãi trong và xung quanh xác tàu và bị bao phủ bởi phù sa, làm cho chúng khó được phát hiện.
Do đó, có thể kết luận rằng hơn 1.000 hành khách trên tàu Titanic đã bị hòa tan vào đại dương. Việc tìm kiếm tàn dư của con người trong xác tàu có thể gây xáo trộn các phần của xác tàu và được cấm.