"Đệ nhất hán gian Thanh triều": Đến Từ Hi Thái hậu cũng không sợ

Không chỉ bất bình, nhân vật này còn oán than, nung nấu một kế hoạch to lớn thay đổi cục diện chính trị, kinh tế Thanh triều lúc bấy giờ.

Lý Hồng Chương là một đại thần trong triều đình nhà Thanh. Trong các chuyến thăm đến Mỹ và Châu Âu, Lý Hồng Chương cảm nhận sâu sắc sự ưu việt, vượt trội trong đường lối chính trị của các nước phương Tây, ông cảm thấy bất bình với chế độ chính trị bấy giờ của Trung Quốc.

Sau thất bại năm Giáp Ngọ (1894), các học giả vẫn luôn cho rằng Lý Hồng Chương "lấy sức một người chống lại cả một quốc gia", nhưng thực tế không phải vậy, nếu nói đúng ra, Lý Hồng Chương lúc bấy giờ là "lấy sức một người chống lại hai quốc gia" mới phải.

Trong quá trình thảo luận về Hiệp ước Mã Quan, Lý Hồng Chương từng than thở với Ito Hirobumi rằng: "Việc mà quý đại thần làm cũng chính là điều tất cả các ngài đều mong muốn, có ở trong hoàn cảnh của nhau thì mới biết được cái khó của đất nước chúng tôi, chẳng ai có thể nói thay được."

Lý Hồng Chương ngưỡng mộ Thiên hoàng Minh Trị "biết nghe lời khuyên" "biết lắng nghe ý kiến của triều thần", còn chính quyền mà ông bất mãn, chẳng cần hỏi cũng biết ra sao.

Học theo phương Tây, nung nấu ấp ủ tham vọng cải tổ Thanh triều

Sự bất bình này đã hình thành từ rất lâu, từ những năm 1870, Lý Hồng Chương đã sớm nhận ra rằng, con đường cải cách từ nông nghiệp sang công nghiệp là con đường tất yếu để cứu lấy quốc gia, cứu lấy người dân.

"Người Trung Quốc không tỏ chuyện thế giới, chỉ biết ôm khư khư con đường cũ, giấu mình sau giấy vở và khinh thường ngành công thương. Nhưng họ nào có biết, văn minh nhân loại và công thương nghiệp ấy còn quan trọng hơn những thứ giấy vở kia. Các cường quốc phương Tây phương Đông xung quanh kia cũng chẳng ngoại lệ".

Nhưng hơn 20 năm trôi qua, thậm chí sau thất bại thảm hại năm Giáp Ngọ, ngành công thương nghiệp của Trung Quốc cận đại dường như vẫn chỉ ở con số 0.

"Đệ nhất hán gian Thanh triều": Đến Từ Hi Thái hậu cũng không sợ ảnh 1

Sau hiệp ước Mã Quan, các phần tử yêu nước đã làm một câu đối tặng Lý Hồng Chương như sau: "Dương Tam dĩ tử vô Tô sửu, Lý Nhị tiên sinh thị Hán gian" (Dương Tam là người Tô Châu thường đóng vai hề tức sửu, nên được gọi là Tô sửu, Dương Tam chính là người diễn vai Tô sửu tốt nhất, còn Lý Nhị tức Lý Hồng Chương cũng chính là kẻ phản bội bán nước số một).

Ít lâu sau, Lý Hồng Chương phụng mệnh đi sứ đến Nga, đồng thời đến thăm các quốc gia Âu Mỹ. Tư tưởng cách mạng mới ở các quốc gia này đã tiến bộ ngày một xa hơn. Sau khi trở về Trung Quốc, Lý Hồng Chương trình bày lại những điều mình mắt thấy tai nghe cảm nhận:

"Người phương Tây thành lập nhà nước, chính trị và tôn giáo, những gì tôi kể ra đây, cũng giống như lời Quách Tung Đạo, Tăng Kỷ Trạch, Tiết Phúc Thành từng viết trong "Nhật ký", nhưng ngắn gọn hơn nhiều.

Trong chuyến đi lần này, tôi được đến thăm nhiều nơi, nhưng thời gian lại quá ngắn, song những gì tôi được thấy, được tìm hiểu và điều tra thì quả là trăm nghe không bằng một thấy.

Điều quan trọng nhất chính là họ trên dưới đồng lòng, một khi cả tập thể quyết tâm nhất chí, thì không gì là không làm được, tích lũy của cải để trở nên mạnh mẽ. Chính trị Trung Quốc hiện tại là một mớ hỗn độn, con đường kinh tế lại chẳng thể bắt kịp với họ. Mỗi khi nhìn vào, lòng tôi lại thêm lo lắng.

Hồ Văn Trung từng nói: "Nếu ta có tiền, thì chuyện trong thiên hạ đều có thể làm. Trước đây từng ngẫm nghĩ lời đó, đúng là giống như con đường thứ hai vậy".

Trong hoàn cảnh thất thế, lời nói và hành động của Lý Hồng Chương vẫn luôn vô cùng thận trọng. Song những điều ông nói với Ngô Vĩnh tuy có chút mơ hồ nhưng lại chẳng khó để hiểu được ý nghĩa thực sự của nó.

Lý Hồng Chương từng thẳng thắn trả lời truyền thông phương Tây rằng, mục đích chính trong chuyến đi lần này của ông là để "tìm hiểu đường lối chính trị của các quốc gia" để sau khi trở về nước, ông có thể "thay đổi, cải cách nền chính trị".

"Đệ nhất hán gian Thanh triều": Đến Từ Hi Thái hậu cũng không sợ ảnh 2

Chân dung Lý Hồng Chương.

Ủng hộ những người có tư tưởng cải tổ

Ông thừa nhận rằng, trước đây những hiểu biết của ông về "đường lối chính trị các nước" đều thông qua lời kể gián tiếp của Quách Tung Đạo, Tăng Kỷ Trạch, Tiết Phúc Thành.

Chuyến đi này, ông được tự mình quan sát, mới phát hiện ra "những điều mình thấy còn vượt xa so với những gì đã nghe". Hàm ý sau đó là, ông vừa vô cùng đồng tình với ba người Quách Tung Đạo, Tăng Kỷ Trạch và Tiết Phúc Thành nhưng chính bản thân ông cũng có những hiểu biết sâu sắc hơn.

Về ý kiến của Quách Tung Đạo, Tăng Kỷ Trạch và Tiết Phúc Thành, lấy Tiết Phúc Thành làm ví dụ. Tiết Phúc Thành phụng mệnh triều đình đi đến phương Tây, ông đã ghi chép lại 6 cuốn nhật ký tổng cộng hơn 170.000 từ.

Trong nhật ký đi sứ phương Tây, Tiết Phúc Thành chủ yếu tập trung thể hiện hai trọng điểm chính: Thứ nhất, kêu gọi triều đình nhà Thanh thực hiện cải cách nền kinh tế, xóa bỏ chế độ "quốc gia nông nghiệp" để thay thế bằng "quốc gia công nghiệp".

Thứ hai, kêu gọi nhà Thanh thực hiện cải cách trong chính trị, học tập theo các nước Anh, Ý… thực hiện chế độ "Quân dân cộng trị".

Từ điều này, không khó để hiểu được lập trường chính trị của Lý Hồng Chương là như thế nào.

Hiểu được tính tất yếu của việc thực hiên cải cách chính trị để cứu nước, Lý Hồng Chương ngày một xa cách với triều đình nhà Thanh.

Tuy rằng Lý Hồng Chương viết rất nhiều thư cho bạn ông nói về chuyến thăm các nước Âu Mỹ lần này, nhưng lại chẳng có lá thư nào đề cập đến việc cải cách chính trị. Song, chi tiết "các nước phương Tây trên dưới đồng lòng, một khi cả tập thể quyết tâm nhất chí, thì không gì là không làm được" lại được nhắc đến nhiều lần. Ý nghĩa trong câu nói đó chẳng khó để hiểu, ba người Quách Tung Đạo, Tăng Kỷ Trạch, Tiết Phúc Thành đã giải thích rõ ràng, cải cách chính trị là phương pháp tất yếu để đạt được "trên dưới một lòng"; còn Lý Hồng Chương coi "phương pháp kinh tế" là "con đường thứ hai".

Nói theo cách chúng ta ngày nay, chính là: "Chính trị phải được cải cách trước, nếu không thì cải cách kinh tế cũng khó mà thành công được."

"Đệ nhất hán gian Thanh triều": Đến Từ Hi Thái hậu cũng không sợ ảnh 3

Nhận thức được điều đó, trong thời gian thực hiện duy tân Mậu Tuất, Lý Hồng Chương ra sức ủng hộ cho Đảng phái Khang Hữu Vi, cũng tự than rằng: "Khang Hữu Vi tài giỏi hơn ta, chuyện bãi bỏ khoa cử, ta đây ấp ủ mấy chục năm chẳng thành, nay ông ấy làm được, ta quả thực hổ thẹn vô cùng."

Sau này, khi Đảng Khang sụp đổ, các đối thủ chính trị tố cáo Lý Hồng Chương cũng thuộc Đảng Khang, Từ Hi Thái hậu sinh nghi, hỏi ông, Lý Hồng Chương thẳng thắn đáp:

"Thần chính thuộc Đảng Khang, chuyện phế lập thần không biết, nhưng lục bộ quả thật đáng bỏ, nếu theo cách cũ mà có thể giàu mạnh thì Trung Quốc đã thành hùng cường lâu rồi, há còn phải đợi đến bây giờ.

Nếu ai có chủ trương biến pháp đều là Đảng Khang thì thần cũng thế, thần chính là người của Đảng Khang."

Về sau, Lý Hồng Chương được giao cho cai quản vùng Lưỡng Quảng (tức Quảng Đông và Quảng Tây), tuy được lệnh bắt giữ Khang Hữu Vi, Lương Khải Siêu, nhưng ông vẫn âm thầm bảo vệ họ thậm chí còn bí mật giữ liên lạc suốt thời gian dài.

Song, sự ủng hộ của Lý Hồng Chương với Đảng phái của Khang Hữu Vi lại bắt nguồn từ sự bi quan sâu sắc.

Ông từng nhiều lần luận bàn qua thư với người con cả của mình là Lý Kinh Phương về tương lai của cuộc duy tân, rồi kết luận rằng: "Trên triều đình… coi trọng biến pháp, gần đây cũng chỉ có nhóm người Khang Hữu Vi, Lương Khải Siêu đứng lên, nhưng có phương pháp mà không có người thực hiện thì cũng không được, theo kẻ yếu kém thì há có nhân tài được việc, song cũng chỉ là qua loa lấy lệ mà thôi."

Về học vấn chính trị của thành viên Đảng Khang, Lý Hồng Chương cũng đánh giá rất thấp: "(Hoàng thượng) mỗi ngày bàn chuyện với quan lại trung khu, bàn chuyện học đường, chuyện công thương, coi trọng lũ vô năng, yếu đuối chẳng thể giúp đỡ, thậm chí bọn Khang Hữu Vi còn ăn cướp để làm sang thêm cái vẻ bề ngoài, nghe lệnh và phục tùng. Gần đây những sắc lệnh đều do Đảng Khang đưa ra, dùng để qua loa lấy lệ xong thực chất chả làm nên chuyện gì."

"Đệ nhất hán gian Thanh triều": Đến Từ Hi Thái hậu cũng không sợ ảnh 4

Lý Hồng Chương tuy bi quan là thế, nhưng ông vẫn không nề hà mạo hiểm bị đối thủ vạch tội là "Đảng Khang" để qua lại với Khang Hữu Vi và Lương Khải Siêu, bởi vì ông đau đáu trong lòng việc Trung Quốc thiếu đi những nhân tài kiểu mới. Giống như ông từng chân thành nói với Ito Hirobumi rằng: "Ngày sau Khang Hữu Vi rồi sẽ làm nên chuyện lớn, nhưng với cái tầm nhìn hiện tại, thì lại chẳng làm được gì.".

Sau này khi Lương Khải Siêu đi lưu vong, Lý Hồng Chương vẫn gửi gắm, cổ vũ Lương Khải Siêu "Phải học hỏi phương Tây, phải tôi luyện chính mình đợi một ngày dốc sức cho nước nhà".

Bất bình như thế, nhưng cũng đầy hi vọng như thế, sau thất bại năm Giáp Ngọ, về mặt tư tưởng, "Hán gian" Lý Hồng Chương ngày một xa rời với triều đình nhà Thanh. Cuối cùng đến năm 1900, ông cùng Đảng Cách mạng đã cùng nhau lên kế hoạch "Độc lập cho vùng Lưỡng Quảng".  

Tại sao Thanh triều không gây dựng lại tổ chức Cẩm y vệ?

Mới thành lập, chẳng lẽ nhà Thanh không cần đến tổ chức đặc thù như Cẩm y vệ.

Cẩm y vệ là tổ chức được Hoàng đế khai quốc nhà Minh là Chu Nguyên Chương sáng lập nên, nhiệm vụ chính của tổ chức này là điều tra tình báo, tìm và bắt giữ người, là cơ quan đặc biệt trực thuộc quyền quản lí của Hoàng đế.

Cùng với án thảm sát các vị công thần khai quốc và sự thống trị của Chu Nguyên Chương ngày một được củng cố vững chắc, Cẩm y vệ cũng dần bị bãi bỏ.

Nhưng sau khi Chu Đệ soán ngôi thành công, để phòng ngừa "dư đảng Kiến Văn" gây rắc rối về sau, ông đã lần nữa lập lại tổ chức Cẩm y vệ, trải qua sự kế tục và phát triển của các đời Hoàng đế, Cẩm y vệ đã trở thành một nét đặc trưng chính trị của vương triều nhà Minh.

Về cơ bản, nhà Thanh thừa kế chế độ của nhà Minh, nhiều cơ quan, chức vụ vẫn được giữ nguyên giống như thời nhà Minh, nhưng lại không có tổ chức Cẩm y vệ, chẳng lẽ Hoàng đế nhà Thanh không cần đến tổ chức đặc thù như họ? Câu trả lời dĩ nhiên là không.

Nhà Thanh cũng có tổ chức tương tự Cẩm y vệ

Chính quyền Mãn Thanh đến từ ngoại bang, khát khao kiểm soát dư luận và thăm dò thông tin của những người cầm quyền còn cao hơn nhà Minh rất nhiều, nhưng danh tiếng của Cẩm y vệ quá cao, nếu cứ thế kế thừa mà không thay đổi gì chắc chắn sẽ tạo nên ảnh hưởng tiêu cực cho xã hội.

Tai sao Thanh trieu khong gay dung lai to chuc Cam y ve?

Ảnh minh họa.

Thế nên, Hoàng đế nhà Thanh đã áp dụng nhiều cách khác nhau để tạo nên được mô hình hiệu quả như Cẩm y vệ, trong đó chủ yếu bao gồm chế độ mật tấu và thành lập Niêm Can Xứ.

Chế độ mật tấu là để chỉ việc quan lại địa phương thông qua thượng tấu tấu sách, báo cáo trực tiếp với Hoàng đế những tin tức tình báo bí mật, bao gồm quan lại tham ô, các hành vi vi phạm pháp luật cùng xu hướng dư luận của dân chúng, đây vừa là cách để quan lại giám sát lẫn nhau, vừa là cách để Hoàng đế nắm được tình hình bên dưới, giúp củng cố hoàng quyền.

Chế độ mật tấu ra đời vào năm Thuận Trị, những năm cuối đời Hoàng đế Khang Hi rất ưu phiền vì chuyện các hoàng tử câu kết bè phái, tư lợi các nhân, tranh giành trữ vị, thêm đó quan lại hủ bại, tham quan hoành hành, vì để củng cố thêm quyền lực Hoàng gia, Khang Hi đế yêu cầu các vị quan khi dâng tấu thỉnh an phải viết thêm những chuyện bí mật mà mình biết được vào cùng.

Tuy vậy, những người có đủ tư cách để dâng tấu mật tấu với Hoàng đế Khang Hi cũng không quá nhiều, hơn thế, địa vị của những người này cũng không phải quá cao, hầu hết đều là người từng là người hầu ngày trước của Hoàng đế.

Nhà Thanh có một "chức quan đặc biệt" rất nổi tiếng được lập ra vào thời vua Khang Hi, đó chính là chức vụ "Giang Ninh chức tạo" rất nổi tiếng.

Từ thời nhà Minh chức vụ này đã là vị trí vô cùng quan trọng, một mặt phụ trách việc giám sát, đôn đốc nghề dệt may trong khu vực, một mặt phụ trách việc thu thập tin tức tình báo cho Hoàng đế, là một vị trí vô cùng đặc biệt, vào thời nhà Thanh, người có thể được đảm nhận vị trí này, chắc chắn là tâm phúc được Hoàng đế vô cùng tin tưởng.

Tai sao Thanh trieu khong gay dung lai to chuc Cam y ve?-Hinh-2

Đến thời của Ung Chính, trong ngoài triều đình đều xuất hiện rất nhiều mầm họa, đặc biệt là chính bản thân Ung Chính cũng có rất nhiều bí mật, tạo cơ hội cho những kẻ có tâm địa xấu xa tung tin đồn thất thiệt.

Nhằm củng cố quyền lực hơn nữa, Hoàng đế Ung Chính không chỉ tiếp tục áp dụng chế độ mật tấu, mà còn thiết lập ra các quy định nghiêm ngặt hơn, bao gồm kích thước của giấy, kích thước và màu sắc của tráp đựng đều có quy định cụ thể, Ung Chính Hoàng đế còn đặc biệt nhấn mạnh một điều:

Người viết mật tấu sau khi được phê hồng, thì trong thời gian quy định bắt buộc phải nộp bản tấu gốc về cho triều đình, đồng thời không được lưu giữ bản sao chép. Đây cũng là điểm khác biệt so với các mật tấu thông thường.

Ung Chính còn nới lỏng hạn chế của việc mật tấu, cho phép đại đa số các đốc phủ địa phương có quyền mật tấu trực tiếp lên Hoàng thượng, không chỉ hạn chế ở thân tín của Hoàng đế hay các quan viên trong Nội vụ phủ.

Dưới sự ngầm cho phép của Hoàng đế Ung Chính, việc các quan viên trong triều tố cáo lẫn nhau trở nên phổ biến, có người chỉ mới phạm chút sai lầm, đã ngay lập tức bị truyền đến tai Hoàng đế, cũng chính nhờ điều này nên trong thời gian Ung Chính trị vì, triều đình nhà Thanh tương đối rõ ràng, minh bạch.

Tai sao Thanh trieu khong gay dung lai to chuc Cam y ve?-Hinh-3

Đến khi Càn Long kế vị, tuy bên ngoài ông phủ định chế độ mật tấu, nhưng trên thực tế Càn Long không hoàn toàn bãi bỏ nó mà vẫn dựa vào nó để nắm bắt tình hình bên dưới.

Ngoài chế độ mật tấu, nhà Thanh còn lập nên một tổ chức đặc thù, có tên là Niêm Can Xứ.

Ngay từ khi còn là hoàng tử, Ung Chính đã phát triển và mở rộng tổ chức này, cơ quan đầu não được đặt tại Ung Chính phủ, sau này là Ung Hòa cung.

Bề ngoài, nhiệm vụ chính của Niêm Can Xứ là khi Hoàng đế đi tuần thì sẽ đảm đương các công việc hậu cần. Nhưng trên thực tế, các thành viên trong tổ chức này đều là người có thân thủ linh hoạt, hoạt bát hơn người, chuyên đảm nhận việc thu thập tin tức tình báo.

Sau khi lên ngôi, Ung Chính chuyển vào Tử Cấm Thành, ông đã thiết lập một tổ chức đặc thù trong ngự hoa viên, những người này bất cứ lúc nào cũng có thể thực hiện mệnh lệnh của Hoàng đế.

Sau khi Càn Long kế vị, Niêm Can Xứ tiếp tục tồn tại, nhưng sau khi Gia Khánh đế tru sát Hòa Thân, tổ chức này dần bị bãi bỏ, đến nay cũng không còn tìm thấy bất kỳ dấu tích nào của tổ chức này năm ấy. 

Vụ trộm quốc khố lớn nhất lịch sử Thanh triều

Vụ trộm quốc khố lớn nhất lịch sử Thanh triều: Có 1.218 vạn lượng bạc, hơn 900 vạn lượng "bốc hơi", chân tướng phía sau khiến cháu trai Càn Long "tức muốn chết"

Tháng Giêng năm Đạo Quang thứ 23 (tức năm 1843), tâm trạng của vua Đạo Quang khá tốt, sau khi kết thúc chiến tranh nha phiến, quốc khố quốc gia được phục hồi, lúc này trong quốc khố có tổng cộng 1.218 vạn lượng bạc.

Vu trom quoc kho lon nhat lich su Thanh trieu

Các cung nữ của triều Thanh không sống sót sau khi bị đuổi khỏi cung

Hàng năm Tử Cấm Thành đều tuyển vào hàng trăm cung nữ. Trong số họ ít ai có được cuộc sống may mắn và hiếm người sống sót sau khi bị đuổi khỏi cung.

Đa số các cung nữ sau khi vào cung đều mong muốn mình được hoàng thượng để mắt tới, có cơ hội trở thành Phi Tần trong cung. Như vậy, cuộc sống của họ mới có cơ may thay đổi. Tuy nhiên, may mắn ấy không đến với tất cả. Hiếm hoi lắm mới có một cung nữ được nhà vua sủng ái. Còn lại đa phần cung nữ đều phải chăm chỉ làm theo chỉ dẫn của người khác.

Cac cung nu cua trieu Thanh khong song sot sau khi bi duoi khoi cung

Đọc nhiều nhất

Tin mới