Amazon Fire Phone (2014). Mẫu smartphone đỉnh cao Amazone Fire Phone là “tác phẩm” của nhà sáng lập Jeff Bezos. Mất 3 năm nghiên cứu và phát triển, Fire Phone mang đến ý tưởng về giao diện 3D đầy thú vị nhưng cuối cùng lại trở nên vô dụng, chưa kể giao diện Amazon nặng nề, chức năng Android hạn chế. Điện thoại của Amazon còn dùng cấu hình dưới trung bình nhưng bán với giá cao cấp. Dù sau này đã giảm giá và tích hợp dịch vụ Amazon Prime được ưa chuộng, mọi nỗ lực không giúp được gì cho Fire Phone. Chưa đầy một năm sau khi ra mắt, “điện thoại lửa” bị ngừng sản xuất và là cơn ác mộng mà không công ty nào muốn lặp lại. HTC First (2013). Được gọi với cái tên khác là “Facebook phone”, HTC First tích hợp launcher Facebook (một trong các launcher được đánh giá thấp nhất trên Google Play). Một điều kỳ lạ là dù có hơn 1 tỷ người trên thế giới đang lãng phí nhiều tiếng đồng hồ mỗi ngày cho Facebook, ý tưởng của HTC First lại bị công chúng hờ hững và thất bại. Đây chính là bài học mà Facebook cần ghi nhớ trong thời gian dài. Ubuntu Edge. Dù dự kiến ra mắt năm 2013, Ubuntu Edge chưa bao giờ được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Thiết bị được quảng cáo là giấc mơ của mọi dân công nghệ với cấu hình hàng đầu (RAM 4GB ở thời điểm 2013), khả năng chuyển đổi giữa hai hệ điều hành Android và Ubuntu cho trải nghiệm hoàn hảo. Mark Shuttleworth, triệu phú đứng sau Ubuntu Linux chính là người chống lưng cho dự án. Tuy nhiên, Ubuntu Edge không thể thu hút nổi một nửa trong mục tiêu 32 triệu USD đặt ra để có thể ra đời. Nó là minh chứng cho thấy ý tưởng tham vọng cũng khó thành hiện thực trong thị trường cạnh tranh khốc liệt như smartphone. LG Optimus Vu (2012). Thi thoảng, các hãng công nghệ luôn cạnh tranh nhau để được gọi là “người đầu tiên”. Samsung đã thành công với Galaxy Note, mẫu phablet đầu tiên. Tuy nhiên, LG dường như không muốn trở thành người đi sau nên quyết định tung ra thiết bị “độc quyền” và “đầu tiên” là Optimus Vu. Là smartphone màn hình lớn, Vu dùng tỉ lệ 4:3 khiến kích thước trở nên ngoại cỡ, không vừa vặn với túi quần của nhiều người và khó dùng bằng một tay. Hệ quả là mẫu điện thoại của LG thất bại trên phần lớn thị trường. HP Veer (2011). Palm Pre không thành công như mong đợi và buộc Palm phải bán mình cho HP. Đây chính là thời điểm Jon Rubinstein, Tổng Giám đốc Palm, đưa ra ý tưởng về HP Veer, mẫu điện thoại kinh hoàng đi ngược trào lưu màn hình lớn và chỉ dùng màn hình cỡ 2.6 inch. HP Veer còn được giới thiệu theo cách lạ lùng chưa từng có: trong sự kiện ra mắt HP Palm Pre 3, thay vì tập trung vào “át chủ bài”, HP lại dành nhiều thời gian hơn cho Veer. Microsoft Kin (2010). Thời gian quý báu bị lãng phí cho dự án điện thoại Kin có lẽ là ví dụ sống động nhất cho sản phẩm được kỳ vọng đầy mình hóa ra lại trở thành thất bại thảm hại. Khi đó, Microsoft quá tập trung cho các thiết bị có tuổi thọ ngắn trong lúc Apple và Google đang làm mọi cách để hoàn thiện hệ sinh thái iOS và Android. Dell Streak (2010). Năm 2010, chúng ta xem điện thoại 5 inch là kỳ dị. Dell Streak thách thức màn hình cỡ nhỏ bằng màn hình 5 inch cỡ lớn song thị trường chưa sẵn sàng cho đến khi Galaxy Note của Samsung xuất hiện. Đến từ một trong những nhà sản xuất máy tính hàng đầu thế giới, lẽ ra Streak có thể mở đầu cho dòng sản phẩm di động Dell thành công nhưng nhờ sự cồng kềnh, thiết kế nghèo nàn, nó trở thành một sự thất vọng. Palm Pre (2009). Palm Pre luôn chiếm vị trí quý giá trong lòng người yêu công nghệ. Giao diện dạng thẻ của nó đặt nền móng cho ngôn ngữ thiết kế hiện đại, thao tác chạm tinh tế, nền tảng đầy tham vọng, thiết kế đẹp mắt, hỗ trợ công nghệ sạc không dây của tương lai. Tuy nhiên, máy chạy chậm, hoạt động không hoàn hảo, tiếp thị là một “thảm họa”. Thực tế khốc liệt không có chỗ cho kẻ lãng mạn như Palm Pre. Nokia N97 (2009). Năm 2009, Nokia vẫn còn là số 1 trên thị trường di động. Dù iPhone ra đời, Nokia không bận tâm: hãng bán được hàng chục triệu thiết bị và chiếm phần lớn lợi nhuận của ngành. Công ty Phần Lan giống như con tàu không thể cản phá, N97 ra đời với sứ mệnh “tiêu diệt” iPhone. Nó là thiết bị sở hữu thiết kế nổi bật, bộ nhớ lớn (32GB), bàn phím cứng, camera đẹp. Dù vậy, Nokia đã tính toán sai lầm khi Symbian trở nên lỗi thời khi xếp cạnh iOS, Android. N97 cũng đầy lỗi, chậm và hay bị gián đoạn. Nó là khởi đầu cho bước thụt lùi của Nokia. BlackBerry Storm (2008). BlackBerry là cái tên dường như “bất khả xâm phạm”. “Vua email trên di động” nhận thức được mối đe dọa từ iPhone sớm hơn nhiều đối thủ khác và nhanh chóng cho ra đời thiết bị cảm ứng cạnh tranh được với smartphone của Apple. Tuy nhiên, công nghệ “SurePress” khiến trải nghiệm trở nên phức tạp hơn, nền tảng BlackBerry OS 5 không thực sự đẹp và nhanh. BlackBerry Storm nhận được nhiều lời chê hơn khen thưởng và trở thành 1 trong những sản phẩm thất bại nhất năm 2008. Motorola Rokr E1 (2005). Có lẽ không nhiều người biết rằng trước iPhone (2007), Apple còn phát triển một smartphone khác cùng Motorola. Đó là mẫu Rokr E1. Ý tưởng chính là cho phép người dùng truy cập nhanh vào iTunes và nhạc, song hạn chế về bộ nhớ cũng như tính năng so với các smartphone thế hệ đầu (PDA) đã làm nên thất bại của Rokr E1.
Amazon Fire Phone (2014). Mẫu smartphone đỉnh cao Amazone Fire Phone là “tác phẩm” của nhà sáng lập Jeff Bezos. Mất 3 năm nghiên cứu và phát triển, Fire Phone mang đến ý tưởng về giao diện 3D đầy thú vị nhưng cuối cùng lại trở nên vô dụng, chưa kể giao diện Amazon nặng nề, chức năng Android hạn chế. Điện thoại của Amazon còn dùng cấu hình dưới trung bình nhưng bán với giá cao cấp. Dù sau này đã giảm giá và tích hợp dịch vụ Amazon Prime được ưa chuộng, mọi nỗ lực không giúp được gì cho Fire Phone. Chưa đầy một năm sau khi ra mắt, “điện thoại lửa” bị ngừng sản xuất và là cơn ác mộng mà không công ty nào muốn lặp lại.
HTC First (2013). Được gọi với cái tên khác là “Facebook phone”, HTC First tích hợp launcher Facebook (một trong các launcher được đánh giá thấp nhất trên Google Play). Một điều kỳ lạ là dù có hơn 1 tỷ người trên thế giới đang lãng phí nhiều tiếng đồng hồ mỗi ngày cho Facebook, ý tưởng của HTC First lại bị công chúng hờ hững và thất bại. Đây chính là bài học mà Facebook cần ghi nhớ trong thời gian dài.
Ubuntu Edge. Dù dự kiến ra mắt năm 2013, Ubuntu Edge chưa bao giờ được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Thiết bị được quảng cáo là giấc mơ của mọi dân công nghệ với cấu hình hàng đầu (RAM 4GB ở thời điểm 2013), khả năng chuyển đổi giữa hai hệ điều hành Android và Ubuntu cho trải nghiệm hoàn hảo. Mark Shuttleworth, triệu phú đứng sau Ubuntu Linux chính là người chống lưng cho dự án. Tuy nhiên, Ubuntu Edge không thể thu hút nổi một nửa trong mục tiêu 32 triệu USD đặt ra để có thể ra đời. Nó là minh chứng cho thấy ý tưởng tham vọng cũng khó thành hiện thực trong thị trường cạnh tranh khốc liệt như smartphone.
LG Optimus Vu (2012). Thi thoảng, các hãng công nghệ luôn cạnh tranh nhau để được gọi là “người đầu tiên”. Samsung đã thành công với Galaxy Note, mẫu phablet đầu tiên. Tuy nhiên, LG dường như không muốn trở thành người đi sau nên quyết định tung ra thiết bị “độc quyền” và “đầu tiên” là Optimus Vu. Là smartphone màn hình lớn, Vu dùng tỉ lệ 4:3 khiến kích thước trở nên ngoại cỡ, không vừa vặn với túi quần của nhiều người và khó dùng bằng một tay. Hệ quả là mẫu điện thoại của LG thất bại trên phần lớn thị trường.
HP Veer (2011). Palm Pre không thành công như mong đợi và buộc Palm phải bán mình cho HP. Đây chính là thời điểm Jon Rubinstein, Tổng Giám đốc Palm, đưa ra ý tưởng về HP Veer, mẫu điện thoại kinh hoàng đi ngược trào lưu màn hình lớn và chỉ dùng màn hình cỡ 2.6 inch. HP Veer còn được giới thiệu theo cách lạ lùng chưa từng có: trong sự kiện ra mắt HP Palm Pre 3, thay vì tập trung vào “át chủ bài”, HP lại dành nhiều thời gian hơn cho Veer.
Microsoft Kin (2010). Thời gian quý báu bị lãng phí cho dự án điện thoại Kin có lẽ là ví dụ sống động nhất cho sản phẩm được kỳ vọng đầy mình hóa ra lại trở thành thất bại thảm hại. Khi đó, Microsoft quá tập trung cho các thiết bị có tuổi thọ ngắn trong lúc Apple và Google đang làm mọi cách để hoàn thiện hệ sinh thái iOS và Android.
Dell Streak (2010). Năm 2010, chúng ta xem điện thoại 5 inch là kỳ dị. Dell Streak thách thức màn hình cỡ nhỏ bằng màn hình 5 inch cỡ lớn song thị trường chưa sẵn sàng cho đến khi Galaxy Note của Samsung xuất hiện. Đến từ một trong những nhà sản xuất máy tính hàng đầu thế giới, lẽ ra Streak có thể mở đầu cho dòng sản phẩm di động Dell thành công nhưng nhờ sự cồng kềnh, thiết kế nghèo nàn, nó trở thành một sự thất vọng.
Palm Pre (2009). Palm Pre luôn chiếm vị trí quý giá trong lòng người yêu công nghệ. Giao diện dạng thẻ của nó đặt nền móng cho ngôn ngữ thiết kế hiện đại, thao tác chạm tinh tế, nền tảng đầy tham vọng, thiết kế đẹp mắt, hỗ trợ công nghệ sạc không dây của tương lai. Tuy nhiên, máy chạy chậm, hoạt động không hoàn hảo, tiếp thị là một “thảm họa”. Thực tế khốc liệt không có chỗ cho kẻ lãng mạn như Palm Pre.
Nokia N97 (2009). Năm 2009, Nokia vẫn còn là số 1 trên thị trường di động. Dù iPhone ra đời, Nokia không bận tâm: hãng bán được hàng chục triệu thiết bị và chiếm phần lớn lợi nhuận của ngành. Công ty Phần Lan giống như con tàu không thể cản phá, N97 ra đời với sứ mệnh “tiêu diệt” iPhone. Nó là thiết bị sở hữu thiết kế nổi bật, bộ nhớ lớn (32GB), bàn phím cứng, camera đẹp. Dù vậy, Nokia đã tính toán sai lầm khi Symbian trở nên lỗi thời khi xếp cạnh iOS, Android. N97 cũng đầy lỗi, chậm và hay bị gián đoạn. Nó là khởi đầu cho bước thụt lùi của Nokia.
BlackBerry Storm (2008). BlackBerry là cái tên dường như “bất khả xâm phạm”. “Vua email trên di động” nhận thức được mối đe dọa từ iPhone sớm hơn nhiều đối thủ khác và nhanh chóng cho ra đời thiết bị cảm ứng cạnh tranh được với smartphone của Apple. Tuy nhiên, công nghệ “SurePress” khiến trải nghiệm trở nên phức tạp hơn, nền tảng BlackBerry OS 5 không thực sự đẹp và nhanh. BlackBerry Storm nhận được nhiều lời chê hơn khen thưởng và trở thành 1 trong những sản phẩm thất bại nhất năm 2008.
Motorola Rokr E1 (2005). Có lẽ không nhiều người biết rằng trước iPhone (2007), Apple còn phát triển một smartphone khác cùng Motorola. Đó là mẫu Rokr E1. Ý tưởng chính là cho phép người dùng truy cập nhanh vào iTunes và nhạc, song hạn chế về bộ nhớ cũng như tính năng so với các smartphone thế hệ đầu (PDA) đã làm nên thất bại của Rokr E1.