Năm 2007, Steve Jobs giới thiệu đến công chúng chiếc iPhone 2G. Đây là quả bom tấn thời bấy giờ, là cú giáng mạnh vào những gì đã ăn sâu bén rễ vào tâm trí người dùng về Smartphone. Mở ra một cuộc cách mạng mới về điện thoại thông minh. Tuy nhiên, ngay ở thời điểm ra mắt, iPhone 2G cũng được nhận định là gặp nhiều lỗi, thậm chí tệ hại đến mức thiếu nhiều tính năng hết sức cơ bản.iPhone thế hệ đầu tiên còn được "ưu ái" tích hợp thêm chuẩn mạng "nhanh" nhất lúc bấy giờ. Nói là nhanh nhưng thực tế nó sử dụng kết nối EDGE, hoặc kết nối 2G, với tốc độ chậm “đau đớn”Điều tệ hại nhất là iPhone đời đầu còn không có App Store, thứ tạo nên sự hấp dẫn nhất của chiếc điện thoại đến từ Apple đối với nhiều người. Theo đó, Steve Jobs thậm chí còn từng không muốn iPhone có App Store bởi ông muốn toàn quyền kiểm soát trải nghiệm ứng dụng của người dùng.iPhone đời đầu đương nhiên không có trợ lí ảo, cũng chẳng thể dùng như một thiết bị định vị khi không có GPS - thứ mà quá nhiều Smartphone thời đại đó đã trang bị.Trong khi Nokia, Sony trang bị camera sau phổ biến từ 5-8MP thì iPhone 2G lại chỉ có Camera 2 MP, thậm chí còn không thể quay được video.iPhone thế hệ đầu chỉ có dung lượng bộ nhớ là 4GB và đương nhiên là không có thẻ nhớ rồi. Bỏ ra hơn 10 triệu đồng cho 4GB là hơi điên rồ vào thời gian đó khi phần lớn các Smartphone khác đều đã có bộ nhớ dung lượng tương tự nhưng khác biệt ở chỗ có khe gắn thẻ nhớ để mở rộng dung lượng.So sánh với những chiếc Smartphone "tên tuổi" vào thời điểm đó. iPhone 2G thực sự là một điều kì diệu với một cái giá cũng rất "kì diệu", hiếm người dám bỏ ra một số tiền lớn như vậy ở thời điểm những năm cuối của thập kỷ.Hi vọng những ai từng sở hữu iPhone 2G đều yêu thích màu đen bởi Táo khuyết không cung cấp "tính năng" thay đổi hình nền theo sở thích, hơn nữa họ còn "áp đặt" luôn bức ảnh màn hình khoá." iPod + Internet + Mobilephone = iPhone" - theo lời giới thiệu của Steve Jobs vào thời điểm ra mắt. Tuy nhiên, lúc ấy, thứ duy nhất mà iPhone thực hiện tốt nhất đó là chức năng của iPod với thời lượng pin rất khiêm tốn.Có thể bạn chưa biết, phải mất gần 3 năm (chính xác là lúc ra mắt iOS 3.0) thì Apple mới giới thiệu "tính năng" copy/paste & cut vốn rất căn bản. Như vậy có thể suy ra, hầu như những ai chọn mua iPhone đời đầu trong năm 2007 - 2008 đều phải sống chung với lũ, chịu khó gõ lại mỗi khi muốn sao chép văn bản của aiChiếc điện thoại đầu tay của nhà Táo "sống" rất phụ thuộc do nó không thể tự thiết lập, cập nhật hệ thống qua OTA hay WIFI mà phải nhờ đến máy tính.Được biết, vấn nạn này chỉ được giải quyết sau mãi nhiều năm tồn tại và được Apple gọi là tính năng PC FreeBàn phím ở chiều ngang của iPhone 2G cũng khá là tệ hại khi nó chiếm đến 3/4 màn hình khiến người dùng không thể nhìn được nội dung tin nhắn trước.Trong khi tính năng MMS đã thịnh hành thì iPhone 2G lại không thể sử dụng được MMS khiến người dùng khá phẫn nộ.
Năm 2007, Steve Jobs giới thiệu đến công chúng chiếc iPhone 2G. Đây là quả bom tấn thời bấy giờ, là cú giáng mạnh vào những gì đã ăn sâu bén rễ vào tâm trí người dùng về Smartphone. Mở ra một cuộc cách mạng mới về điện thoại thông minh. Tuy nhiên, ngay ở thời điểm ra mắt, iPhone 2G cũng được nhận định là gặp nhiều lỗi, thậm chí tệ hại đến mức thiếu nhiều tính năng hết sức cơ bản.
iPhone thế hệ đầu tiên còn được "ưu ái" tích hợp thêm chuẩn mạng "nhanh" nhất lúc bấy giờ. Nói là nhanh nhưng thực tế nó sử dụng kết nối EDGE, hoặc kết nối 2G, với tốc độ chậm “đau đớn”
Điều tệ hại nhất là iPhone đời đầu còn không có App Store, thứ tạo nên sự hấp dẫn nhất của chiếc điện thoại đến từ Apple đối với nhiều người. Theo đó, Steve Jobs thậm chí còn từng không muốn iPhone có App Store bởi ông muốn toàn quyền kiểm soát trải nghiệm ứng dụng của người dùng.
iPhone đời đầu đương nhiên không có trợ lí ảo, cũng chẳng thể dùng như một thiết bị định vị khi không có GPS - thứ mà quá nhiều Smartphone thời đại đó đã trang bị.
Trong khi Nokia, Sony trang bị camera sau phổ biến từ 5-8MP thì iPhone 2G lại chỉ có Camera 2 MP, thậm chí còn không thể quay được video.
iPhone thế hệ đầu chỉ có dung lượng bộ nhớ là 4GB và đương nhiên là không có thẻ nhớ rồi. Bỏ ra hơn 10 triệu đồng cho 4GB là hơi điên rồ vào thời gian đó khi phần lớn các Smartphone khác đều đã có bộ nhớ dung lượng tương tự nhưng khác biệt ở chỗ có khe gắn thẻ nhớ để mở rộng dung lượng.
So sánh với những chiếc Smartphone "tên tuổi" vào thời điểm đó. iPhone 2G thực sự là một điều kì diệu với một cái giá cũng rất "kì diệu", hiếm người dám bỏ ra một số tiền lớn như vậy ở thời điểm những năm cuối của thập kỷ.
Hi vọng những ai từng sở hữu iPhone 2G đều yêu thích màu đen bởi Táo khuyết không cung cấp "tính năng" thay đổi hình nền theo sở thích, hơn nữa họ còn "áp đặt" luôn bức ảnh màn hình khoá.
" iPod + Internet + Mobilephone = iPhone" - theo lời giới thiệu của Steve Jobs vào thời điểm ra mắt. Tuy nhiên, lúc ấy, thứ duy nhất mà iPhone thực hiện tốt nhất đó là chức năng của iPod với thời lượng pin rất khiêm tốn.
Có thể bạn chưa biết, phải mất gần 3 năm (chính xác là lúc ra mắt iOS 3.0) thì Apple mới giới thiệu "tính năng" copy/paste & cut vốn rất căn bản. Như vậy có thể suy ra, hầu như những ai chọn mua iPhone đời đầu trong năm 2007 - 2008 đều phải sống chung với lũ, chịu khó gõ lại mỗi khi muốn sao chép văn bản của ai
Chiếc điện thoại đầu tay của nhà Táo "sống" rất phụ thuộc do nó không thể tự thiết lập, cập nhật hệ thống qua OTA hay WIFI mà phải nhờ đến máy tính.Được biết, vấn nạn này chỉ được giải quyết sau mãi nhiều năm tồn tại và được Apple gọi là tính năng PC Free
Bàn phím ở chiều ngang của iPhone 2G cũng khá là tệ hại khi nó chiếm đến 3/4 màn hình khiến người dùng không thể nhìn được nội dung tin nhắn trước.
Trong khi tính năng MMS đã thịnh hành thì iPhone 2G lại không thể sử dụng được MMS khiến người dùng khá phẫn nộ.