Khi Winston Ruddel, nghệ sĩ xiếc nổi tiếng người Zimbabwe, bắt đầu hành trình tìm kiếm những tài năng mới cho chương trình Mama Africa. Điểm dừng chân đầu tiên của ông là thành phố Dar es Salam, Tanzania. Tại đây, ông thành lập trường xiếc Mama Africa."Mọi chuyện bắt đầu từ một sai lầm. Tôi ký hợp đồng biểu diễn xiếc với một công ty giải trí ở thành phố Las Vegas, Mỹ, nên đến Tanzania tìm những thanh niên khỏe mạnh, có kỹ năng nhào lộn. Tuy nhiên, người Mỹ không thích các chàng trai. Vì đã hứa ký hợp đồng với những anh chàng ấy nên tôi quyết định tìm công việc cho họ. Cuối cùng, tôi nhận ra rằng mở một trường xiếc là cách duy nhất để tôi tìm đủ số lượng công việc cần thiết", ông Ruddel kể lại.Selemani Mohamedi Nomondo, một học viên, kể: "Tôi bắt đầu tập luyện gian khổ để học cách uốn dẻo khi mới 3 tuổi. Nó giúp cơ thể và các xương trở nên linh hoạt. Hiện tại, tôi không còn cảm thấy đau đớn. Thật ra, nhào lộn không khó khăn như mọi người vẫn nghĩ".Âm nhạc là phần không thể thiếu trong các chương trình Mama Africa. Tiếng trống là linh hồn của màn biểu diễn. Nó nâng cao tinh thần của nghệ sĩ và là cơ sở để kết nối các màn vũ đạo thành một chỉnh thể.Rajab Zubwa, giáo viên đầu tiên của trường, cho hay: "Trong những năm 1960, tôi từng học nhào lộn 4 năm ở Trung Quốc. Các trường xiếc lớn ở Trung Quốc giúp tôi rất nhiều. Khi về nước, tôi trở thành giáo viên dạy nhào lộn".Chương trình Mama Africa diễn ra ở nhiều nơi trên 5 châu lục, bao gồm nhà hát Broadway ở thành phố New York, Mỹ. Đây là chương trình chuyên nghiệp. Vì thế, chỉ những sinh viên đã tốt nghiệp xuất sắc mới có cơ hội biểu diễn tại các sân khấu quốc tế.Trẻ em tham gia các lớp học vào cuối tuần hoặc những ngày chúng nghỉ học. Giáo viên trường xiếc cho biết, sự kết hợp kỹ năng, kỷ luật, niềm vui và sự nguy hiểm trong quá trình học nhào lộn khiến trẻ em cảm thấy hứng thú.Trường Mama Africa ra đời năm 2003. Đến nay, khoảng 300 học viên đã tốt nghiệp. Nhiều người tham gia các buổi biểu diễn bên lề của chương trình chính Mama Africa, trong khi những người khác gia nhập vào các công ty xiếc trên toàn thế giới.Điều kiện học tập và sinh hoạt ở trường chỉ đạt mức cơ bản. Nhào lộn được xem phổ biến ở Tanzania, nhưng trường học không nhận tài trợ từ chính phủ hay tư nhân. Trường của ông Ruddel nằm trong khu phố Magomeni, một trong những khu nghèo nhất thành phố Dar es Salam. Khẩu phần ăn của mỗi học viên sau một ngày tập luyện mệt nhọc chỉ là đĩa cơm và thức ăn."Tôi là Tumaini, thợ may của Mama Africa. Châu Âu không có tiệm may trang phục biểu diễn truyền thống của người châu Phi. Chúng tôi cố gắng đưa trang phục của châu Phi lên sân khấu, sử dụng loại vải sặc sỡ mà người ta thường mặc khi đi trên đường phố. Như thế, nó mới đúng chất châu Phi chứ không phải một châu Phi trong tưởng tưởng của người khác", thợ may của trường nói."Tôi là Deborah Dixon, một trong số ít những nữ học viên của trường. Hầu hết các cô gái thích lắc vòng hoặc học nhảy, bởi vì trong các gia đình truyền thống, con gái không nên dạng chân và nhào lộn. Tuy nhiên, với tôi, nhào lộn là một nghệ thuật", Dixon, học viên nữ, nói.'Việc tham gia trường xiếc Mama Africa giúp tôi kiếm sống bằng những kỹ năng của bản thân. Tôi từng lưu diễn ở nhiều nơi trên thế giới và học hỏi kinh nghiệm từ những chuyến đi ấy. Hiện tại, tôi cố gắng truyền lại kiến thức cho các học viên khác để họ cũng có cơ hội như tôi từng may mắn có", giáo viên Ally Kibwana Ally nói.Ally nói thêm: "Sự khác biệt lớn nhất giữa những người thuộc trường Mama Africa và các nghệ sĩ khác trên thế giới là ở đây, họ thưởng thức những việc họ làm. Chúng tôi có thể không khéo léo và có kỹ thuật tốt như người Trung Quốc và người Nga, nhưng chúng tôi luôn tràn đầy năng lượng sống. Đó là điều thực sự kết nối nghệ sĩ với khán giả".
Khi Winston Ruddel, nghệ sĩ xiếc nổi tiếng người Zimbabwe, bắt đầu hành trình tìm kiếm những tài năng mới cho chương trình Mama Africa. Điểm dừng chân đầu tiên của ông là thành phố Dar es Salam, Tanzania. Tại đây, ông thành lập trường xiếc Mama Africa.
"Mọi chuyện bắt đầu từ một sai lầm. Tôi ký hợp đồng biểu diễn xiếc với một công ty giải trí ở thành phố Las Vegas, Mỹ, nên đến Tanzania tìm những thanh niên khỏe mạnh, có kỹ năng nhào lộn. Tuy nhiên, người Mỹ không thích các chàng trai. Vì đã hứa ký hợp đồng với những anh chàng ấy nên tôi quyết định tìm công việc cho họ. Cuối cùng, tôi nhận ra rằng mở một trường xiếc là cách duy nhất để tôi tìm đủ số lượng công việc cần thiết", ông Ruddel kể lại.
Selemani Mohamedi Nomondo, một học viên, kể: "Tôi bắt đầu tập luyện gian khổ để học cách uốn dẻo khi mới 3 tuổi. Nó giúp cơ thể và các xương trở nên linh hoạt. Hiện tại, tôi không còn cảm thấy đau đớn. Thật ra, nhào lộn không khó khăn như mọi người vẫn nghĩ".
Âm nhạc là phần không thể thiếu trong các chương trình Mama Africa. Tiếng trống là linh hồn của màn biểu diễn. Nó nâng cao tinh thần của nghệ sĩ và là cơ sở để kết nối các màn vũ đạo thành một chỉnh thể.
Rajab Zubwa, giáo viên đầu tiên của trường, cho hay: "Trong những năm 1960, tôi từng học nhào lộn 4 năm ở Trung Quốc. Các trường xiếc lớn ở Trung Quốc giúp tôi rất nhiều. Khi về nước, tôi trở thành giáo viên dạy nhào lộn".
Chương trình Mama Africa diễn ra ở nhiều nơi trên 5 châu lục, bao gồm nhà hát Broadway ở thành phố New York, Mỹ. Đây là chương trình chuyên nghiệp. Vì thế, chỉ những sinh viên đã tốt nghiệp xuất sắc mới có cơ hội biểu diễn tại các sân khấu quốc tế.
Trẻ em tham gia các lớp học vào cuối tuần hoặc những ngày chúng nghỉ học. Giáo viên trường xiếc cho biết, sự kết hợp kỹ năng, kỷ luật, niềm vui và sự nguy hiểm trong quá trình học nhào lộn khiến trẻ em cảm thấy hứng thú.
Trường Mama Africa ra đời năm 2003. Đến nay, khoảng 300 học viên đã tốt nghiệp. Nhiều người tham gia các buổi biểu diễn bên lề của chương trình chính Mama Africa, trong khi những người khác gia nhập vào các công ty xiếc trên toàn thế giới.
Điều kiện học tập và sinh hoạt ở trường chỉ đạt mức cơ bản. Nhào lộn được xem phổ biến ở Tanzania, nhưng trường học không nhận tài trợ từ chính phủ hay tư nhân. Trường của ông Ruddel nằm trong khu phố Magomeni, một trong những khu nghèo nhất thành phố Dar es Salam. Khẩu phần ăn của mỗi học viên sau một ngày tập luyện mệt nhọc chỉ là đĩa cơm và thức ăn.
"Tôi là Tumaini, thợ may của Mama Africa. Châu Âu không có tiệm may trang phục biểu diễn truyền thống của người châu Phi. Chúng tôi cố gắng đưa trang phục của châu Phi lên sân khấu, sử dụng loại vải sặc sỡ mà người ta thường mặc khi đi trên đường phố. Như thế, nó mới đúng chất châu Phi chứ không phải một châu Phi trong tưởng tưởng của người khác", thợ may của trường nói.
"Tôi là Deborah Dixon, một trong số ít những nữ học viên của trường. Hầu hết các cô gái thích lắc vòng hoặc học nhảy, bởi vì trong các gia đình truyền thống, con gái không nên dạng chân và nhào lộn. Tuy nhiên, với tôi, nhào lộn là một nghệ thuật", Dixon, học viên nữ, nói.
'Việc tham gia trường xiếc Mama Africa giúp tôi kiếm sống bằng những kỹ năng của bản thân. Tôi từng lưu diễn ở nhiều nơi trên thế giới và học hỏi kinh nghiệm từ những chuyến đi ấy. Hiện tại, tôi cố gắng truyền lại kiến thức cho các học viên khác để họ cũng có cơ hội như tôi từng may mắn có", giáo viên Ally Kibwana Ally nói.
Ally nói thêm: "Sự khác biệt lớn nhất giữa những người thuộc trường Mama Africa và các nghệ sĩ khác trên thế giới là ở đây, họ thưởng thức những việc họ làm. Chúng tôi có thể không khéo léo và có kỹ thuật tốt như người Trung Quốc và người Nga, nhưng chúng tôi luôn tràn đầy năng lượng sống. Đó là điều thực sự kết nối nghệ sĩ với khán giả".