Tháng 3/2020, Hà Nội rúng động với tin người mẹ cùng cha dượng hành hạ con 3 tuổi là cháu Nguyễn Ngọc Minh Minh đến chết.
Bản cáo trạng số 334/CT-VKS-P2 của VKSND TP Hà Nội truy tố Nguyễn Minh Tuấn và Nguyễn Thị Lan Anh (SN 1991, ở Hai Bà Trưng) tội Giết người và Tàng trữ trái phép chất ma túy.
Theo cáo buộc, cháu Minh là con riêng của Lan Anh. Sinh con được 3 tháng, bị cáo quen biết và sau đó kết hôn với Tuấn, để lại con nhỏ cho mẹ nuôi.
Lan Anh có thêm con chung với Tuấn là cháu Nguyễn Minh Tâm. Sống ở nhà trọ tại phố Phạm Ngọc Thạch, Tuấn mua ma túy “đá” cất trong nhà để hai vợ chồng dùng dần.
|
Hai bị cáo tại tòa. |
Ngày 5/3/2020, Lan Anh đón cháu Minh về nhà chơi. Sáng ngày 29/3/2020, cháu bé có biểu hiện bướng bỉnh, không nghe lời nên bị mẹ và bố dượng thay nhau hành hạ.
Cáo buộc cho rằng, từ 8h sáng ngày 29/3 đến 2h sáng ngày hôm sau, Tuấn và Lan Anh 6 lần dùng tay, cán chổi bằng kim loại, chổi nhựa đánh, quật, tát cháu bé vào vùng đầu, mặt, cổ... làm Minh tử vong do chấn thương sọ não. Trong thời gian phạt, đánh đập con, hai bị cáo 3 lần cùng nhau sử dụng ma túy.
Ngày 18/11/2020, vợ chồng Lan Anh phải hầu tòa. Phiên tòa đẫm nước mắt, nhiều góc khuất về những số phận đắng chát dần được phơi bày.
Theo khai nhận của Lan Anh, thời điểm bị bắt, chị ta bị sốc vì cái chết của bé Minh. Mỗi lần đi lấy cung, bị cáo phải nhớ lại cái chết đau đớn của con, chỉ muốn nhanh chóng được quay về phòng giam vì “không thể chịu nổi”.
Trong tiếng nấc nghẹn, Lan Anh khai, Tuấn yêu thương bé Minh, làm đồ chơi cho con, dạy con hát... Nhưng anh ta không đủ kiên nhẫn trước đứa trẻ mỗi lần không được đáp ứng nhu cầu lại dỗi, tự đập đầu vào tường.
Lan Anh kể lại hôm xảy ra sự việc đau lòng: Con đòi ăn bánh gạo, Tuấn nói Minh đợi mẹ nấu ăn sáng rồi cả nhà ăn, nhưng bé không chịu. Tuấn phạt, bắt con ngồi vào trong chậu. Hỏi con ăn gì nhưng cháu bé không chịu ăn, chỉ đòi “uống sữa bà yêu”. Do trước đó đã sẵn mâu thuẫn với mẹ, thấy con nhắc đến bà ngoại, Lan Anh “sôi máu”, quát con không được nhắc đến bà...
Về phía cháu Minh, càng bị đánh và phạt, bé càng trở nên ít nói, chỉ đáp lại bằng những cái lắc đầu. Cho đến sáng hôm sau, thấy con sốt, chân tay lạnh, Lan Anh lấy trà gừng và sữa nóng bón cho con, còn Tuấn hà hơi thổi ngạt, nhưng bé Minh đã mãi ra đi.
Đau thương nối tiếp thương đau
Theo lời kể của bà Vũ Thị D. (mẹ Lan Anh), khi con gái được 12 tháng tuổi, vợ chồng bà ly hôn. Ở tuổi 22, bà D. bế con gái về quê mẹ ở Đông Anh, nuôi con một mình.
Thiếu cha, Lan Anh lớn lên thành một bông hoa đẹp nhưng luôn đầy sự buồn bã. Tại tòa cô khóc nức nở khai, từng phải chứng kiến cảnh “âu yếm” của mẹ và người tình. Thậm chí, cô từng bị người tình của mẹ lạm dụng và phải hét lên để mong cầu sự giúp đỡ của người khác, hòng thoát thân.
|
Lan Anh quỳ khóc dưới chân mẹ. |
Nghe con gái thốt ra những lời đau lòng, ngồi hàng ghế dưới, bà D. nấc lên từng chặp. Đôi vai run rẩy, những dòng nước mắt lăn dài trên má bà và cả cô con gái mang tội giết con đang đứng trước bục khai báo. Cả phòng xử lặng đi, chỉ còn nghe tiếng nức nở, sụt sùi của hai mẹ con bà D.
Lan Anh khai, khi đón con về từ nhà bà ngoại, cháu Minh có nhiều biểu hiện lạ như tụt quần ra rồi chỉ vào vùng kín... Gặng hỏi con, vợ chồng Lan Anh mới biết, bé bị bà ngoại xâm hại tình dục.
Đối chất tại tòa, bà D. cho rằng, các lời khai trên của con gái là không đúng. Bà nói rất yêu thương cháu, trước khi về ở với vợ chồng Lan Anh, Minh hoàn toàn khỏe mạnh.
Để làm rõ tình tiết này, đại diện VKS hỏi Lan Anh có chứng cứ nào chứng minh việc con bị xâm hại tình dục? Lan Anh nói không, nhưng bị cáo biết điều này vì “tuổi thơ cũng từng bị mẹ đối xử như vậy”.
Trước khi đến với bị cáo Tuấn, Lan Anh từng hai lần yêu và cả hai lần đều nhận về mình những ngậm ngùi, cay đắng. Theo lời kể của bà D. vừa học xong cấp 3, con gái bà làm đám cưới. Hôn nhân chỉ kéo dài được hơn 3 năm. Để lại con trai cho nhà nội nuôi, Lan Anh bỏ đi làm ăn xa.
Một thời gian sau, cô quay về, dẫn theo người yêu kém 2 tuổi ra mắt mẹ. Một ngày trước đám cưới, Lan Anh ôm bụng bầu 6 tháng bỏ đi. Hai tháng sau, cô tìm về, nói với mẹ "con không hợp nên không muốn cưới". Rồi Lan Anh sinh bé Minh, để con cho mẹ nuôi. Bố đứa trẻ cũng không còn hỏi thăm mẹ con Lan Anh.
Số phận đẩy đưa Lan Anh gặp, yêu và lấy Tuấn. Theo lời bị cáo, đây là lần đầu tiên trong đời cô cảm nhận được sự ấm áp, tình yêu thương, chở che từ một người đàn ông. Ngôi nhà thủa ấu thơ không đem đến cho Lan Anh cảm giác an toàn còn ở bên Tuấn, cô tìm thấy được sự bình yên.
Ra tòa, có những khoảnh khắc Tuấn và Lan Anh ôm nhau nức nở khóc. Họ dành cho nhau những lời lẽ yêu thương. Người này xin HĐXX giảm nhẹ tội cho người kia.
Nước mắt tuôn rơi, Tuấn khai, không bao giờ muốn gây nguy hiểm cho tính mạng của con, nhưng do cách làm của bị cáo quá tiêu cực, dẫn đến chuyện đau lòng.
“Bị cáo xin nhận trách nhiệm, chỉ mong HĐXX xem xét giảm nhẹ tội cho vợ bị cáo. Lan Anh là người mẹ hết lòng vì con, từ tấm bé đã phải chịu khổ, chịu uất hận, nay lại phải chịu nỗi đau mất con. Mong tòa khoan hồng cho vợ bị cáo”, Tuấn nói tại tòa.
Cũng không cầm được nước mắt, trong lời nói sau cùng, Lan Anh trình bày: “Bị cáo là người gây ra chuyện, bị cáo xin lỗi bố mẹ chồng vì đã cướp đi con trai duy nhất của ông bà. Bị cáo cám ơn chồng, vì những tháng ngày được sống với chồng là những ngày hạnh phúc nhất của bị cáo. Bị cáo cảm thấy được yêu thương, che chở”.
Nhận án tù chung thân, nghe tòa tuyên án tử hình dành cho chồng, Lan Anh khóc nức nở nói lời xin lỗi chồng.
Hai bị cáo phải trả giá vì tội ác của mình, nhưng bí mật được vén màn trong câu chuyện khiến người ta không khỏi day dứt cho số phận những kiếp người.
Trước bục khai báo, Lan Anh nói trong nước mắt: “Kể từ ngày con bị cáo mất, bị cáo chưa bao giờ thôi trách bản thân mình”. Có người mẹ nào mất con mà không đau nhói nơi trái tim?