Mở mộ Tể tướng Lưu Gù, chuyên gia tái mặt phát hiện sự thật sốc

Lưu Dung (1719 – 1805) vẫn được biết đến với biệt danh Lưu Gù là một nhân vật nổi tiếng trong lịch sử Trung Hoa.

Với những ai đã từng xem bộ phim Tể tướng Lưu Gù chắc hẳn rất ấn tượng với nhân vật này. Ông nổi tiếng là vị quan thanh liêm, chính trực và yêu nước. Trái ngược hẳn với Hòa Thân, một vị quan tham nhũng nhất lịch sử triều Thanh.

Trên thực tế Lưu Gù không phải là tể tướng vì thời nhà Thanh không có chức quan này. Tuy nhiên, những gì mà Lưu Dung đóng góp cho đất nước đã khiến mọi người nể phục mà gọi là tể tướng – vị trí quan đầu triều thời phong kiến.

Lưu Dung sống qua 4 đời Hoàng đế nhà Thanh, nhưng cống hiến và được trọng dụng nhiều nhất trong thời trị vì của Càn Long và Gia Khánh.

Trên phim ảnh, Lưu Dung được xây dựng với hình ảnh nhỏ con, thấp bé nhẹ cân và đặc biệt là có tấm lưng gù. Trong dân gian cũng mặc định vị quan này bị gù lưng. Tuy nhiên trong sử sách không có ghi nhận nào về hình dáng của vị công thần này. Trong các bức phác họa về ông thì đây là một người có dáng đứng bình thường.

Mo mo Te tuong Luu Gu, chuyen gia tai mat phat hien su that soc

Vậy nếu như Lưu Dung không bị gù thì cái tên Lưu Gù từ đâu mà ra?

Vào năm 1958, khi người dân mở rộng diện tích đất canh tác tại thành phố Cao Mật tỉnh Sơn Đông, ngôi mộ của Lưu Dung và vợ được phát hiện.

Khi khai quật ngôi mộ này, các nhà khảo cổ đã phát hiện ra nhiều sự thật vô cùng thú vị. Thứ nhất là trong mộ không có nhiều của cải châu báu. Điều này chứng tỏ dù làm quan đầu triều nhưng Lưu Dung quả thực thanh liêm.

Thứ hai là về hình dáng của ông. Hộp sọ của ông tương đối lớn, bắp chân dài khoảng 75cm.Theo ước tính của các chuyên gia, Lưu Dung có chiều cao lên đến 1,9 mét. Với chiều cao này ở thời của ông, Lưu Dung chẳng khác nào người khổng lồ.

Trong khi đó, vua Càn Long và Gia Khánh đều cao khoảng 1,7 mét. Là một vị quan trung thành, tôn kính nhà vua, Lưu Dung phải gập người thật sâu thì mới không "vượt mặt" bề trên của mình.Vậy nên mới có tương truyền rằng người đã đặt biệt danh Lưu Gù chẳng ai khác mà chính là vua Gia Khánh.

Ngoài ra, các nhà sử học cũng không loại trừ khả năng vì thói quen thường xuyên cúi người mà khi về già, Lưu Dung đã bị gù lưng thật sự. Sau tất cả, suy đoán thú vị này càng khẳng định hơn nữa đức tính tuyệt vời của Lưu Dung.

Sự thật bất ngờ về tể tướng Lưu Gù nổi tiếng nhà Thanh

(Kiến Thức) - Lưu Dung là vị quan lưng gù nổi tiếng nhà Thanh với lối sống thanh liêm, chính trực và không cúi đầu trước thế lực cường quyền, gian ác. Không những vậy, ông còn là học giả hiểu rộng, biết nhiều và luôn lo nghĩ cho lợi ích của dân chúng.

Su that bat ngo ve te tuong Luu Gu noi tieng nha Thanh
Cuộc đời của Lưu Dung - vị quan lưng gù nổi tiếng nhà Thanh - được nhiều người biết đến qua sử liệu, phim ảnh. Tương truyền, ông có một cái bướu ở lưng. Vì thế, dân gian gọi ông Lưu La Oa. 

Lưu Dung muốn cáo quan, tại sao Càn Long lại ngầm chỉ thị không nên giữ?

Nổi tiếng là một vị quan thanh liêm, có nhiều đóng góp cho triều đình nhà Thanh nhưng khi Lưu Dung xin cáo quan về quê, Càn Long đã ngầm chỉ thị cho con trai là Gia Khánh đế không nên giữ.

Lưu Dung là vị quan thanh liêm hiếm có dưới thời vua Càn Long, trong bộ phim "Tể tướng Lưu gù", Lưu Dung rất được Càn Long tin tưởng, dân chúng cũng rất kính trọng ông.

Cả đời Càn Long luôn lấy Khang Hi đế làm tấm gương cho bản thân, lúc vừa kế vị Càn Long đã lập lời thề, nếu bản thân tại vị 60 năm mà vẫn khỏe thì sẽ đem ngôi vị truyền lại cho Thái tử, bởi vì ông không dám so vai sánh ngang với ông nội mình là Khang Hi đế.

Khi Càn Long lập lời thề có lẽ đã không tính đến mệnh cách của mình, nhận thấy bản thân đã tại vị gần 60 năm mà sức khỏe vẫn tốt, nhưng bởi vì lời thề đã lập, cho nên đến năm Càn Long thứ 60, ông đã đem ngôi vị truyền lại cho Thái tử Vĩnh Diễm, cũng chính là Hoàng đế Gia Khánh, còn bản thân thì lên làm Thái thượng hoàng.

Mặc dù đã truyền ngôi cho Thái tử nhưng thực tế quyền lực Đại Thanh vẫn nằm trong tay Càn Long, còn Gia Khánh đế chỉ là Hoàng đế trên danh nghĩa.

Khi Gia Khánh đế lên ngôi, Lưu Dung cũng đã có tuổi. Một hôm, Lưu Dung tâu với Gia Khánh đế cùng vua Càn Long muốn xin được cáo lão hồi hương, an hưởng tuổi già.

Gia Khánh vừa nghe xong thì hết lòng cố giữ ông lại. Tại sao Gia Khánh lại có phản ứng như vậy?

Khi ấy, Hòa Thân trong triều rất được Càn Long tin sủng, quyền lực rất lớn, những vị quan hết lòng vì nước thương dân như Lưu Dung rất ít.

Càn Long tuy vẫn còn sống nhưng Gia Khánh đã bắt đầu tự bồi dưỡng thế lực cho mình, củng cố chính quyền, cũng chính là vì giang sơn của Đại Thanh.

Bấy giờ Lưu Dung còn được gọi là "Lưu Tam Bản", bởi vì mỗi lần lên triều ông đều trình tấu 3 việc quan trọng, từ đó có thể thấy được tấm lòng trung quân ái quốc của Lưu Dung.

Luu Dung muon cao quan, tai sao Can Long lai ngam chi thi khong nen giu?

Hình ảnh nhân vật Lưu Dung trên phim.

Suy nghĩ của Càn Long

Càn Long khi nghe Lưu Dung muốn được cáo lão hồi hương bèn hỏi ý của Gia Khánh, Gia Khánh đáp muốn giữ Lưu Dung lại trong triều.

Càn Long lại hỏi Gia Khánh: "Giữ lại hay cho đi?" Gia Khánh nghe xong thì ngây người, vì suy cho cùng dù Càn Long là Thái thượng hoàng nhưng mọi thực quyền của Đại Thanh vẫn nằm trong tay ông, Gia Khánh không hiểu được Càn Long có ý định gì, lo sợ bản thân nói sai lời liền giữ yên lặng.

Càn Long thấy Gia Khánh không đáp liền chỉ vào ngọn đèn trong cung mà nói: "Vĩnh Diễm, con xem ngọn đèn kia cong rồi."

Gia Khánh nhìn theo tay chỉ rồi đáp: "Dạ thưa, đâu có cong đâu ạ."

Càn Long lại cười rồi hỏi tiếp các vị triều thần, ai cũng nói đèn đã cong chỉ mình Lưu Dung không phụ họa theo lời ông, trong đó Hòa Thân là người đồng ý nhiệt tình nhất.

Lúc ấy, Gia Khánh cũng liền phụ họa theo nói: "Nhi thần đã hiểu, quả thực là đèn cong rồi."

Càn Long bèn cười lệnh cho Hòa Thân đem ngọn đèn kia chỉnh lại cho thẳng, Hòa Thân theo lệnh chỉnh lại đèn được Càn Long khen ngợi, sau khi Gia Khánh hiểu được ý nghĩa trong đó, liền phê chuẩn cho Lưu Dung cáo lão hồi hương.

Hành động này của Càn Long có ý gì? Thực tế là Càn Long mượn chuyện cây đèn để chỉ điểm cho Gia Khánh, quan viên trong triều chẳng có mấy người thẳng thắn cương trực như Lưu Dung, mà đại đa số đều là những kẻ nịnh nọt bợ đỡ, đặc biệt là Hòa Thân khi đó đã quyền cao chức trọng, mà Càn Long lại rất tin sủng ông ta, không muốn trấn áp Hòa Thân, cũng không muốn Lưu Dung sau này sẽ bị bức hại, nhận kết cục đau lòng, hành động này của Càn Long cũng là để bảo vệ cho Lưu Dung.

Luu Dung muon cao quan, tai sao Can Long lai ngam chi thi khong nen giu?-Hinh-2

Hình ảnh nhân vật Lưu Dung và Hòa Thân trên phim.

Việc sai Hòa Thân đi bẻ lại ngọn đèn cũng là để nhắc nhở Gia Khánh, giang sơn Đại Thanh cũng giống như ngọn đèn kia, nhìn thì tưởng thẳng đấy nhưng đã cong vẹo lâu rồi, nhắc nhở Gia Khánh những việc này đều do quyền thần trong triều thao túng, dối trên lừa dưới, giấu giếm nhiều việc quốc gia đại sự không bẩm tấu, Đại Thanh khi ấy đã có vấn đề rồi.

Gia Khánh hiểu được dụng ý của Càn Long, cũng phê chuẩn cho phép Lưu Dung cáo lão hồi hương. Đồng thời, sau khi Càn Long qua đời không lâu, Gia Khánh cũng cho xử tử Hòa Thân, tịch thu tài sản sung công quỹ.

Bị Càn Long đòi lấy mạng, "Tể tướng Lưu gù" bình tĩnh ứng phó 2 câu

Rốt cuộc Lưu Dung đã nói gì mà có thể bảo toàn tính mạng cho mình.

"Ở cạnh vua như ở cạnh hổ" là một chân lý không thể thay đổi trong tất cả triều đại phong kiến Trung Hoa xưa. Thân là hoàng đế phong kiến, nắm trong tay mọi quyền lực trong thiên hạ thì tính khí của họ tự nhiên sẽ kỳ quái hơn người thường rất nhiều. Cận thần chỉ cần nói sai một câu hoặc làm sai một việc nhỏ cũng đều có thể gây ra đại họa.

Lịch sử đã ghi nhận có vô số người bị trừng phạt nặng nề vì làm hoàng đế nổi giận, ngay cả hoàng tử hay thái tử cũng không có quyền miễn trừ, đành phải chấp nhận hình phạt.

Trong giao tiếp hàng ngày, nếu thiếu chừng mực một chút thì cùng lắm cũng chỉ là mất đi một người bạn, nhưng nếu hành xử sai một ly trước mặt hoàng đế, có thể người đó sẽ phải trả giá bằng chính mạng sống của mình. Vì thế mà có rất nhiều đại thần đều cảm thấy run rẩy khi phải đối mặt với hoàng đế.

Bàn về cách ứng xử trước mặt vua, không thể không nhắc đến những câu chuyện giữa vua Càn Long và Lưu Dung thời nhà Thanh.

Lưu Dung được biết đến là một người tài năng, xử lý chính sự một cách chỉn chu và rất nhanh nhạy khi đối mặt với các tình huống nhiều nguy cơ.

Cuộc sống đầy chông gai của Lưu Dung

Quê hương của Lưu Dung là tỉnh Sơn Đông bây giờ, ông chọn làm quan là do thừa hưởng truyền thống hiếu học của gia đình, thêm nữa gia đình ông luôn có người làm quan.

Bi Can Long doi lay mang,

Tranh chân dung Lưu Dung.

Ông cố của Lưu Dung thi đỗ tiến sĩ trong thời Thuận Trị, ông nội thậm chí còn giữ một chức vụ quan trọng trong triều, cha ông thì đúng là hậu sinh khả úy, trở thành cử nhân, làm đại quan qua hai triều đại Ung Chính, Càn Long.

Với nền tảng giáo dục như vậy, Lưu Dung đương nhiên được kỳ vọng rất nhiều.

Sau này con đường quan lộ của Lưu Dung cũng rất suôn sẻ. Những năm đầu ông thăng tiến khá nhanh, tuy nhiên điều không may xảy đến khi vào năm thứ 4 Lưu Dung làm quan, cha ông bị mất chức vào tù. Phận làm con trai như ông cũng liên lụy, bị giáng chức xuống làm biên tu (sử quan thời xưa) ở viện Hàn Lâm.

Cuộc sống phẳng lặng bỗng xuất hiện những nốt trầm, rất nhiều người có thể vì thế mà không gượng nổi nhưng Lưu Dung không nằm trong số đó, thay vào đó, ông càng cố gắng rèn luyện và cải thiện bản thân mình hơn.

Trong thời gian làm quan ở địa phương, Lưu Dung không hề buông thả bản thân, bằng sự cương nghị và chính trực của mình, ông đã thanh trừ mọi tệ nạn lâu ngày tại trường thi, đòi lại công bằng cho các sĩ tử.

Quả thực Lưu Dung là người có năng lực, sẵn sàng làm những việc thiết thực, được nhân dân hết lòng yêu mến, dưới sự lãnh đạo của ông, chốn quan trường đã dần trở nên liêm khiết.

Bi Can Long doi lay mang,

Một đại thần như vậy đương nhiên giành được sự tin tưởng của hoàng đế, ông đã từng là cánh tay đắc lực của hoàng đế qua các triều đại Ung Chính và Càn Long.

Tài hoa xuất chúng

Với các tác phẩm văn học và nghệ thuật được phổ biến rộng rãi, Lưu Dung, Kỷ Hiểu Lam và Hòa Thân đã trở thành đại diện tiêu biểu các quan đại thần nhà Thanh trong mắt người dân.

Qua các tác phẩm điện ảnh và truyền hình, chúng ta có cảm giác ba người này có độ tuổi tương đương nhau, nhưng thực tế Lưu Dung chính là người lớn tuổi nhất trong ba người.

Tài năng của Lưu Dung cũng không hề thua kém Kỷ Hiểu Lam. Lưu Dung là người quân tử, thông thạo nhiều loại hình nghệ thuật, trong đó tinh tế nhất là thư pháp. Với nét chữ sâu sa trầm lắng, thư pháp của vị quan này được rất nhiều người săn đón vào thời điểm đó.

Ngoài ra cờ vây cũng là một trong những tài năng nổi bật của Lưu Dung, ông không chỉ chơi thành thạo mà còn là một cao thủ cờ vây.

Trong thời kỳ này, Càn Long đã truyền lại ngôi vương cho Gia Khánh và trở thành Thái thượng hoàng. Vì thế những khi rảnh rỗi, Càn Long thường tìm Lưu Dung để đánh cờ.

Bi Can Long doi lay mang,

Hóa giải nguy cơ vô cùng khéo léo

Mặc dù cờ vây chỉ là một trò chơi, mọi thứ đều giới hạn trong bàn cờ, nhưng khi bàn cờ được đặt ra, thế cờ được mở thì những quân cờ đen trắng sẽ khơi dậy tâm trí và tình cảm của người chơi. Vì thế mà người thắng sẽ tự nhiên mỉm cười rạng rỡ, còn người thua dường như đã mất điều gì đó và đương nhiên cảm thấy không vui.

Đánh cờ với một người bề trên, đặc biệt là người có thể nắm giữ sinh tử của mình, Lưu Dung đương nhiên phải thận trọng.

Kỹ năng chơi cờ vây của Lưu Dung phải nói rằng thực sự siêu phàm, ông luôn có thể điều khiển và xoay chuyển ván cờ trong ván đấu với Càn Long khiến cho vị thái thượng hoàng này đều có thể giành được thắng lợi một cách tự nhiên. Mỗi lần như vậy Càn Lòng đều cảm thấy rất thoải mái, vì thế những lần sau đều tìm Lưu Dung để đánh cờ, đây không biết là điều may mắn hay xui xẻo cho Lưu Dung.

Tuy nhiên Lưu Dung cũng khó tránh khỏi khi lỡ tay, ông đã có một lần tính toán sai lầm dẫn đến kết quả là đánh thắng Càn Long. Lúc này Càn Long đã phản ứng dữ dội, sa sầm mặt lại rồi lật ngược bàn cờ, tức giận hỏi Lưu Dung: "Nhà người dám thắng ta sao, lẽ nào không sợ ta giết ngươi?"

Sinh mệnh nằm trong tay người khác, tình huống này thực sự khiến người khác cảm thấy bị đe dọa. Thế nhưng Lưu Dung dù sao cũng là một vị quan gia đã có nhiều năm kinh nghiệm quan trường, lại rất giỏi ứng biến, nên ông không hề lo sợ hay run rẩy. Ông quỳ trên mặt đất, bình tĩnh đưa ra lời giải thích:

"Kỹ năng đánh cờ của Thái thượng hoàng là tuyệt vời, lần này thần thắng là do gặp may mà thôi. Tầm mắt hạn hẹp của thần chỉ nhìn thấy ván cờ, còn trong mắt Thái thượng hoàng đều là vạn lý giang sơn, vạn vật đều ở trong tay, tại sao lại tính toán với thần một ván cờ này?"

Bi Can Long doi lay mang,

Hình ảnh nhân vật Lưu Dung trên phim.

Những lời này của Lưu Dung vô cùng khéo léo và đi vào lòng người, Càn Long nghe xong lập tức nở nụ cười, không truy cứu Lưu Dung thêm nữa.

Lời bình

Thời xưa, các quan trong triều không chỉ được kiểm nghiệm tài năng của bản thân mà quan trọng hơn là khả năng ứng phó với hoàng đế, thậm chí đôi lúc khả năng này còn quan trọng hơn tài năng cá nhân rất nhiều.

Vì thế mà có rất nhiều người vừa không có tài lại không có đức nhưng dựa vào thói xu nịnh hoàng đế mà trở thành trọng thần của đất nước.

Tuy nhiên với Lưu Dung, ông không chỉ thực hiện tốt chức trách của mình mà còn rất nhanh nhạy trong việc giao tiếp với hoàng đế, xứng đáng là nguyên lão của hai triều đại.  

Đọc nhiều nhất

Tin mới