Tranh Thanh minh thượng hà đồ nghĩa là "tranh vẽ cảnh bên sông vào tiết Thanh minh", hay có ý khác là "tranh vẽ cảnh bên sông vào tiết trời trong sáng" là tên của một số tác phẩm hội họa khổ rộng của Trung Quốc, trong đó bản đầu tiên và nổi tiếng nhất là bức tranh của họa sĩ Trương Trạch Đoan vẽ đời nhà Tống.
Tác phẩm mô tả cảnh sống của người dân Trung Quốc đời Tống tại kinh đô Biện Kinh (tức Khai Phong ngày nay) với đầy đủ những sinh hoạt thường nhật, trang phục, ngành nghề, các chi tiết kiến trúc, đường sá cũng được mô tả kỹ lưỡng với nhiều màu sắc trên một diện tích rộng. Thanh minh thượng hà đồ được vẽ trên một trường quyển (cuộn giấy dài) có kích thước 24,8×528,7 cm. Danh tiếng của Thanh minh thượng hà đồ tại Trung Quốc rất lớn, chính vì vậy đôi khi còn được gọi là "Mona Lisa của Trung Quốc". Tranh là báu vật của nhiều triều đại phong kiến Trung Quốc và hiện được trưng bày tại Cố Cung Bắc Kinh.
Phần ngoài cùng bên phải minh họa cảnh thôn dã với nhiều cây cối. Phần tranh mô tả bến cảng với nhiều thuyền buồm đỗ dọc sông. Phần tranh bên trái của bến cảng mô tả cảnh cây cầu kiểu cổ với rất nhiều hàng quán ngay trên cầu, phía dưới là một chiếc thuyền chưa cất hết buồm đang tìm cách cập bến. Phần tranh bên phải mô tả đại môn Biện Kinh với phố xá tấp nập và rất nhiều loại cửa hiệu, người buôn bán.
Với diện tích 1,31 m² của Thanh minh thượng hà đồ, họa sĩ Trương Trạch Đoan đã vẽ chi tiết tổng cộng 814 nhân vật, 28 thuyền, 20 xe cộ, 60 con vật và 170 cây cối trên ba phần tương đối phân biệt. Phần ngoài cùng bên phải mô tả vùng ngoại ô Biện Kinh với các cánh đồng, những người nông dân, tiều phu và mục đồng, phần này được ngăn cách với phần giữa bằng cây cầu đông người qua lại. Phần ở giữa bức tranh mô tả các hoạt động, nhà cửa ở bên ngoài đại môn Biện Kinh. Phần ngoài cùng bên trái bức tranh mô tả cuộc sống nhộn nhịp bên trong thành với rất nhiều hàng quán, người qua lại với đủ dáng điệu, quần áo, cử chỉ.
Hiểu theo tên của bức tranh Thanh minh thượng hà đồ thì đây là cảnh sinh hoạt của người dân Trung Quốc vào tiết Thanh minh tảo mộ ở Biện Kinh (nay là Khai Phong), kinh đô Bắc Tống. Tuy nhiên cũng có ý kiến cho rằng thành phố được miêu tả trong bức tranh là không có thực và rằng cái tên của bức tranh chỉ có ý nói tới một ngày có tiết trời trong sáng. Thời điểm mô tả trong bức tranh là sau năm 1085 (năm sinh của Trương Trạch Đoan) và trước năm 1127 (năm Biện Kinh rơi vào tay nhà Kim).
Thanh minh thượng hà đồ sau này đã được rất nhiều họa sĩ khác mô phỏng phong cách vẽ chi tiết và cách bố cục bức tranh. Bức Thanh minh thượng hà đồ vẽ thời nhà Minh có cấu trúc tương tự nhưng được vẽ trên khổ dài hơn (6,7 m) với các chi tiết kiến trúc, trang phục của người Trung Quốc đời nhà Minh. Một phiên bản khác được vẽ năm 1736 (đời nhà Thanh) để dâng lên hoàng đế Càn Long, bức này được quân đội Tưởng Giới Thạch đem khỏi Cố Cung năm 1949 và hiện trưng bày ở Bảo tàng Cố Cung Đài Bắc, đây là phiên bản mở rộng rất nhiều của bức tranh gốc, nó có tới hơn 4.000 nhân vật được vẽ trên khổ giấy 0,35×11 m trong đó phần ngoài cùng bên phải tương tự như Thanh minh thượng hà đồ gốc còn phần bên trái có thêm các chi tiết hoàng cung, vườn thượng uyển và các cung nữ.
Thanh minh thượng hà đồ là một trong những tác phẩm hội họa nổi tiếng nhất của nghệ thuật Trung Quốc. Đây là báu vật của nhiều triều đại phong kiến nước này, nó chỉ rời khỏi lãnh thổ Trung Quốc một thời gian ngắn khi hoàng đế Phổ Nghi đem theo bức tranh về Mãn Chau quốc trước khi được mua lại và lưu giữ trong Bảo tàng Cố Cung tại Cố Cung, Bắc Kinh.
Phiên bản nổi tiếng đời nhà Thanh của Thanh minh thượng hà đồ hiện được trưng bày tại Bảo tàng Cố Cung Đài Bắc, đây là một trong số nhiều báu vật được quân đội Quốc dân đảng Trung Quốc đem theo sang Đài Loan khi họ rút khỏi Đại lục năm 1949. Cả hai tác phẩm đều được coi là báu vật quốc gia và chỉ được trưng bày trước công chúng một cách hạn chế. Một số phiên bản khác ít nổi tiếng hơn của bức tranh có thể tìm thấy ở các bộ sưu tập công cộng và tư nhân bên ngoài Trung Quốc.
Bảo tàng Lịch sử Quốc gia Việt Nam hiện đang lưu giữ phiên bản của “Thanh minh thượng hà đồ”. Tranh có kích thước: dài khoảng 11m, rộng 0,35m và phần nội dung tương tự như bản gốc của họa sĩ Trương Trạch Đoan. Tranh với hình thức tranh cuộn giấy dài, vẽ nhiều màu, mô tả không khí sầm uất náo nhiệt và phong cảnh thiên nhiên tươi đẹp ở kinh đô Biện Lương và trên hai bờ sông Biện đời Bắc Tống trong tiết Thanh Minh, ngày lễ truyền thống Trung Quốc.
Phần đầu tranh là dòng chữ “Thanh minh thượng hà đồ” bằng chữ Hán màu đen trên nền có hình rồng năm móng bằng nhũ vàng và có dấu triện vuông đỏ ở phía trên chữ “Thượng”.
Trong bức tranh này có rất nhiều nhân vật, phong cảnh rất hoành tráng, các nhân vật gồm trí thức, nông dân, người buôn bán, thầy bói, thầy thuốc, nhà sư, phu kéo thuyền v.v, ngoài ra còn có các loại gia súc như lừa, ngựa, bò, lạc đà... Bức tranh miêu tả sinh động các hoạt động và tình tiết như đi chợ, buôn bán, dạo phố, uống rượu, tán chuyện, kéo thuyền, kéo xe, đi kiệu, đi ngựa, lễ cưới v.v. Các hình ảnh hoành tráng như đồng bằng bao la, dòng sông mênh mông, các thứ hàng rong được bày bán... đều thể hiện hết sức sinh động.
Từng đoạn trong bức tranh.
Hình ảnh nổi tiếng nhất trong bức tranh "Thanh minh thượng hà đồ" là Hồng Kiều, trong không gian có chiều dài khoảng 20 cm, trên và dưới cầu có hơn 100 nhân vật, ngựa xe như nước, đông đúc náo nhiệt, người đi lại như mắc cửi.
Phần cuối tranh là bài minh văn bằng chữ Hán với nhiều dấu triện đỏ hình vuông, chữ nhật, ô voan.
Bức tranh được vẽ trên chất liệu giấy lụa với kích thước dài được cuộn lại, qua thời gian tình trạng hiện vật đã kém đi nhiều. Tuy nhiên, đây là nguồn tư liệu quí để các nhà khoa học trong những lĩnh vực như: lịch sử, văn hóa, mỹ thuật… tìm hiểu, nghiên cứu chuyên sâu. Tác phẩm nghệ thuật độc đáo này đã và đang được Bảo tàng Lịch sử Quốc gia bảo quản, lưu giữ và tiếp tục nghiên cứu để phát huy những giá trị của hiện vật, quảng bá rộng rãi đến công chúng.
