Nín thở chờ mẹ chồng... ngáy

Google News

(Kiến Thức) - Cứ hôm nào chồng tôi "bật tín hiệu thân mật" là chúng tôi phải nín thở chờ bà ngủ rồi mới dám hành sự. Vợ hỏi chồng: "Anh nghe thấy bà ngáy chưa?". Chồng thì thào: "Hình như chưa".  Hai đứa cứ lén lút như hai thằng trộm trong đêm.

Không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi lại đồng ý lấy anh, mọi người khi kết hôn hay đổ tại duyên số, tôi cũng đành tặc lưỡi chấp nhận duyên số vậy. Về nhà anh làm dâu mẹ anh, tôi rất tự tin vì bản thân tôi cũng được bố mẹ rèn khá kỹ lưỡng nên mấy chuyện nấu nướng hay dọn dẹp nhà cửa với tôi luôn nhẹ như lông hồng. Với lại nhà anh là một căn hộ nhỏ nên tôi càng dễ dàng vun vén.

Tính tôi lại sởi lởi, hay chuyện trò vui vẻ nên tôi nhất quyết không hề có mặc cảm gì với mẹ chồng cả, ngược lại tôi còn rất quý bà là đằng khác. Chắc tại tôi vui tính nên dù anh trưởng, anh hai có khá giả, nhà cửa to rộng bà vẫn không ưng nên bà quyết định chọn ở với vợ chồng tôi út ít.

Vợ chồng tôi không được hoành tráng như các bác, chúng tôi chỉ ở trong một căn hộ chung cư cũ có tổng cộng 50 mét vuông. Mọi thứ sinh hoạt đều trong 50 mét vuông nhét vào đó với 6 con người. Gồm hai vợ chồng tôi, bà, bác giúp việc và hai đứa con tôi. Trong "căn nhà nhỏ với trái tim vàng", nói không phải tự hào, tôi và mẹ chồng phải rất khéo léo mới có thể thu xếp ổn thỏa cho một gia đình 3 thế hệ cùng cả đống đồ đạc chung sống hài hòa trong đó. 

Sống trong 50 mét vuông, vợ chồng tôi không cựa vào đâu được, nấu ăn, dạy con lớn học, chăm sóc con bé rồi bà, rồi bác giúp việc… kể cả chuyện tế nhị nhất chúng tôi càng không dám thoải mái. Hồi đầu vợ chồng tôi rất khó thể hiện tình cảm với nhau vì cứ quay bên phải là mắc vào bà, quay bên trái là bác giúp việc trở lại hai đứa bé con nên chuyện riêng tư gần như tắt ngấm.
Cứ hôm nào chồng tôi "bật tín hiệu thân mật" là chúng tôi đều phải nín thở chờ bà ngủ rồi mới dám hành sự. Vợ hỏi chồng: "Anh nghe thấy bà ngáy chưa?". Chồng thì thào: "Hình như chưa".  Hai đứa cứ lén lút như hai thằng trộm trong đêm.

 Chờ mẹ ngủ để "yêu" đến phát mệt. (Ảnh minh họa)

Có hôm nghe nhầm, vừa “giao ban” là nghe thấy tiếng hắng của bà, hoặc bà ho khù khụ như đánh tiếng, thế là tất cả lại thoái trào, mệt hết cả người vì cứ căng lên rồi lại chùng xuống....

Mà bà dường như nắm được "lịch sinh hoạt" của vợ chồng tôi thì phải. Nhiều sáng tôi lại giật mình thấy mẹ chồng đon đả pha cốc sữa nóng và đưa cho con trai bà: "Con ơi! lại uống cốc sữa đi con". Khiến tôi phát ngượng. Chắc bà nghĩ đêm qua chúng tôi “liên hoan” nên thương con “mất sức”, pha ngay cho con trai yêu cốc sữa nóng để bồi bổ, mà bà đâu biết trong cái nhà chật chội này chúng tôi không dám thở chứ  nói gì đến chuyện “giao ban” tại chỗ thế này.

Vì thế, chúng tôi quyết định rủ nhau đi nhà nghỉ. Cứ đến hẹn lại lên, cuối tuần vợ chồng tôi cuốn gói ra nhà nghỉ. Đi nhiều thành quen, cũng dở khóc dở cười ở nhà nghỉ vì họ luôn nghĩ tôi là “gái” nên khi tôi đi xuống cầu thang, gót giầy đặt hơi mạnh là bị nhắc nhở ngay: "Đi nhẹ cái chân thôi". Hoặc có lúc nhà nghỉ đông khách họ cho chúng tôi leo lên tận tầng 5, hai vợ chồng hăm hở đi lên rồi ngồi nhìn nhau thở dốc, hôm đó coi như lên xoa bóp chân cho nhau rồi về vì tụt hứng. Rồi có hôm chồng đèo vợ đi tìm nhà nghỉ, chồng cho đi một vòng tìm hết nhà này đến nhà kia vì sợ bẩn để cuối cùng đến nơi thì chóng hết cả mặt vì đi nhiều quá...

Không biết có ai vất vả chuyện riêng tư như vợ chồng tôi hay không, nhưng tôi cảm thấy cuộc sống vẫn vui tươi và tôi tin mọi thứ tốt đẹp đang ở phía trước. Vợ chồng tôi dù không có không gian riêng nhưng tình yêu chúng tôi dành cho nhau rất ấm áp và sâu đậm. Tôi yêu những khoảng khắc như thế này, tôi cũng được biết có những người có nhà đẹp, có phòng riêng lung linh nhưng họ không có những giây phút hạnh phúc như chúng tôi, hạnh phúc luôn kèm theo nhưng nụ cười, mà cười đến chảy nước mặt, cười bể bụng vì yêu.

TIN LIÊN QUAN
BÀI ĐỌC NHIỀU


Cẩm Hoàng

Bình luận(0)