Sự cố xảy ra khi vận tải cơ C-17 Globemaster III thuộc biên chế Không đoàn vận tải số 446 không quân Mỹ gặp trục trặc trong lúc chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay Kandahar, Afghanistan, hồi tuần trước.Hình ảnh được chia sẻ trên mạng xã hội cho thấy phi cơ tiếp cận đường băng trong trạng thái thả càng sau, trong khi cửa che càng trước đã mở nhưng bộ phận này không hạ xuống. Phi công quyết định tiếp đất bằng càng sau như quy trình hạ cánh thông thường, đồng thời giữ mũi máy bay ngóc lên trong lúc giảm tốc trên đường băng.Mũi chiếc C-17 hạ dần khi máy bay giảm tốc, phần bụng mài xuống đường băng, tạo ra vệt tia lửa kéo dài. Lực lượng cứu hỏa nhanh chóng được triển khai để phun bọt làm mát, tránh gây cháy.Hình ảnh sau sự cố cho thấy phi cơ không bị hư hỏng nhiều, nhưng chưa rõ mức độ thiệt hại cụ thể.Phát ngôn viên Lực lượng Mỹ tại Afghanistan Sonny Leggett cho biết không có ai bị thương và khẳng định sự cố không phải do kẻ thù gây ra. Không quân Mỹ chưa công bố nguyên nhân sự cố và đang mở cuộc điều tra.Boeing C-17 Globemaster III là máy bay hạng nặng trong lực lượng không vận của Hoa Kỳ, chúng có thể chuyên chở máy bay chiến đấu, trực thăng, xe tăng, một số lượng lớn binh lính và hàng hóa tới những điểm nóng xa xôi trên thế giới.C-17 Globemaster III là máy bay vận tải quân sự hạng nặng được hãng McDonnell Douglas phát triển cuối thập niên 1980 nhằm mục đích vận chuyển chiến lược và chiến thuật.Những chiếc máy bay vận tải này cho phép đưa trang thiết bị vũ khí và binh sĩ Mỹ đến mọi địa điểm trên thế giới, cũng như sơ tán thương binh và thả lính dù.Biệt danh Globemaster III được đặt dựa theo hai mẫu máy bay vận tải hạng nặng trước đó của McDonnell Douglas gồm C-74 Globemaster và C-124 Globemaster II.Mỗi chiếc C-17 có chiều dài 53 m, sải cánh 52 m và cao 17 m, trang bị 4 động cơ turbine phản lực F117-PW-100 cho phép nó đạt tốc độ hành trình 830 km/h, tầm bay tới 10.000 km khi chở lính dù.Khả năng tự động hóa cao khiến tổ lái C-17 chỉ có ba người, gồm hai phi công và một nhân viên bốc dỡ hàng hóa.Cửa khoang máy bay, thiết kế bậc tải hàng và hệ thống neo bên trong cho phép hàng hóa được tháo dỡ nhanh chóng mà không cần các thiết bị chuyên dụng.Khoang hàng của C-17 rộng 5,5 m, cao 4,6 m, cho phép nó mang trọng tải tối đa 77 tấn.Mỗi chiếc C-17 có thể chở số lượng lên tới 102 lính dù được trang bị đầy đủ hoặc 3 xe thiết giáp Stryker hoặc một xe tăng chiến đấu chủ lực M1 Abrams.Ngoài ra C-17 cũng có thể vận chuyển 4 trực thăng vận tải UH-60 Black Hawk hoặc 2 trực thăng tấn công AH-64 Apache.Điểm nổi bật của C-17 Globemaster III là khả năng hoạt động trên nhiều loại đường băng khác nhau, kể cả nền đất không được phủ bê tông.Hệ thống đảo chiều lực đẩy của C-17 tận dụng luồng xả động cơ tốt hơn các máy bay thông thường, giúp thổi dị vật ra xa cửa hút khí động cơ, đồng thời cho phép chiếc Globemaster III chạy lùi mà không cần xe hỗ trợ, tăng khả năng vận hành ở đường băng dã chiến hoặc địa điểm không có hỗ trợ hậu cần ở nước ngoài.Máy bay có thể hạ cánh với tổng lượng hàng hóa lên đến 72 tấn trên một đường băng dài chỉ 914 m. Trong ảnh, một chiếc C-17 đang hạ cánh với hệ thống đảo chiều lực đẩy (khoanh đỏ) được mở hết cỡ.Để tự vệ, C-17 được trang bị tổ hợp cảm biến nhiệt AN/AAR-47 gắn quanh thân máy bay, giúp tổ lái phát hiện dấu hiệu nhiệt từ luồng xả của tên lửa.Để giảm tỷ lệ báo động giả, AN/AAR-47 có thể được thiết lập để theo dõi tín hiệu riêng biệt của từng loại tên lửa. Nếu phát hiện quả đạn đang tiếp cận, nó sẽ phát cảnh báo để tổ lái thực hiện động tác cơ động, đồng thời tự động kích hoạt hệ thống phóng mồi bẫy AN/ALE-47.Tổ hợp AN/ALE-47 có thể bắn ra nhiều loại mồi bẫy khác nhau để đánh lừa tên lửa dùng đầu dò nhiệt hoặc radar. Tổ lái cũng có thể chọn ba chế độ phóng mồi bẫy gồm tự động, bán tự động hoặc thủ công. Sau gần 30 năm hoạt động, C-17 Globemaster III luôn được đánh giá là xương sống của ngành vận tải quân sự Mỹ cũng như đóng vai trò "ngựa thồ" phục vụ các chuyến công du nước ngoài của lãnh đạo nước này.
Sự cố xảy ra khi vận tải cơ C-17 Globemaster III thuộc biên chế Không đoàn vận tải số 446 không quân Mỹ gặp trục trặc trong lúc chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay Kandahar, Afghanistan, hồi tuần trước.
Hình ảnh được chia sẻ trên mạng xã hội cho thấy phi cơ tiếp cận đường băng trong trạng thái thả càng sau, trong khi cửa che càng trước đã mở nhưng bộ phận này không hạ xuống. Phi công quyết định tiếp đất bằng càng sau như quy trình hạ cánh thông thường, đồng thời giữ mũi máy bay ngóc lên trong lúc giảm tốc trên đường băng.
Mũi chiếc C-17 hạ dần khi máy bay giảm tốc, phần bụng mài xuống đường băng, tạo ra vệt tia lửa kéo dài. Lực lượng cứu hỏa nhanh chóng được triển khai để phun bọt làm mát, tránh gây cháy.
Hình ảnh sau sự cố cho thấy phi cơ không bị hư hỏng nhiều, nhưng chưa rõ mức độ thiệt hại cụ thể.
Phát ngôn viên Lực lượng Mỹ tại Afghanistan Sonny Leggett cho biết không có ai bị thương và khẳng định sự cố không phải do kẻ thù gây ra. Không quân Mỹ chưa công bố nguyên nhân sự cố và đang mở cuộc điều tra.
Boeing C-17 Globemaster III là máy bay hạng nặng trong lực lượng không vận của Hoa Kỳ, chúng có thể chuyên chở máy bay chiến đấu, trực thăng, xe tăng, một số lượng lớn binh lính và hàng hóa tới những điểm nóng xa xôi trên thế giới.
C-17 Globemaster III là máy bay vận tải quân sự hạng nặng được hãng McDonnell Douglas phát triển cuối thập niên 1980 nhằm mục đích vận chuyển chiến lược và chiến thuật.
Những chiếc máy bay vận tải này cho phép đưa trang thiết bị vũ khí và binh sĩ Mỹ đến mọi địa điểm trên thế giới, cũng như sơ tán thương binh và thả lính dù.
Biệt danh Globemaster III được đặt dựa theo hai mẫu máy bay vận tải hạng nặng trước đó của McDonnell Douglas gồm C-74 Globemaster và C-124 Globemaster II.
Mỗi chiếc C-17 có chiều dài 53 m, sải cánh 52 m và cao 17 m, trang bị 4 động cơ turbine phản lực F117-PW-100 cho phép nó đạt tốc độ hành trình 830 km/h, tầm bay tới 10.000 km khi chở lính dù.
Khả năng tự động hóa cao khiến tổ lái C-17 chỉ có ba người, gồm hai phi công và một nhân viên bốc dỡ hàng hóa.
Cửa khoang máy bay, thiết kế bậc tải hàng và hệ thống neo bên trong cho phép hàng hóa được tháo dỡ nhanh chóng mà không cần các thiết bị chuyên dụng.
Khoang hàng của C-17 rộng 5,5 m, cao 4,6 m, cho phép nó mang trọng tải tối đa 77 tấn.
Mỗi chiếc C-17 có thể chở số lượng lên tới 102 lính dù được trang bị đầy đủ hoặc 3 xe thiết giáp Stryker hoặc một xe tăng chiến đấu chủ lực M1 Abrams.
Ngoài ra C-17 cũng có thể vận chuyển 4 trực thăng vận tải UH-60 Black Hawk hoặc 2 trực thăng tấn công AH-64 Apache.
Điểm nổi bật của C-17 Globemaster III là khả năng hoạt động trên nhiều loại đường băng khác nhau, kể cả nền đất không được phủ bê tông.
Hệ thống đảo chiều lực đẩy của C-17 tận dụng luồng xả động cơ tốt hơn các máy bay thông thường, giúp thổi dị vật ra xa cửa hút khí động cơ, đồng thời cho phép chiếc Globemaster III chạy lùi mà không cần xe hỗ trợ, tăng khả năng vận hành ở đường băng dã chiến hoặc địa điểm không có hỗ trợ hậu cần ở nước ngoài.
Máy bay có thể hạ cánh với tổng lượng hàng hóa lên đến 72 tấn trên một đường băng dài chỉ 914 m. Trong ảnh, một chiếc C-17 đang hạ cánh với hệ thống đảo chiều lực đẩy (khoanh đỏ) được mở hết cỡ.
Để tự vệ, C-17 được trang bị tổ hợp cảm biến nhiệt AN/AAR-47 gắn quanh thân máy bay, giúp tổ lái phát hiện dấu hiệu nhiệt từ luồng xả của tên lửa.
Để giảm tỷ lệ báo động giả, AN/AAR-47 có thể được thiết lập để theo dõi tín hiệu riêng biệt của từng loại tên lửa. Nếu phát hiện quả đạn đang tiếp cận, nó sẽ phát cảnh báo để tổ lái thực hiện động tác cơ động, đồng thời tự động kích hoạt hệ thống phóng mồi bẫy AN/ALE-47.
Tổ hợp AN/ALE-47 có thể bắn ra nhiều loại mồi bẫy khác nhau để đánh lừa tên lửa dùng đầu dò nhiệt hoặc radar. Tổ lái cũng có thể chọn ba chế độ phóng mồi bẫy gồm tự động, bán tự động hoặc thủ công. Sau gần 30 năm hoạt động, C-17 Globemaster III luôn được đánh giá là xương sống của ngành vận tải quân sự Mỹ cũng như đóng vai trò "ngựa thồ" phục vụ các chuyến công du nước ngoài của lãnh đạo nước này.