Trong lịch sử Trung Hoa cổ đại, vào thời Tây Hán, Cao Tổ Hoàng hậu Lữ Trĩ đã từng tạo ra một thảm kịch không thua kém bất cứ một vị vua bạo tàn nào.
Nỗi hận khắc sâu trong lòng Lữ Trĩ
|
Chuyện "biến người thành lợn" - Đòn đánh ghen man rợn nhất lịch sử Trung Hoa . Ảnh minh họa. Nguồn: Internet. |
Đầu thời Tây Hán, sau khi Hán Cao Tổ Lưu Bang qua đời, Hán Huệ Đế Lưu Doanh lên ngôi khi mới 17 tuổi, trời sinh mềm yếu, không có năng lực, thân thể lại yếu đuối, nên mọi quyền lực đều nằm trong tay Hoàng Thái hậu Lữ Trĩ. Để nắm chắc quyền lực trong tay mình, bảo vệ ngôi thiên tử của con, Lã Hậu đã dùng trăm ngàn thủ đoạn để loại bỏ các đối thủ trong cung.
Sau khi Hán Cao Tổ qua đời, Lã hậu không hãm hại đại đa số các phi tần của Hán Cao Tổ. Ngược lại còn hậu đãi họ, những phi tần nào sinh được con trai đều được phong tước Vương Thái Hậu và cùng con trai trở về đất phong cư ngụ.
Chỉ trừ duy nhất một người, đó là trường hợp của Thích phu nhân, khi Hán Cao Tổ tại vị, việc Thích phu nhân được sủng ái vốn đã không vừa mắt Lã hậu. Trước khi qua đời, Lưu Bang còn có ý định cho Triệu Như Ý (con của Thích phu nhân) làm Thái tử. Vì vậy, Lữ Trĩ ôm hận với hai mẹ con vị phu nhân này và đã trừng phạt Thích phu nhân.
Màn đánh ghen rợn người
Sau khi tiên đế vừa qua đời, Lữ hậu đã sai người bắt Thích phu nhân giam vào trong cung Trường Hạng – Vĩnh Hạng. Đây là nơi dùng để nhốt các cung nữ phạm lỗi, cũng từng giam giữ rất nhiều kẻ phạm trọng tội trong hậu cung.
Bà sai người cạo đầu Thích phu nhân, dùng xích sắt khóa hai chân tình địch, chỉ cho mặc một bộ y phục rách rưới. Giam Thích phu nhân trong một căn phòng tối tăm ẩm ướt. Hằng ngày Thích phu nhân sẽ phải giã thóc, nếu giã không đủ sẽ không được ăn cơm.
Lúc này, con trai của Thích phu nhân với Cao Tổ Lưu Bang là Như Ý đang làm chư hầu vương ở nước Triệu. Thích phu nhân nhớ lại chuyện xưa, lại nghĩ đến con trai, trong lòng đau đớn vô cùng, vừa giã thóc vừa cất câu ca ai oán, tạm dịch là:
"Con làm vua, Mẹ đày tớ. Giã gạo ngày lại tối. Với tử thần chung chỗ! Xa cách ba ngàn dặm. Ai làm sứ cáo tố?"
Lúc này, Lữ hậu nghe được lời hát của Thích phu nhân, liền hạ lệnh cho Triệu vương Như Ý rời khỏi đất phong về kinh thành để dễ bề bày mưu sát hại.
Hán Huệ Đế Lưu Doanh vốn là người thiện lương, nghe Lữ hậu có ý vời Như Ý về kinh thành, ông cũng biết mẹ mình muốn sát hại em trai nên quyết tâm bảo vệ.
Vì vậy, Lưu Doanh liền mời Triệu Như Ý ở lại cung của mình, hằng ngày ăn chung, ngủ chung với em trai. Do đó, Lữ hậu dù trong lòng tức giận nhưng cũng không dám làm bừa.
Tháng 12 năm 194 TCN, Huệ Đế buổi sớm ra đi săn bắn. Như Ý còn nhỏ, không thể dậy sớm nên ở lại một mình. Lúc này, Lữ Trĩ bèn sai người mang thuốc độc đến cho Như Ý uống, Như Ý uống xong thì chết.
Thích phu nhân lúc này cũng mất đi chỗ dựa vững chắc. Lữ hậu lúc này không còn kiêng nể, liền sai người chặt đứt tứ chi, móc mắt tình địch, đổ thuốc độc vào họng, cắt lưỡi, biến sủng phi của tiên đế thành người lợn, nhốt vào nhà xí.
Sau đó, Lữ hậu cho Hán Huệ Đế đến xem. Khi tiến đến khu nhà xí ở cung Vĩnh Hạng, có người chỉ vào đó nói: “Bên trong chính là người lợn.”
Huệ Đế nhìn thấy một kẻ không tay không chân, trong mắt lại không có con ngươi, thân hình nhiều vết thương nhầy nhụa máu thịt, miệng tuy mở nhưng á khẩu.
Lưu Doanh mới hỏi lai lịch của kẻ bên trong. Thái giám vừa nói ra ba chữ “Thích phu nhân”, Hán Huệ Đế suýt chút nữa ngất xỉu, sau đó liền hỏi rõ ngọn ngành.
Thực sự, trong lịch sử, người đầu tiên phải chịu hình phạt này là Thích phu nhân. Sinh thời, vị phu nhân này tướng mạo đẹp như Tây Thi, vóc người thanh mảnh, lại tinh thông cầm, kỳ, thi, họa.