[e-Magazin] Thầy Trần Trung Hiếu, không ngại phản biện từ lương tâm

“Tất cả sự góp ý của tôi chỉ phục vụ một mục đích duy nhất là làm cho mọi sự trở nên tốt đẹp hơn", thầy giáo Trần Trung Hiếu chia sẻ.

gs-nguyen-vu-luong-1.jpg

Không ngại “nói thẳng, nói thật” những vấn đề nóng, bất cập của giáo dục, ThS Trần Trung Hiếu, giáo viên dạy Sử, Trường THPT chuyên Phan Bội Châu (Nghệ An) đã nhiều lần lên tiếng, góp ý cho ngành giáo dục được tốt hơn, điều mà không phải giáo viên cấp 3 nào cũng “dám” làm.

Vừa qua, ThS Trần Trung Hiếu là giáo viên duy nhất được vinh danh trao Giải báo chí toàn quốc Vì sự nghiệp giáo dục. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, thầy giáo Trần Trung Hiếu đã có cuộc trò chuyện, chia sẻ với Tri thức và Cuộc sống về tình yêu với nghề, về những lý do sau lời “nói thẳng”.

gs-nguyen-vu-luong-2.jpg

Thưa thầy, một giáo viên Lịch sử phổ thông, chưa từng học nghiệp vụ báo chí nhưng lại liên tiếp có những bài viết tạo tiếng vang mạnh mẽ. Điều gì đã thôi thúc thầy cầm bút và lựa chọn con đường "phản biện giáo dục" đầy khó khăn này?

Tôi đã gắn bó với nghề giáo hơn 30 năm và cũng đã tròn 20 năm có duyên với báo chí (2005 -2025). Tôi không phải là nhà báo, chưa hề học 1 tiết học về nghiệp vụ báo chí. Tôi viết báo bằng cảm nhận tinh tế của một nhà giáo từ những sự trải nghiệm bởi nghề nghiệp, từ mắt thấy tai nghe trong công việc và cuộc sống.

Hơn 30 năm với nghiệp phấn trắng, bảng đen, trải qua nhiều sự đổi thay của ngành qua nhiều giai đoạn lịch sử, chứng kiến nhiều sự thành công to lớn và cả những thất bại không hề nhỏ. Lương tâm của một nhà giáo có chút tư duy báo chí đã thôi thúc tôi mạnh dạn viết bài đăng báo. Viết để bày tỏ thái độ, quan điểm, lập trường, chính kiến về những vấn đề cụ thể của giáo dục, lan tỏa những cái đúng, cái hay, cái đẹp của nghề và phản biện lại một số chủ trương, chính sách bất cập, bất ổn của ngành trong quá trình đổi mới giáo dục.

Khi xã hội nói chung, ngành giáo dục nói riêng đã bị chi phối bởi một căn bệnh trầm kha - "bệnh thành tích" thì câu chuyện "phản biện giáo dục" luôn gặp nhiều ngáng trở là lẽ đương nhiên.Thực tế trò đời xưa cũng như nay, "trực ngôn" thì hay đi liền với "nghịch nhĩ". Lâu nay người ta vốn vẫn thường thích được nghe những lời hoa mỹ, ngợi ca hơn nghe những lời phản biện thẳng thắn. Nên không phải sự phản biện nào cũng đều dễ dàng được lắng nghe, đón nhận, chấp nhận để sửa đổi.

Tôi luôn có tư duy phản biện, nhưng cách mà tôi phản biện không đi theo "lối mòn" của nhiều người. Phản biện, góp ý chứ không chửi bới, xúc phạm. Phản biện thẳng thắn, rõ ràng nhưng trên tinh thần thiện chí, xây dựng.

gs-nguyen-vu-luong-3.jpg

Tác phẩm giúp thầy đoạt Giải báo chí toàn quốc Vì sự nghiệp giáo dục năm nay đề cập đến vấn đề “nóng” nào, thầy muốn gửi gắm thông điệp quan trọng nhất nào qua bài viết đó?

Tất cả những bài báo và các chùm bài báo chuyên sâu của tôi dự thi, có giải đều khai thác về những vấn đề nóng bỏng nhất của ngành giáo dục, thu hút sự quan tâm của dư luận xã hội và đông đảo giáo viên, giáo chức như các vấn đề bệnh thành tích trong giáo dục, dạy thêm, học thêm, thi cử, chương trình, sách giáo khoa, học thật, thi thật, nhân tài thật, bạo lực học đường...

tran-trung-hieu-4.jpg
ThS Trần Trung Hiếu cùng với các học trò cũ thăm cô giáo Hồ Thị Thao, giáo viên dạy Sử của thầy thời cấp 3.

Chùm bài báo 5 kỳ chuyên sâu mà tôi tham gia và đạt Giải báo chí toàn quốc Vì sự nghiệp giáo dục Việt Nam năm 2025 là về tình hình, thực trạng, tác động tiêu cực của mạng xã hội với học sinh phổ thông và đề xuất, kiến nghị những giải pháp căn cơ, trước mắt cũng như lâu dài nhằm hạn chế và kiểm soát được thực trạng đó với học sinh phổ thông nhiều năm gần đây.

Thông qua chùm bài viết 5 kỳ này, tôi muốn gửi gắm tới bạn đọc, các cơ quan quản lý nhà nước, đội ngũ nhà giáo và các bậc phụ huynh 3 thông điệp:

Thứ nhất, đa số các vụ bạo lực học đường, nói rộng hơn là bạo lực xã hội ở lứa tuổi học đường đều có căn nguyên, khởi nguồn từ bạo lực trên không gian mạng. Muốn hạn chế được tình trạng bạo lực học đường ở các trường phổ thông, hãy kiểm soát cách dùng điện thoại di động cùng với sự tác động tiêu cực từ không gian mạng.

Thứ hai, vai trò và trách nhiệm của gia đình như thế nào trong việc phối hợp và nhà trường trong quá trình giáo dục đạo đức, nhân cách của học sinh.

Thứ ba, cần phải có kỷ cương, kỷ luật với chế tài đủ mạnh liên quan đến việc xử lý học sinh phổ thông sai phạm.

Thông điệp quan trọng nhất mà tôi muốn gửi gắm trong tác phẩm này, đó là: Đừng vô tâm, vô cảm, vô trách nhiệm với bạo lực học đường đã diễn ra với số lượng, tính chất, mức độ trầm trọng. Bạo lực học đường là " con đẻ" của bạo lực trên không gian mạng.Muốn hạn chế được bạo lực học đường là phải kiểm soát về cơ bản từ bạo lực trên không gian mạng.

gs-nguyen-vu-luong-4.jpg

Nhiều người nhận xét thầy là “người thầy dám nói thẳng – nói thật”. Điều gì khiến thầy kiên định với lựa chọn này, dù biết rằng không phải ai trong môi trường giáo dục cũng sẵn sàng chia sẻ hoặc đồng tình?

Tất cả các ý kiến góp ý, phản biện thẳng thắn, thậm chí có lúc rất gai góc, đanh thép của tôi đều xuất phát từ sự nghiệp chung, quan tâm chung của nhiều đồng nghiệp, phụ huynh, học sinh chứ không bao giờ đòi hỏi một điều gì đó cho riêng mình.

Quan điểm và cách nhìn nhận của nhiều người về giáo dục không phải bao giờ cũng giống nhau. Tôi tôn trọng quan điểm cá nhân và luôn trân trọng sự khác biệt nhưng không chiều lòng tất cả mọi người.

Khi những vấn đề nóng của giáo dục được đặt lên bàn mổ xẻ, thầy có bao giờ cảm thấy áp lực hay lo ngại sẽ bị hiểu sai, quy chụp? Thầy đã vượt qua điều đó như thế nào?

Tôi luôn có một tư duy chỉ đạo mình khi phản biện, là đã nói, đã viết, đã phản biện là không sợ. Đã sợ là không nói, không viết, không phản biện. Nhưng đã phản biện là có cơ sở, khoa học và thực tiễn. Nói đúng vấn đề, nói đúng lúc, đúng thời điểm và đúng với đối tượng cần nghe. Phản biện nhưng luôn tôn trọng pháp luật của nhà nước, kỷ cương của ngành.

Tôi chưa bao giờ thấy sự phản biện là áp lực, dù có sự đụng chạm. Tôi cũng không lo ngại sự phản biện sẽ bị hiểu sai hay quy chụp.

Mọi sự phản biện của tôi đều xuất phát từ lương tâm, trách nhiệm của một nhà giáo, từ những gì mắt thấy, tai nghe và thông tin sự việc mà tôi có được để phản biện là dựa trên thông tin cơ bản từ truyền thông chính thống của nhà nước.

Tôi là người của tư duy thực tiễn, có cách nhìn nhận thẳng thắn từ thực tế, thực trạng để dám chỉ ra nguyên nhân sự bất cập, bất ổn, từ đó mạnh dạn kiến nghị những giải pháp với những cơ quan, tổ chức có thẩm quyền.

Thầy đặt ra những nguyên tắc nào để vừa phản biện mạnh mẽ, vừa giữ được sự tôn trọng và văn hoá đối thoại?

Tôi có tư tưởng chỉ đạo sự phản biện của mình là "Đối sự hơn đối nhân". Thẳng thắn, cứng rắn nhưng không cực đoan, cay nghiệt. Nếu sự góp ý, phản biện sự bất cập trong giáo dục của tôi được các cơ quan quản lý nhà nước đón nhận một cách cầu thị, thiện chí và có hướng điều chỉnh hợp lý tôi sẽ dừng ngay. Vì tất cả sự góp ý của tôi chỉ phục vụ một mục đích duy nhất là làm cho mọi sự trở nên tốt đẹp hơn và luôn có một niềm tin hy vọng là "sau cơn mưa trời sẽ sáng" .

Trong bàn luận, tranh cãi, phản biện, tôi luôn tôn trọng sự khác biệt và trân quý văn hóa phản biện để tìm ra điểm thống nhất trong sự mâu thuẫn. Đó là nguyên tắc phản biện của tôi.

gs-nguyen-vu-luong-5.jpg

Lựa chọn nghề thầy, với thầy, hạnh phúc nhất là gì? Theo thầy, một nhà giáo cần những phẩm chất nào? Là người trực tiếp đứng lớp, quan sát thực trạng giáo dục từ gốc rễ, theo thầy, giáo viên hôm nay cần điều gì nhất để giữ trọn tình yêu nghề giữa nhiều biến động?

Thời là học sinh cấp 3, tôi thích và lựa chọn ngành khác nhưng có lẽ do thiếu duyên để tôi toại nguyện sự lựa chọn. Khi đã vào khoa Sử của Trường ĐHSP, tôi bắt đầu kiên định về sự lựa chọn đó.

tran-trung-hieu-14.jpg
Thầy Trần Trung Hiếu dự Hội khóa với học trò cũ Trường THPT chuyên Phan Bội Châu.

Đến hôm nay, sau hơn 30 năm dạy Sử, tôi luôn dồn tâm huyết và sức lực để tự tin về sự lựa chọn đó. Môn Lịch sử đã mang lại cho tôi nhiều niềm vui và cả những hạnh phúc mà nếu ở môn dạy khác, chưa chắc đã tôi đã có những niềm vui như vậy.

Tôi luôn tâm niệm và trải nghiệm sâu sắc 3 điều tối quan trọng khi đã đi theo nghề dạy học:

Thứ nhất, dạy môn gì không quan trọng bằng việc dạy như thế nào, bằng phương pháp truyền thụ như thế nào ?

Thứ hai, hiệu quả dạy như thế nào trong từng tiết học và cả trong các hình thức kiểm tra đánh giá, thi cử.

Thứ ba, sau khi không còn dạy nữa, các thế hệ học trò cũ sẽ đánh giá, nhận xét về mình như thế nào cả về trí tuệ, nhân cách, nhân hậu.

tran-trung-hieu-6.jpg
Thầy Trần Trung Hiếu với học trò cũ Khánh Vy tại Trường quay S14 trong chương trình thu hình ĐƯỜNG LÊN ĐỈNH OLYMPIA.

Tốt nghiệp các trường đại học sư phạm, chuyên ngành sư phạm chính quy, hầu như ai cũng có khả năng rất cơ bản để làm thầy dạy học sinh. Nhưng để dạy giỏi, cần có tài năng sư phạm và một quá trình tự rèn luyện bản thân.

Theo suy nghĩ của cá nhân tôi, một người thầy biết khơi đam mê, truyền cảm hứng, tạo động lực cho học sinh mới là một người thầy lớn. Dù môn học đó, học sinh không chọn là môn thi nhưng đến tiết học môn đó, đa số học sinh chăm chú học - đó là một thành công lớn. Học sinh chính là thước đo chuẩn xác nhất, thuyết phục nhất về những người thầy của mình. Trái tim của nhà giáo là nhân tố vô cùng quan trọng quyết định chất lượng giáo dục.

tran-trung-hieu-2.jpg

Còn điều gì thầy trăn trở, thưa thầy?

Là một giáo viên rất tâm huyết, trách nhiệm với nghề, với ngành, đã nhiều năm công tác, đã từng giảng dạy qua nhiều ngôi trường phổ thông trên nhiều địa bàn, đương nhiên tôi thường có nhiều điều băn khoăn, trăn trở và cũng nhiều sự mong mỏi, ước vọng với ngành, từ nghề.

Có 2 điều mà tôi luôn quan tâm, trăn trở trong quá trình đổi mới giáo dục nói chung, việc triển khai Chương trình giáo dục phổ thông 2018 ( sửa đổi theo Thông tư 13 năm 2022) nói riêng :

Thứ nhất, câu chuyện về sách giáo khoa phổ thông hiện hành và sắp tới sẽ được thay đổi, sửa đổi ra sao để đáp ứng được yêu cầu, nhu cầu của học sinh từ chương trình và thi cử.

Thứ hai, nạn bạo lực học đường đã diễn ra ngày càng trầm trọng kèm theo đó là các chế tài xử lý như thế nào để từng bước hạn chế tình trạng này. Bạo lực học đường không còn là trách nhiệm của ngành giáo dục mà phải là mối quan tâm và trách nhiệm của cả hệ thống chính trị. Trách nhiệm, tình thương phải gắn với kỷ cương, kỷ luật. Theo tôi, cần sửa lại một số điều trong một số bộ luật liên quan đến xử lý tình trạng bạo lực học đường và bạo lực xã hội trong lứa tuổi học đường.

Trân trọng cảm ơn thầy! Nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, xin chúc thầy luôn giữ được trái tim nóng nhiệt huyết, tình yêu và hạnh phúc với nghề!

gs-nguyen-vu-luong-7.jpg

GS Hoàng Tụy, người thầy vĩ đại không ngại nói thẳng

GS Hoàng Tụy, nhà khoa học và người thầy vĩ đại, dám thẳng thắn chỉ ra những vấn đề giáo dục, truyền cảm hứng tri thức cho nhiều thế hệ.

e-gs-hoangtuy-1.jpg

Sinh ra trong một gia đình nghèo ở Quảng Nam, vượt qua tuổi thơ nhiều khó khăn, GS Hoàng Tụy đã trở thành nhà toán học xuất sắc và người thầy mẫu mực của Việt Nam. Suốt đời tận hiến cho khoa học và giáo dục, ông không ngại “nói thẳng” về những vấn đề nóng của ngành giáo dục, để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng học trò, đồng nghiệp và cả nền giáo dục nước nhà.

PGS.TS Nguyễn Chu Hồi, đi dạy là để tiếp tục học

PGS.TS Nguyễn Chu Hồi chia sẻ, ông đi dạy là để tiếp tục được học. Và muốn dạy tốt thì phải không ngừng nghiên cứu, học thêm, cập nhật tri thức.

“Trong quá trình đi dạy, có những câu hỏi của người học và sinh viên khiến tôi phải về đọc tài liệu ngay trong đêm để hôm sau trả lời, hoặc trả lời bổ sung vì đêm trước đã tự mở rộng kiến thức của mình. Bởi vậy mới nói đi dạy là đi học”, PGS.TS Nguyễn Chu Hồi chia sẻ.

pgsts-chu-hoi.jpg
PGS.TS Nguyễn Chu Hồi tại Lễ kỷ niệm 30 năm thành lập Khoa Môi trường, Trường ĐH Khoa học Tự nhiên, ĐH Quốc gia Hà Nội. Ảnh: Mai Loan.

Người thầy lỗi lạc dám vạch trần lối học cầu danh hơn 200 năm trước

Hơn 200 năm trước, Lê Quý Đôn đã dám phê phán lối học cầu danh, đặt nền móng cho tư tưởng giáo dục toàn diện và trở thành tấm gương về người thầy lỗi lạc.

Lê Quý Đôn (1726–1784), tên khai sinh Lê Danh Phương, tự Doãn Hậu, hiệu Quế Đường, sinh trong một gia đình khoa bảng ở làng Diên Hà, trấn Sơn Nam Hạ (nay thuộc huyện Hưng Hà, Thái Bình). Cha ông là tiến sĩ Lê Trọng Thứ, người có ảnh hưởng lớn tới sự nghiệp học vấn của ông. Ngay từ nhỏ, Lê Quý Đôn đã nổi tiếng thần đồng, ham đọc sách và đặc biệt xuất sắc trong học tập. Ông sớm ghi danh vào lịch sử khoa cử khi lần lượt đỗ đầu cả ba kỳ thi lớn: Giải nguyên năm 1743, rồi Hội nguyên và Bảng nhãn năm 1752.

le-quy-don.png
Tranh vẽ Lê Quý Đôn. Ảnh: Bảo tàng Lịch sử quốc gia.

PGS.TS Mai Văn Khiêm, áp lực và hạnh phúc của nghề 'giải mã thiên nhiên'

Với PGS.TS Mai Văn Khiêm, ý nghĩa cao quý nhất của nghề dự báo là bảo vệ an toàn cho con người và cuộc sống, đây vừa là áp lực, cũng là hạnh phúc lớn lao.

“Thông tin khí tượng thủy văn là thiết yếu để bảo vệ con người và nền kinh tế trong bối cảnh thời tiết cực đoan và biến đổi khí hậu ngày càng gia tăng”, PGS.TS Mai Văn Khiêm, Giám đốc Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia chia sẻ.

PGS.TS Mai Văn Khiêm là cựu sinh viên Khoa Khí tượng – Thủy văn – Hải dương học, Trường Đại học Khoa học Tự nhiên (ĐHQGHN). Những kiến thức được trang bị từ ngôi trường đào tạo khoa học cơ bản hàng đầu cả nước đã trở thành nền tảng giúp ông đưa ra những quyết định kịp thời, chính xác trong hơn 20 năm gắn bó với nghề.

Nhà khoa học 'đọc nhịp thở đại dương' cảnh báo biển Việt Nam dâng nhanh

Nghiên cứu của TS. Phạm Tiến Đạt chỉ ra mực nước biển ven bờ Việt Nam dâng nhanh gấp 2–2,5 lần thế giới, đưa ra cảnh báo và kêu gọi hành động sớm ứng phó.

Công trình “Biến động xu thế và biến động mực nước biển dọc bờ biển Việt Nam: Những kết quả mới từ số liệu vệ tinh đo cao và trạm hải văn ven bờ” trên tạp chí khoa học Advances in Space Research của TS. Phạm Tiến Đạt, Phó Trưởng khoa Khí tượng Thủy văn và Hải dương học – Trường Đại học Khoa học Tự nhiên - ĐHQGHN, đã làm rõ những biến động đáng chú ý của mực nước biển Việt Nam từ dữ liệu vệ tinh và trạm quan trắc ven bờ.

Nghiên cứu cho thấy, mực nước biển ven bờ Việt Nam dâng nhanh gấp 2-2,5 lần trung bình toàn cầu từ đầu thế kỷ XXI đến nay,

Đọc nhiều nhất

Tin mới