Nói thật lòng, Trà vẫn luôn thấy gai mắt với cô bạn thân tên Thương của chồng mình. Chẳng qua nể chồng, ngại làm mất mặt anh, cộng với chuyện chưa tới mức quá đáng quá, nên cô vẫn luôn nín nhịn mà thôi.
Ai đời, biết thừa bạn mình đã có vợ, nhưng vẫn suốt ngày nhắn tin bất kể ngày đêm. 11 giờ đêm bảo chồng Trà thế này: "Tớ đang đói quá, tối giờ chưa ăn gì, mua món ngon ngon mang đến cho tớ đi!". Chồng và Trà đang tình cảm với nhau, vì tin nhắn ấy, chồng cô bỏ đi mất dạng với lời giải thích: "Tính nó thế đấy, anh mà không mua gì cho nó thì nó nhịn đến trưa mai, vì nó chả ăn sáng bao giờ. Có lần nó bị ngất vì thế rồi. Thôi, anh đi mua cho nó, tiện em ăn gì anh mua luôn cho".
Trà tức xì khói, sớm sủa chả nói, đằng này nửa đêm biết thừa vợ chồng son người ta đang nằm bên nhau, thế mà còn nhắn tin được thì cô chịu. Đó là cô kể lần cô điên tiết nhất, còn chuyện 2 người đó liên lạc tâm sự, tỉ tê hàng ngày thì vô số, chuyện Thương đi đâu, làm gì cũng chụp ảnh gửi cho chồng cô hỏi: "Có xinh không?", thì Trà chán chả buồn nhắc tới.
Có lần cô còn đọc được tin nhắn Thương nhắn cho chồng mình rằng ngày anh lấy vợ cô nàng buồn lắm, rồi thì thổ lộ từng có tình cảm với chồng cô nhưng không nói ra, sau đó để lỡ mất. Thậm chí họ còn tâm sự với nhau chuyện quan hệ vợ chồng của nhà Trà, và Trà nhớ như in cô ta nói 1 câu thế này: "Thời này vợ mà không biết chiều chồng trên giường, thì chồng ra ngoài ăn phở cũng đừng trách ai". Đó là ám chỉ điều gì vậy? Nói cô ta giỏi chiều đàn ông, hay chê bai Trà, rồi vẽ đường cho chồng cô chạy, rằng có ngoại tình cũng chả phải gì to tát, vì vợ ở nhà ai bảo kém cỏi vấn đề đó. Vậy đấy, một cô bạn gái thân của chồng như thế, người vợ nào vừa mắt cho được?
Hôm trước, gần 10 giờ tối, Thương nhắn tin cho chồng Trà: "Bạn ơi, đến bóp chân cho tớ với, chiều nay đi nhiều mỏi chân dã man!", kèm đó là 1 bức ảnh cặp đùi trắng nuột của Thương trong bộ váy ngủ như vừa tắm xong. Trà gằn giọng hỏi chồng: "Anh định đi không?". Chồng cô cười cười: "Nó trêu thôi, bóp chân gì chứ? Anh đến xem nó làm sao, chắc có chuyện gì khác ấy".
Trà máu nóng dồn lên não, chuyện này là giọt nước làm tràn ly khiến cô không còn muốn nhẫn nhịn nữa, nhất là bỏ chồng chứ cô chán ngấy cái cảnh chồng vô tâm vô duyên, không để ý đến cảm nhận của vợ, còn cô bạn thân kia thì quá trơ trẽn. Cô đứng bật dậy, quát lên với chồng: "Anh đứng lại! Trước nay tôi nhịn 2 người, nhưng 2 người càng ngày càng quá đáng. Anh cho rằng chuyện đó là bình thường phải không, được vậy anh đi đi và tôi cũng gọi một người bạn là nam đến bóp chân cho tôi. Anh chấp nhận được không?"
Nói xong, cô vào phòng ngủ đóng sầm cửa lại trong vẻ ngỡ ngàng chưa hoàn hồn của chồng. Cô nhấc máy gọi cho cậu em họ ngang tuổi mình, còn độc thân, nhờ cậu ta chút việc.
Thương đang ở nhà vừa nghe nhạc, vừa đợi bạn thân mình đến, hí hửng phải biết. Cô ả dám chắc bạn mình sẽ đến, vì cậu ta chả từ chối cô ả bao giờ, còn vợ cậu ấy thì hiền khô, lại đặc biệt tin tưởng cô ả lẫn chồng mình. Nói thật, cô ả thấy thằng bạn thân mình là người tốt, kể ra chiếm được cậu ấy làm của riêng cũng là cái tốt, nhưng cô cả cần giữ cái giá của mình, đâu thể quá lộ liễu, mặt dầy được.
Đương nhún nhẩy theo điệu nhạc thì tiếng chuông cửa réo vang. Thương õng ẹo trong bộ váy ngủ ngắn cũn ra mở cửa. Ô, sao lại là một gã lạ mặt, không phải thằng bạn thân cô ả. "Em là Thương phải không? Anh nghe nói em đang cần người bóp chân, nên đến giúp em nè!", gã ta cười cợt rồi toan đẩy cửa vào. Thương hốt hoảng, vội đóng sập cửa lại. May quá, không nhanh tay thì có chuyện gì xảy ra cô ả biết kêu cứu ai? Nhưng sao gã ta lại biết cô gọi bạn mình tới bóp chân nhỉ?
Thương bấm máy gọi cho bạn, ngờ đâu nghe máy lại là vợ nó. "A lô, cho mình gặp chồng bạn đi, sao bạn lại nghe máy của chồng vậy?", Thương bực dọc nói. Giọng Trà ở bên kia thản nhiên truyền lại: "Con người anh ấy còn thuộc sở hữu của tớ, thì cái điện thoại của anh ấy đã là gì. Chồng tớ đang bóp chân cho tớ rồi, bận lắm, không gặp bạn được đâu. Chuyện bạn nhờ, tớ đã nhiệt tình giúp đỡ rồi mà. Bạn không ưng anh chàng đó à? Vậy tớ tìm cho anh chàng khác nha? Chỗ phụ nữ với nhau bạn đừng ngại, tớ biết bạn đang độc thân nên cô đơn lắm, mà đàn ông thì bạn biết rồi đấy, chọn vợ chọn người yêu mới cần người đứng đắn ngoan hiền, chứ tình một đêm thì càng lả lơi hư hỏng họ càng thích...". Tất nhiên Trà chỉ nhờ cậu em mình tới dọa Thương thôi, chứ chả có ý quấy rối cô nàng.
Thương giận tím mặt, thở hồng hộc ngắt máy. Lại dám mỉa mai cô ả là dạng không ra gì. Được, cứ đợi đấy, mai cô ả sẽ gọi cho chồng Trà mách tội, có khi lại là dịp tốt để chia rẽ họ cũng nên. Nhưng Thương đã phải thất vọng, khi từ hôm sau, cô ả có hẹn gặp thế nào cậu bạn thân mình cũng từ chối, nhắn tin gọi điện thì mãi mới trả lời, còn hờ hững chả nhiệt tình gì cả. Thương hận tới mức muốn đập tan điện thoại, đúng là lũ đàn ông sợ vợ!