Bí ẩn sự biến mất của Kris Kremers và Lisanne Froon năm 2014

Kris Kremers và Lisanne Froon là hai sinh viên Hà Lan đã biến mất một cách bí ẩn trong khu rừng rậm El Pianista thuộc Bocas del Toro, Panama vào tháng 4/2014.

Vào ngày 1 tháng 4 năm 2014, hai cô gái trẻ thông minh đến từ Hà Lan, Kris Kremers và Lisanne Froon, đều ở độ tuổi 20, đã đi bộ dọc theo con đường mòn trong một khu rừng xanh, tươi quyến rũ ở Panama. Kỳ nghỉ sáu tuần ở một đất nước mới đã được lên kế hoạch tỉ mỉ và hứa hẹn sẽ là một chương khó quên trong cuộc đời họ.

Tuy nhiên, chính vào ngày đi bộ đường dài đó, hai người phụ nữ dường như đã biến mất không dấu vết. Tất cả những gì còn lại là một số bức ảnh đáng ngờ và để lại một câu đố lớn với nhiều câu hỏi chưa được giải đáp về sự biến mất bí ẩn của họ.

Cho đến ngày nay, mặc dù có nhiều giả thuyết về sự biến mất của họ, nhưng các nhà chức trách vẫn chưa thể kết luận chính xác điều gì đã xảy ra với Kris Kremers và Lisanne Froon.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014

Vụ mất tích của Kris Kremers và Lisanne Froon đã thu hút sự chú ý của truyền thông quốc tế và trở thành một trong những bí ẩn chưa có lời giải đáp nổi tiếng nhất trong thời gian gần đây.

Kris Kremers và Lisanne Froon biến mất trong rừng

Kris và Lisanne là những người phụ nữ hoạt bát, thông minh và tràn đầy sức sống. Sau khi tốt nghiệp, họ quyết định thực hiện một chuyến đi phiêu lưu đến Panama, nơi họ dự định học tiếng Tây Ban Nha và làm công việc tình nguyện trong khi khám phá vẻ đẹp tự nhiên của nơi đây. Họ đến Panama vào ngày 15 tháng 3 năm 2014 và dành hai tuần đầu tiên ở Bocas Del Toro, tắm nắng bên bãi biển, tận hưởng không khí thiên nhiên, đồng thời học tiếng Tây Ban Nha từ một ngôi trường tên là Spanish By the Sea.

Vào ngày 29 tháng 3, họ đến Boquete, một thị trấn miền núi nổi tiếng với vẻ đẹp tự nhiên và những con đường mòn đi bộ đường dài. Họ dự định ở lại với một gia đình địa phương trong một tháng để làm tình nguyện viên ở một trường mẫu giáo, dạy nghệ thuật và thủ công cho bọn trẻ. Tuy nhiên, do một sự hiểu lầm nên nhà trường vẫn chưa sẵn sàng đón nhận họ. Với nhiều thời gian rảnh hơn trong lịch trình, họ quyết định lên kế hoạch tự khám phá khu vực này.

Vào một ngày nắng đẹp ngày 1 tháng 4 năm 2014, Kris và Lisanne bắt đầu chuyến đi bộ dọc theo Đường mòn El Pianista tuyệt đẹp ở Boquete. Con đường nổi tiếng này thường mất khoảng hai đến ba giờ để đi một chiều, với những con dốc như một cái thang, giống như một cây đàn piano, do đó có tên là "El Pianista" (Nghệ sĩ dương cầm). Con đường này chính thức kết thúc tại điểm quan sát trên đỉnh núi được gọi là Mirador, nơi những người đi bộ đường dài muốn đi về sẽ cần phải quay lại tuyến đường giống hệt như lúc đi lên.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-2

Miriam, chủ nhà, đã cảm thấy hơi lo lắng khi ngày hôm đó họ không trở về nhưng nghĩ rằng hai cô gái chỉ đang dạo chơi thêm ở đâu đó. Sáng hôm sau, khi các cô gái lỡ hẹn với hướng dẫn viên địa phương để đi thăm đồn điền cà phê, mọi người bắt đầu nghi ngờ rằng hai cô gái đã bị lạc đường và không thể quay về nhà. Cuộc tìm kiếm chính thức bắt đầu vào ngày 3 tháng 4 năm 2014.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-3

Chuyện gì đã xảy ra vào ngày đi leo núi?

Như kế hoạc ban đầu, vào ngày 1 tháng 4 năm 2014, Kris và Lisanne sẽ lên đường để đến trường. Tuy nhiên, vì trường chưa yêu cầu tình nguyện viên nên thay vào đó, bộ đôi đã chọn dành cả ngày để đi bộ trên đường mòn El Pinasta. Họ nạp năng lượng bằng bữa sáng muộn tại một nhà hàng địa phương và quay trở lại nhà chủ nhà để chuẩn bị cho chuyến đi. Có tin đồn họ đi cùng hai chàng trai người Hà Lan tại nhà hàng ngày hôm đó. Nhưng điều đó không chính xác, vì họ đã gặp những chàng trai nói trên ở Bocas và họ đã khởi hành quay về Hà Lan vào cùng ngày Kris và Lisanne khởi hành đến Boquete từ Bocas.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-4

Khi họ bắt đầu chuyến đi, có thể thấy rõ qua những bức ảnh được tìm thấy sau đó, Lisanne và Kris có vẻ vui vẻ và thoải mái. Họ mặc quần áo mát mẻ, đi ủng đi bộ đường dài và mang theo một chiếc ba lô. Những bức ảnh không cho thấy có ai khác đi cùng họ.

Có báo cáo cho rằng họ mang theo một con chó và nó đã trở về một mình. Nhưng con chó được đề cập thuộc về chủ nhà hàng gần đầu đường mòn và không được nhìn thấy trong bất kỳ bức ảnh chuyến đi nào của họ. Vì vậy, mối liên hệ của nó với vụ án vẫn chưa được xác nhận.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-5

Kris và Lisanne lên tới đỉnh vào khoảng 1 giờ chiều. Tuy nhiên, sau đó, các bức ảnh cho thấy, vì lý do nào đó, họ đã tiếp tục vượt qua đỉnh để hướng tới Continental Divide, một con đường không có sự xuất hiện của kiểm lâm hoặc hướng dẫn viên. Con đường không được đánh dấu này được gọi là “Đường mòn Serpent”, được đặt theo tên của sông Serpent.

Không ai biết tại sao các cô gái lại tiếp tục đi trên con đường thay vì quay trở lại. Và cũng không ai biết chuyện gì đã xảy ra trong rừng. Nhưng Kris và Lisanne đã không về nhà vào đêm hôm đó, và cuối cùng là không bao giờ có thể trở về nhà được nữa.

Hoạt động tìm kiếm

Cuộc tìm kiếm Kris và Lisanne không chính thức bắt đầu sau khi họ không đến cuộc hẹn lúc 8 giờ sáng ngày 2/4 với hướng dẫn viên du lịch Feliciano, được cho là người cuối cùng nhìn thấy họ còn sống. Họ không được tìm thấy ở nhà của gia đình chủ nhà. Theo tuyên bố của anh ấy, Feliciano muốn báo cáo họ mất tích ngay lập tức, nhưng Eileen từ trường ngoại ngữ muốn chờ xem liệu họ có xuất hiện trong ngày hay không. Nhưng tất nhiên là hai cô gái đã không thể trở về.

Điều quan trọng cần lưu ý là Kris và Lisanne chưa chính thức nói cho ai biết họ sẽ đi leo núi ở đâu. Chính Eileen đã gợi ý rằng có lẽ họ đã đến đường mòn Pianista vì cô ấy nhớ Kris và Lisanne đã xem bản đồ đường mòn ngày hôm trước và hỏi về nó. Khoảng 5 giờ chiều, khi họ vẫn chưa quay lại thì mọi người đã báo cảnh sát. Lúc đó, đã 12 giờ trôi qua. Nhưng phải 12 giờ nữa hoạt động tìm kiếm mới chính thức bắt đầu vào sáng hôm sau.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-6

Khi cảnh sát bắt đầu điều tra, manh mối duy nhất là lời khai của Eileen. Sau đó, các nhà điều tra cũng phát hiện ra rằng lịch sử duyệt web trên máy tính của trường có chứa các mục liên quan đến dấu vết Pianista.

Feliciano cùng nhóm nhỏ hướng dẫn viên du lịch và người dân địa phương đã đi lên con đường mòn vào sáng hôm sau để tìm kiếm các cô gái nhưng không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.

Nhóm tìm kiếm chính thức, SINAPROC (Hệ thống Bảo vệ Dân sự Quốc gia), bắt đầu tìm kiếm vào ngày 3 tháng 4, gần 48 giờ sau khi các cô gái được nhìn thấy lần cuối. Bất chấp lời khuyên từ Feliciano và Eileen gợi ý rằng các cô gái có thể đã đi đến đường mòn El Pianista, SINAPROC đã chọn không loại trừ các khả năng khác trong những ngày đầu tìm kiếm. Do đó, họ đã triển khai máy bay trực thăng và đội cứu hộ để lùng sục tất cả các con đường mòn đi bộ đường dài trong khu vực.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-7

Những nỗ lực và thách thức của cuộc điều tra

Đến ngày 6 tháng 4 năm 2014, các cô gái đã mất tích được 5 ngày và chính quyền biết rằng họ không mang đủ đồ dùng để duy trì hoạt động trong thời gian dài như vậy. Gia đình của Kris Kremers và Lisanne Froon đã bay tới Panama cùng với một thám tử người Hà Lan để hỗ trợ tìm kiếm và điều tra.

Lúc đó, mùa mưa cũng đã bắt đầu, môi trường xung quanh cũng trở nên lầy lội và nguy hiểm. Khu vực rừng rậm đầy những vách đá và những đoạn dốc dựng đứng, những cơn mưa khiến mọi thứ trơn trượt và nguy hiểm hơn.

Cuộc tìm kiếm kéo dài 10 ngày sử dụng chó nghiệp vụ, máy bay trực thăng và đội điều tra mặt đất không mang lại kết quả gì, do đó SINAPROC đã tạm dừng những nỗ lực tìm kiếm cứu nạn. Mưa lớn cũng cản trở đội Hà Lan triển khai những chú chó đã được huấn luyện của họ vào cuối tháng 5 và cuối cùng họ cũng quay trở lại mà không thành công.

Nhưng bước đột phá trong cuộc tìm kiếm đã đến sau mười tuần.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-8

Những khám phá đặt ra nhiều câu hỏi hơn

Vào ngày 14 tháng 6, một phụ nữ địa phương thuộc bộ tộc Ngobe đã giao nộp chiếc ba lô màu xanh của Lisanne. Cô đã tìm thấy nó bên bờ sông gần làng của cô, Alto Romero, thuộc tỉnh Bocas del Toro. Ba lô chứa hai cặp kính râm, hộ chiếu của Lisanne, một chai nước, hai chiếc áo ngực, 83 USD tiền mặt, một máy ảnh kỹ thuật số và hai điện thoại di động của các cô gái.

Với bằng chứng mới tìm thấy này, người ta phát hiện ra rằng cả hai cô gái đã gọi số khẩn cấp 112 chỉ sau sáu giờ đi bộ đường dài. Tuy nhiên, cuộc gọi không được thực hiện do không có sóng điện thoại. Trong ba ngày tiếp theo, các cô gái đã gọi 112 và 911 nhiều lần, nhưng vẫn không thể kết nối.

Vào ngày thứ 11, ngày 11 tháng 4 năm 2014, chiếc iPhone của Kris bật nguồn vào lúc 10:51 sáng trong một giờ bốn phút trước khi tắt với khoảng 22% pin còn lại. Nó đã không được sử dụng kể từ đó.

Máy ảnh kỹ thuật số của Lisanne được tìm thấy trong túi có những bức ảnh từ ngày 1 tháng 4, cho thấy họ đã lên đến đỉnh và trông rất vui vẻ, không có gì lo lắng. Nhưng những bức ảnh tiếp theo cho thấy họ đã vượt qua đỉnh núi để đến khu vực nằm giữa Costa Rica và Panama.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-9

Vào ngày 8 tháng 4, có 90 bức ảnh bí ẩn được chụp từ 1 đến 4 giờ sáng trong bóng tối hoàn toàn, dường như ở đâu đó sâu trong rừng rậm. Tuy nhiên, những bức ảnh đưa ra nhiều câu hỏi hơn là câu trả lời vì chúng không có nhiều ý nghĩa. Có một bức ảnh cho thấy đầu Kris đầy tóc với màu đỏ. Một bức khác có hình một cành cây đựng những túi nhựa màu đỏ, và một bức khác trông giống như một tấm gương trên đá. Những bức ảnh còn lại đều tối, được chụp ở khu vực dốc của rừng rậm và một số bức dường như hướng lên bầu trời, trong khi những bức khác dường như chỉ vào hẻm núi hoặc khe núi.

Tuy nhiên, bằng chứng quan trọng mới này không thể làm sáng tỏ điều gì đã xảy ra với hai cô gái. Đó có phải là một tai nạn, họ đã gặp phải sự tấn công của động vật hoang dã hay một trò chơi xấu?

Thi thể rải rác của Kris và Lisanne được tìm thấy

Với việc phát hiện ra chiếc ba lô, các cuộc tìm kiếm mới đã được tiến hành dọc theo sông Culubre. Cuối cùng, chiếc quần short denim của Kris Kremer được tìm thấy trên một tảng đá ở bờ đối diện của nhánh sông. Có tin đồn rằng chúng không bị hư hại và được gấp gọn gàng, nhưng điều này là sai sự thật. Chiếc quần đùi bị ướt và có dấu hiệu hao mòn.

Hai tháng sau khi họ mất tích, gần nơi phát hiện chiếc ba lô, người ta đã tìm thấy một chiếc giày với các phần của bàn chân và xương chậu. Chẳng bao lâu sau, ít nhất 33 chiếc xương đã được tìm thấy rải rác khắp khu vực và xét nghiệm DNA xác nhận chúng thuộc về Lisanne Froon và Kris Kremer. Xương của Lisanne vẫn còn dính một ít da, trong khi xương của Kris dường như đã bị tẩy trắng. Một nhà nghiên cứu pháp y đã kiểm tra xương sau đó nói rằng chúng không có vết trầy xước và không có nguồn gốc tự nhiên.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-10

Có sai sót trong cuộc điều tra?

SINAPROC, Cơ quan Bảo vệ Dân sự Panama, đã bị chỉ trích vì xử lý sai các hoạt động tìm kiếm. Khi phóng viên Jeremy Kryt của tờ Daily Beast phỏng vấn SINAPROC và các hướng dẫn viên địa phương, họ đã làm sáng tỏ những gì đã xảy ra. John Tornblom, một hướng dẫn viên địa phương, nói với Jeremy rằng anh ấy cùng với những hướng dẫn viên khác đã bắt đầu cuộc tìm kiếm vài ngày trước khi SINAPROC bắt đầu nhưng được yêu cầu tạm dừng tìm kiếm để SINAPROC hoạt động. Anh ấy cảm thấy có một chút thất vọng vì họ là những người hiểu rõ nhất về khu vực này.

Khi 33 mảnh xương được tìm thấy sau khi phát hiện ra chiếc ba lô, các quy trình tìm kiếm cứu nạn tiêu chuẩn của cảnh sát phần lớn đã bị bỏ qua. Không có mạng lưới tìm kiếm có hệ thống nào được thiết lập và không có mẫu đất nào được thu thập để so sánh với bằng chứng được phát hiện trong quá trình khám nghiệm tử thi. Các giám định viên của Viện Pháp y Hà Lan đã tìm thấy hơn 30 dấu vân tay không xác định được trên ba lô của Lisanne. Tuy nhiên, các nhà điều tra Panama đã không lưu giữ bất kỳ hồ sơ dấu vân tay nào liên quan đến vụ án, khiến không thể sàng lọc các dấu vân tay đáng ngờ.

Bi an su bien mat cua Kris Kremers va Lisanne Froon nam 2014-Hinh-11

Sự biến mất của Lisanne Froon và Kris Kremers đặt ra những câu hỏi chưa có lời giải đáp. Các nhà điều tra bối rối không biết vụ mất tích là kết quả của một vụ tai nạn thương tâm hay do một cuộc sát hại. Đối với họ, mọi khả năng vẫn còn mơ hồ do có bằng chứng mâu thuẫn, cảnh sát làm việc không đầy đủ và có đầy những tình tiết bí ẩn xung quanh sự biến mất của họ.

Dự đoán ngày mới 30/4/2024 cho 12 con giáp: Thìn khó khăn, Dậu cầu tiến

Xem tử vi hàng ngày, tử vi 12 con giáp hôm nay cho thấy vận thế của người tuổi Thìn gặp khó khăn, phải nhờ người khác giúp đỡ. Trong khi đó, người tuổi Dậu có tinh thần cầu tiến, hứa hẹn tương lai tươi sáng.

Du doan ngay moi 30/4/2024 cho 12 con giap: Thin kho khan, Dau cau tien
 Tử vi 12 con giáp hôm nay ngày 30/4/2024, vận thế của người tuổi Tý không suôn sẻ. Tình cảm: Người tuổi Tý bị người yêu hiểu lầm, cần nhanh chóng giải quyết để không bị "rạn nứt". Công việc: Con giáp này gặp phải "kẻ tiểu nhân" thích tranh công nhưng lười làm. Tiền bạc: Tuổi Tý chăm chỉ kiếm tiền, nâng cao chất lượng cuộc sống.

Bí ẩn 5 con đường mà nạn nhân đi vào và mất tích mãi mãi

Trên thế giới có rất nhiều con đường kỳ quặc và đáng sợ, nó trở thành nỗi khiếp đảm của nhiều người, thậm chí một đi không trở lại. FBI vào cuộc nhưng cũng đành chịu thua. 

Xa lộ Liên tiểu bang 80, Hoa Kỳ

 
Xa lộ Liên tiểu bang 80
Vào sáng sớm ngày 14 tháng 4 năm 2011, cảnh sát Tiểu bang Nevada nhận được cuộc gọi từ một địa phương. Ông đã báo cáo đã nhìn thấy một chiếc xe bị bỏ rơi trên I-80 và yêu cầu cảnh sát kiểm tra xem mọi thứ có ổn không.

Khi đến hiện trường, cảnh sát nhìn thấy một chiếc xe đậu ở lối 205.

Có một bụi cây xô thơm xung quanh một trong những lốp xe, nhưng nói chung, chiếc xe đang trong tình trạng hoàn hảo: xe tăng đầy khí và động cơ hoạt động.

Viên cảnh sát hỏi người điều phối để tìm xem ai là chiếc xe thuộc về. Hóa ra là cựu chiến binh thế giới thứ hai 82 tuổi, Patrick Carnes.

Cảnh sát đã cố gắng liên lạc với người lái xe qua điện thoại nhưng không ai nhấc máy.

Sau đó, họ quyết định kiểm tra chiếc xe. Họ tìm thấy hành lý của Patrick, ví của ông ta và sổ séc của ông ta vẫn còn nguyên vẹn. Vì vậy, ông chắc chắn không bị cướp.

Nhưng đến 2 ngày sau, các con trai của Patrick Carnes đến cảnh sát. Họ nói rằng họ đã đi đến nhà ông nhưng không tìm thấy ông ở đó và họ thực sự lo lắng.

Hóa ra là vào ngày 13 tháng 4, Patrick đến thăm gia đình ở Ohio và lái xe qua Nevada rất muộn vào buổi tối. Tuy nhiên, ông đã không gọi cho người thân của mình.

Cảnh sát lục soát Patrick bằng trực thăng, xe hơi và xe đạp quad. Họ sử dụng máy dò kim loại và chó, nhưng họ không tìm thấy gì cả.

Điều duy nhất họ tìm ra là ngay trước khi ông biến mất, ông đang tăng tốc và bị cảnh sát dừng lại. Patrick xin lỗi và nói rằng ông cảm thấy không an toàn trên con đường cao tốc và rằng ông đã mắc sai lầm khi lái xe vào ban đêm.

Cho đến nay, tung tích của người lính già vẫn chưa được tìm thấy.

Thêm một người nữa mất tích trên cung đường này là Nan Dixon, lúc đó 73 tuổi.

Người phụ nữ lái xe đến chỗ em trai lấy 6.000 đô la mà bà đã đầu tư vào công việc kinh doanh của mình. Thế nhưng bà đã không bao giờ đến nơi.

Mới đầu, không hề có dấu vết nào của bà cả, thậm chí dấu vết chiếc xe cũng bặt vô âm tín.

Năm 1982, có một dẫn đầu mới. Các thợ săn Coyote tìm thấy xe của Nan trong bụi cây, ở một nơi mà các nhân viên cảnh sát đã lục soát nhiều lần. Có những đường ray mới từ xe đến I-80.

Trong xe, họ tìm thấy 4 gói thuốc lá rỗng, băng keo với tóc, vết máu và một tờ giấy yêu cầu bà tự tử không được ký.

Cơ thể của bà không được tìm thấy và gia đình không tin rằng bà tự sát. Người thân của bà đã chi 40.000 đô la để tìm kiếm bà nhưng không thấy.

Và 24 năm sau, Judith Casida 62 tuổi biến mất ở cùng một nơi .

Gia đình báo cáo Judith mất tích vào ngày 14 tháng 2 năm 2006, nhưng xe của người phụ nữ đã không được tìm thấy cho đến ngày 5 tháng 3. Nó đỗ gần lối ra 205 của I-80, cùng nơi 5 năm sau đó, chiếc xe của Patrick Carnes đã được tìm thấy.

Trước đó, khi Judith rời khỏi nhà, cô ấy đã để lại lời nhắn rằng cô ấy cảm thấy thực sự chán nản, nhưng không rõ cô có tự tử hay không.

Mặc dù thực tế rằng tất cả những người này biến mất trong cùng một nơi và theo những cách rất giống nhau, cảnh sát không có bằng chứng cho thấy những trường hợp này được liên kết .

Đường mòn Appalachian, Công viên quốc gia Great Smoky Mountains, Hoa Kỳ

 

Đây là một nơi với những cánh rừng xinh đẹp, những con đường mòn đi bộ đường dài với mức độ khác nhau của khó khăn.

10.000 người đến thăm công viên mỗi năm. Và công viên nổi tiếng không chỉ vì tính chất độc đáo của nó, mà còn cho một số trường hợp mà mọi người bí ẩn bị mất tích. Tất cả những trường hợp này xảy ra gần đường mòn Appalachian .

Vào ngày 13 tháng 6 năm 1969, Dennis Martin, 6 tuổi, cùng với anh trai, cha, và ông nội của ông đi cắm trại trong Công Viên Quốc Gia Great Smoky Mountains.

Nhóm đã trải qua đêm ở một đồng cỏ và ngày hôm sau, họ dừng lại gần đường mòn Appalachian. Gia đình Martin không phải là nhóm duy nhất dừng lại gần nơi này, cũng có những gia đình khác có con.

Các em bắt đầu chơi với nhau và quyết định có một số niềm vui: chúng sẽ trốn trên cỏ và sau đó nhảy ra ngoài và dọa người lớn. Khi họ làm điều này, nó thực sự giật mình người lớn nhưng sau đó họ nhận thấy rằng Dennis đã biến mất.

Khoảng 1.300 người đã tham gia tìm kiếm cậu bé, kể cả các nhân viên FBI, nhưng tiếc rằng mọi nỗ lực chỉ là con số 0.

Và 7 năm sau, Trenny Lynn Gibson cũng biến mất trong công viên.

Vào ngày 8 tháng 10, một chiếc xe buýt với 40 học sinh trung học và một vài giáo viên đã dừng lại ở một đài quan sát của Công viên Quốc gia Great Smoky Mountains. Các thanh thiếu niên, khoảng 16 tuổi, được chia thành các nhóm, tùy y đi tản bộ.

Trenny là người đi nhanh nhất và tách khỏi nhóm, nhưng không ngờ đây là lần cuối mọi người nhìn thấy cô.

Giống như bất cứ vụ bất tích nào khác, tung tích của cô gái này không bao giờ được tìm thấy.

Đường cao tốc Flinders, Úc

 

Đường cao tốc này có chiều dài khoảng 500 dặm, và người biến mất ở đây thường xuyên. Đôi khi trẻ em và thanh thiếu niên bị mất tích.

Một trong số họ là một người đàn ông 20 tuổi tên là Tony Jones, người mất tích vào năm 1982 khi anh ta đang đi trên đường.

Tony đi cùng với anh trai Tim nhưng anh không đi quá xa vì anh đang đi xe đạp. Ngay trước khi anh biến mất, Tony nói chuyện với mẹ anh trên điện thoại. Bà mẹ nói rằng đã gửi cho anh 150 đô la.

Không ai thấy anh ta và tài khoản ngân hàng cũng không hoạt động.

Tony được nhìn thấy lần cuối gần Xa lộ Flinders , nơi nổi tiếng trong số những người dân địa phương vì một số tội ác đã xảy ra gần đó.

Năm 1970, xác của Susan và Judith Mackay được tìm thấy gần đường cao tốc. Các cô gái biến mất khỏi một trạm xe buýt trường học và 4 giờ sau đó họ bị sát hại .

Năm 1975, Katharine Graham, 18 tuổi, đã mất tích ở đây. Xác chết của cô, có nhiều vết thương, được tìm thấy gần đường cao tốc.

Năm 1978, 2 giáo viên ở New Zealand đã biến mất ở đây, Gordon Twaddle 21 tuổi và Tim Thompson 31 tuổi. Thi thể của họ được tìm thấy gần đường cao tốc. Họ đã bị bắn.

Và cho đến ngày nay, không ai biết chuyện gì đã xảy ra với Anita Cunningham. Cô đang đi nhờ xe với bạn của cô, Robin và họ phải gặp mẹ của Robin nhưng họ không bao giờ đến đích.

Đường mòn đi bộ đường dài của Công viên quốc gia Yosemite, Hoa Kỳ

 

Stacey Arras, 14 tuổi, đã đi cắm trại cùng bố. Họ ở trong một nhóm 10 người.

Stacey muốn đi đến hồ với một trong những người đàn ông trong nhóm, một người đàn ông 77 tuổi

Nhưng người đàn ông đã quá mệt mỏi khi đi bộ và ngồi xuống nghỉ ngơi. Stacey quyết định tiếp tục. Cô được nhìn thấy lần cuối bởi người hướng dẫn của nhómkhi cô đang ngồi trên một tảng đá. Không ai thấy cô ấy kể từ đó.

Timothy Barnes đã mất tích vào tháng 7 năm 1998 trong khi đi bộ trên một trong những con đường mòn đi bộ đường dài . Điều duy nhất chúng ta biết là anh ta đã đi về phía bắc.

Cùng năm đó, David Paul Morrison (28 tuổi) bị mất tích trong công viên này.

Năm 2000, gần Thung lũng Yosemite , Kiran Bark 45 tuổi biến mất.

Trail of Tears, Canada

 

Đường mòn nước mắt là một cái tên không chính thức mà người dân Canada đã đưa ra cho Quốc lộ 16. Từ năm 1969, 21 cô gái đã biến mất trong khu vực này.

Trường hợp đầu tiên xảy ra vào ngày 15 tháng 10 năm 1969. Gloria Moody 26 tuổi đã mất tích sau một bữa tiệc với bạn bè. Cô được nhìn thấy cuối cùng còn sống vào cuối buổi tối để lại một quán bar ở Williams Lake .

Cơ thể của Gloria được tìm thấy vào ngày hôm sau sau khi cô mất tích gần Quốc lộ 16. Cô là nạn nhân đầu tiên đến từ nơi khét tiếng này. Kể từ đó, các cô gái đã biến mất thường xuyên và bất chấp nỗ lực của các thám tử, vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra với một số người trong số họ.

Ví dụ, cảnh sát không bao giờ phát hiện ra chuyện gì đã xảy ra với Shelley Anne Bascu, 16 tuổi, người đã biến mất vào năm 1983.

Nhưng sau đó, quần áo của Shelley được tìm thấy trên bờ sông Athabasca . Thi thể của cô đã không bao giờ được tìm thấy. Và 6 năm sau, cô bé Delphine Nikal 15 tuổi đã mất tích trong cùng một khu vực.

Vào ngày 13 tháng 6, cô gặp những người bạn ở Smithers và lúc 10 giờ tối, cô gọi cho người chú của mình và nói với anh rằng cô sẽ đi về nhà. Nhưng cô ấy chưa bao giờ về được.

Chỉ 10 tháng trước thảm kịch này, người anh em họ của Delphine đã mất tích. Tên cô ấy là Cecilia Anne. Sự biến mất của cô đã xảy ra ở Vancouver nhưng cô được nhìn thấy lần cuối gần Quốc lộ 16.

6 con vật là đệ tử Thần Tài, đến nhà ai nhà đó giàu nứt vách

Quan niệm phong thủy cho biết có 6 con vật là đệ tử của Thần Tài, dễ thu hút tài lộc, nếu thấy chúng đến nhà cũng đừng đuổi đi.

6 con vat la de tu Than Tai, den nha ai nha do giau nut vach

Chim én làm tổ: Chim én được coi là biểu tượng của sự giàu có, hạnh phúc. Loài chim này thường chọn nơi có cảm giác an toàn, đáng tin cậy làm. Vì vậy, chim én đến làm tổ trong nhà là dấu hiệu tốt, chứng tỏ nơi bạn đang ở có phòng thủy tốt lành, tương lai gặp nhiều may mắn, tiền tài, công danh thuận lợi.

Đọc nhiều nhất

Tin mới