Làng phong Quy Hòa (phường Ghềnh Ráng, TP Quy Nhơn) - nơi có gần 260 hộ với hơn 1.000 nhân khẩu sinh sống. Ông Trần Công Nghĩa, Chủ tịch Hội đồng bệnh nhân Phong - Da liễu Quy Hòa, cho biết trong số này có 435 bệnh nhân phong (70% là tàn tật nặng). Đồng cảnh ngộ, họ đến với nhau lập mái ấm gia đình, nương tựa nhau vượt qua số phận bất hạnh.Theo ông Nghĩa, nổi bật trong số đó có vợ chồng ông Phạm Văn Lem (quê Quảng Ngãi) và bà Phan Thị Hà (quê Quảng Nam) gắn bó đời nhau, vượt qua bệnh tật, số phận bất hạnh với nghị lực phi thường ngỡ như chuyện tình cổ tích.Từng là cô gái xinh đẹp ở huyện Thăng Bình (Quảng Nam), bệnh phong bất ngờ ập đến khiến đôi bàn tay, chân chị Hà co quắp, cơ thể đau đớn kéo dài. Dân làng xa lánh, Hà rơi vào trầm cảm, buồn tuyệt vọng mặc cho tuổi xuân trôi theo thời gian. Năm 1995, bàn chân ngày càng lở loét, giật mình ở tuổi 37, chị Hà quyết định rời nhà đón xe đò vào Bệnh viện phong Quy Hòa chữa bệnh."Những ngày tháng buồn ở Bệnh viện Phong- Da liễu Trung ương Quy Hòa, tôi nghe người ta kể nhiều chuyện cảm động về anh Phạm Văn Lem (quê huyện vùng cao Ba Tơ, tỉnh Quảng Ngãi) hiền lành, tốt bụng dù tật nguyền nhưng hay giúp đỡ người khác. Thoạt đầu giúp anh giặt quần áo, lâu ngày cảm mến thương nhau khi mô cũng không biết nữa", bà Hà bộc bạch.Người phụ nữ Quảng Nam thuật lại thời điểm đó bệnh phong đã ăn mòn cả hai bàn tay, chân trái của Lem cũng tháo khớp. "Gia cảnh nghèo khó lại cùng cảnh ngộ bệnh tật, tôi điện về nhà xin phép mẹ. Sau đó tôi cùng anh đến nhà thờ làm lễ rồi về sống chung với nhau đời vợ chồng. Kỳ diệu thay, sau hai năm chung sống, tôi mang thai con trai đầu lòng", bà chia sẻ.Do bệnh tật nặng, hàng ngày bà Hà phải tắm gội cho chồng. Ông Lem, cho hay cả hai bệnh nặng nên khi nghe vợ mang thai, sinh con trai đầu lòng khỏe mạnh, tập thể y, bác sĩ và bà con ở làng phong nơi đây ví như phép nhiệm màu.Chưa kịp mừng vui, lúc con trai Phạm Hà Linh tròn 4 tuổi, bệnh phong hoành hành, ông Lem tiếp tục trải qua phẫu thuật cắt chân phải. "Các bác sĩ cắt mất nốt chân phải của chồng, lòng tôi đau như cắt, khóc khô nước mắt. Nhiều lúc nghĩ quẩn muốn chết đi là hết kiếp khổ trần ai nhưng nghe tiếng con bi bô, lòng tôi ấm lại tự nhủ mình cố mà gắng sống", bà tâm sự.Giây phút hạnh phúc của vợ chồng ông Lem. "Nghĩ đời mình vứt đi vì tật nguyền, may mà Hà đến với đời tôi, còn sinh hạ thằng con trai lành lặn, thông minh, học giỏi. Thế là mình mãn nguyện lắm rồi", người chồng xúc động nói.Dù con trai đến nay tròn 18 tuổi nhưng đến nay ông Lem vẫn còn cảm thấy áy náy khôn nguôi vì bệnh tật không đến được bệnh viện để vợ "vượt cạn" một mình.Vợ chồng bà Hà hạnh phúc khi nghe con trai kể về thành tích học tập trong bữa cơm đầm ấm gia đình. Để có tiền nuôi con ăn học, mua thêm thuốc men chữa bệnh cho hai vợ chồng, bà Hà tích góp số tiền các tổ chức, cá nhân từ thiện giúp đỡ gầy dựng đàn gà, mở quán tạp hóa nhỏ ở làng phong Quy Hòa cải thiện thu nhập. Người mẹ trăn trở, cơ cực mấy mình cũng chịu được miễn sao tương lai gần, con trai đỗ vào đại học, sau này có nghề nghiệp ổn định trở thành người có ích cho xã hội.Thương cha mẹ vất vả vượt qua tật nguyền, suốt 12 năm học, năm nào Linh cũng nỗ lực đạt thành tích cao trong học tập. "Em ước mơ thi đỗ vào trường đại học Y để sau này quay về chăm sóc, phụng dưỡng cha, mẹ, có thể góp phần chữa trị cho bà con bệnh phong nơi đây", Linh thổ lộ.
Làng phong Quy Hòa (phường Ghềnh Ráng, TP Quy Nhơn) - nơi có gần 260 hộ với hơn 1.000 nhân khẩu sinh sống. Ông Trần Công Nghĩa, Chủ tịch Hội đồng bệnh nhân Phong - Da liễu Quy Hòa, cho biết trong số này có 435 bệnh nhân phong (70% là tàn tật nặng). Đồng cảnh ngộ, họ đến với nhau lập mái ấm gia đình, nương tựa nhau vượt qua số phận bất hạnh.
Theo ông Nghĩa, nổi bật trong số đó có vợ chồng ông Phạm Văn Lem (quê Quảng Ngãi) và bà Phan Thị Hà (quê Quảng Nam) gắn bó đời nhau, vượt qua bệnh tật, số phận bất hạnh với nghị lực phi thường ngỡ như chuyện tình cổ tích.
Từng là cô gái xinh đẹp ở huyện Thăng Bình (Quảng Nam), bệnh phong bất ngờ ập đến khiến đôi bàn tay, chân chị Hà co quắp, cơ thể đau đớn kéo dài. Dân làng xa lánh, Hà rơi vào trầm cảm, buồn tuyệt vọng mặc cho tuổi xuân trôi theo thời gian. Năm 1995, bàn chân ngày càng lở loét, giật mình ở tuổi 37, chị Hà quyết định rời nhà đón xe đò vào Bệnh viện phong Quy Hòa chữa bệnh.
"Những ngày tháng buồn ở Bệnh viện Phong- Da liễu Trung ương Quy Hòa, tôi nghe người ta kể nhiều chuyện cảm động về anh Phạm Văn Lem (quê huyện vùng cao Ba Tơ, tỉnh Quảng Ngãi) hiền lành, tốt bụng dù tật nguyền nhưng hay giúp đỡ người khác. Thoạt đầu giúp anh giặt quần áo, lâu ngày cảm mến thương nhau khi mô cũng không biết nữa", bà Hà bộc bạch.
Người phụ nữ Quảng Nam thuật lại thời điểm đó bệnh phong đã ăn mòn cả hai bàn tay, chân trái của Lem cũng tháo khớp. "Gia cảnh nghèo khó lại cùng cảnh ngộ bệnh tật, tôi điện về nhà xin phép mẹ. Sau đó tôi cùng anh đến nhà thờ làm lễ rồi về sống chung với nhau đời vợ chồng. Kỳ diệu thay, sau hai năm chung sống, tôi mang thai con trai đầu lòng", bà chia sẻ.
Do bệnh tật nặng, hàng ngày bà Hà phải tắm gội cho chồng. Ông Lem, cho hay cả hai bệnh nặng nên khi nghe vợ mang thai, sinh con trai đầu lòng khỏe mạnh, tập thể y, bác sĩ và bà con ở làng phong nơi đây ví như phép nhiệm màu.
Chưa kịp mừng vui, lúc con trai Phạm Hà Linh tròn 4 tuổi, bệnh phong hoành hành, ông Lem tiếp tục trải qua phẫu thuật cắt chân phải. "Các bác sĩ cắt mất nốt chân phải của chồng, lòng tôi đau như cắt, khóc khô nước mắt. Nhiều lúc nghĩ quẩn muốn chết đi là hết kiếp khổ trần ai nhưng nghe tiếng con bi bô, lòng tôi ấm lại tự nhủ mình cố mà gắng sống", bà tâm sự.
Giây phút hạnh phúc của vợ chồng ông Lem. "Nghĩ đời mình vứt đi vì tật nguyền, may mà Hà đến với đời tôi, còn sinh hạ thằng con trai lành lặn, thông minh, học giỏi. Thế là mình mãn nguyện lắm rồi", người chồng xúc động nói.
Dù con trai đến nay tròn 18 tuổi nhưng đến nay ông Lem vẫn còn cảm thấy áy náy khôn nguôi vì bệnh tật không đến được bệnh viện để vợ "vượt cạn" một mình.
Vợ chồng bà Hà hạnh phúc khi nghe con trai kể về thành tích học tập trong bữa cơm đầm ấm gia đình. Để có tiền nuôi con ăn học, mua thêm thuốc men chữa bệnh cho hai vợ chồng, bà Hà tích góp số tiền các tổ chức, cá nhân từ thiện giúp đỡ gầy dựng đàn gà, mở quán tạp hóa nhỏ ở làng phong Quy Hòa cải thiện thu nhập. Người mẹ trăn trở, cơ cực mấy mình cũng chịu được miễn sao tương lai gần, con trai đỗ vào đại học, sau này có nghề nghiệp ổn định trở thành người có ích cho xã hội.
Thương cha mẹ vất vả vượt qua tật nguyền, suốt 12 năm học, năm nào Linh cũng nỗ lực đạt thành tích cao trong học tập. "Em ước mơ thi đỗ vào trường đại học Y để sau này quay về chăm sóc, phụng dưỡng cha, mẹ, có thể góp phần chữa trị cho bà con bệnh phong nơi đây", Linh thổ lộ.