Người vợ câm lặng trước lời đề nghị của chồng ở phương xa

Tôi gọi điện nói chồng. Ban đầu anh ấy ra sức thuyết phục tôi nhưng sau đó anh ấy lại quay ra cáu giận với tôi.

Hai vợ chồng cưới nhau chưa được bao lâu thì chồng tôi đi xuất khẩu lao động ở Đài Loan (Trung Quốc). Tôi bầu 5 tháng ở nhà với bố mẹ chồng và một cậu em học lớp 12.

Cuộc sống vất vả, thiếu thốn lại bị bố mẹ chồng thường xuyên chê bai, soi mói nên tôi không mấy thoải mái. 

Đẻ con xong, tôi xin về nhà ngoại 3 tháng. Lúc trở về, mẹ chồng bảo tôi phải kiếm việc đi làm, không thể “ăn không ngồi rồi” chờ tiêu tiền do con trai bà vất vả làm ra. 

Tôi nghe lời, xin việc ở một công ty sản xuất hương. Từ đó, cứ sáng ra, tôi gửi con cho ông bà nội rồi đi làm. Trưa, tôi lại tranh thủ về nhà cho con bú mớm. 

Tiền lương kiếm được (khoảng hơn 4 triệu) tôi mua sữa, bỉm cho con. Còn lại, tôi đưa bố mẹ chồng chi tiêu ăn uống. Cứ nghĩ, sau khi cầm lương của tôi, bố mẹ chồng không đòi hỏi tiền của chồng tôi nữa. Thế nhưng, tôi đã nhầm.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Chồng tôi ở nước ngoài lao động cực khổ, mỗi tháng cũng gửi về được 20 triệu. Tôi nhận rồi gửi luôn tiết kiệm để sau này xây nhà cửa và tính chuyện làm ăn.
Bố mẹ chồng thấy con số 20 triệu/ tháng là quá lớn nên liên tục dòm ngó. Bất cứ việc gì ông bà cũng đề nghị vợ chồng tôi phải chung chi, từ việc đóng tiền xây nhà thờ tổ đến việc xây lại căn bếp, làm lại nhà vệ sinh của ông bà ...
Những việc nên chi, tôi đã chi nhưng có những việc thấy không cần thiết, tôi cố tình lơ đi thì ông bà lại điện trực tiếp cho chồng tôi. Khi em chồng tôi đi học trung cấp, ông bà khoán trắng cho chồng tôi phải nuôi em.
Tôi phản đối và chỉ đồng ý hỗ trợ, thỉnh thoảng cho chú út 1 vài triệu chi tiêu. Tức thì bố chồng tôi giận giữ chửi mắng và đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà.
Tôi ôm con về ngoại, dự định sẽ không trở về căn nhà ấy nữa nhưng chồng tôi lại gọi điện động viên. Anh xin tôi cho anh được làm tròn nghĩa vụ với bố mẹ, lo cho em trai ăn học đàng hoàng.
Dù gì, chú ấy cũng chỉ học 2 năm. Bố mẹ chồng thì làm ruộng, nhà cửa đã bị chúng tôi cắm sổ đỏ nên kinh tế khó khăn. Tôi đành đồng ý dù trong lòng vẫn ấm ức.
Từ đó, mỗi tháng tôi phải trích lương của chồng cho chú út 3 triệu đồng.
Mọi chuyện như vậy cứ tưởng đã êm đẹp. Không ngờ lại đến lượt chị gái chồng nhăm nhe số tiền tiết kiệm của vợ chồng tôi.
Chị ấy không nói chuyện với tôi mà điện thoại trực tiếp cho chồng hỏi vay 300 triệu để đầu tư mua đất. Miếng đất ấy ở gần thị trấn, có khả năng lên giá nên chị ấy muốn đầu tư. Tuy nhiên, chị ấy không có tiền, trong tay chỉ có vài chục triệu đồng.
Chồng tôi nghe lời chị, điện thoại về bảo tôi rút tiền cho chị vay. Vài năm nữa, chị ấy bán được đất sẽ trả cả vốn lẫn lời.
Tôi giãy nảy không đồng ý. Tôi nghĩ tính toán khôn như chị ấy thì tốt nhất chị ấy nên vay tiền ngân hàng để đầu tư.
Vợ chồng tôi đã phải chấp nhận xa nhau, mỗi người một nơi để kiếm sống, những mong sau này có chút tiền làm ăn. Bây giờ rút hết về cho vay, lỡ rủi ro thì hai đứa tay trắng.
Chồng tôi thấy tôi kiên quyết nên đành nói lại với chị gái. Không ngờ, sau bận ấy, chị ghét tôi ra mặt.
Có bất cứ chuyện gì, chị cũng điện thẳng cho chồng tôi khiến hai vợ chồng bao phen cãi nhau nảy lửa.
Không những thế, chị ấy còn ra sức xin xỏ tiền của chồng tôi. Khi thì chị ấy kêu đau ốm, không muốn nhà chồng coi thường nên xin tiền em trai đi phẫu thuật. Lúc lại kêu con cái đi học tốn kém, tiền làm ra không đủ chi tiêu...
Tôi ấm ức lắm nhưng lại nghĩ tiền chồng làm ra, anh ấy có quyền quyết định. Không ngờ, tháng vừa rồi, bà chị gái lại gọi xin chồng tôi 13 triệu để mua xe đạp điện cho con trai đi học. Tôi giận dữ thật sự.
Tôi gọi điện nói chồng. Ban đầu anh ấy ra sức thuyết phục tôi nhưng sau đó anh ấy lại quay ra cáu giận với tôi. Anh ấy cho rằng tôi hẹp hòi. Anh bảo tôi phải biết suy nghĩ cho người khác và học cách cho đi trước khi đòi nhận lại.
Tôi thấy ấm ức vô cùng. Hai vợ chồng tôi chưa hề có gì trong tay, đến căn nhà cũng đang ở chung phụ thuộc bố mẹ. Vậy mà, hết người nọ đến người kia cấu véo. Không lẽ chúng tôi cứ đi làm công đức suốt đời?
Mong mọi người hãy phân tích giùm tôi.

Vợ trẻ nổi giận đòi ly dị ngay đêm tân hôn, chồng U60 ngơ ngác

Hạnh phúc với lễ cưới lộng lẫy như cổ tích, ông chủ phòng trà đón vợ trẻ về căn hộ cao cấp của mình. Thế nhưng, sau đêm động phòng, cô vợ đệ đơn ra tòa ly hôn với lý do đầy bất ngờ khiến ông suy sụp.

Tôi năm nay 50 tuổi, vợ cả mất đã 15 năm. Từ ngày bà ấy qua đời, tôi một mình làm kinh tế, nuôi dạy con. Khi hai con sang nước ngoài du học tôi mới tính đến việc đi thêm bước nữa. Như vậy, các con cũng không phải sống cảnh mẹ ghẻ, con chồng.

Cách đây 2 năm, tôi quen biết Thu Lan - cô ca sĩ hay lui tới biểu diễn ở phòng trà do tôi làm chủ. Lan có hoàn cảnh khá đặc biệt, bố mẹ mất sớm, từ bé sống với chú thím nhưng không được yêu thương, đùm bọc. 17 tuổi, Lan bỏ nhà lên TP.HCM kiếm việc làm. Nhờ có giọng hát, cô được một bầu sô ca nhạc nâng đỡ, dìu dắt.

Sự thật xót xa về vết sẹo dài trên bụng chồng khiến vợ chỉ muốn ly hôn

Phải ra ngoài mua đồ, xuống tới sảnh chung cư, tôi mới nhận ra quên ví tiền nên quay lại. Nhưng tôi không ngờ, tôi lại bắt gặp cảnh tượng không ngờ và biết được sự thật động trời về chồng và cô bạn thân lâu năm của mình.

Cuộc sống chúng tôi vẫn hạnh phúc cho tới một ngày, Lan bạn thân cấp ba của chúng tôi tới chơi và ở lại. Tôi vô tình phát hiện sự thật động trời và chỉ biết khóc trong nước mắt vì thương Hải, thương Lan.

Tôi, Hải và Lan là bạn học cùng cấp 3. Chúng tôi từng ngồi cùng bàn, nhà chung phố, và là bộ ba nổi tiếng học giỏi của lớp. Tôi thầm mến Hải từ lâu nhưng chưa bao giờ dám thổ lộ. Tôi sợ mình nói ra, tình bạn của chúng tôi sẽ chấm dứt tại đó.

Điều duy nhất tôi có thể làm lúc đó là học thật giỏi, giỏi hơn nữa để tiếp tục sánh bước bên hai người bạn của mình. Thế nhưng, trớ trêu là tôi cũng linh cảm được Lan thầm thích Hải. Cô ấy luôn dành ánh mắt trìu mến nhìn Hải, đôi khi còn lén nhìn trộm cậu bạn thân vui đùa mà mỉm cười ngây ngốc. Tôi sợ, tìm cách dò hỏi nhưng Lan luôn một mực phủ nhận. Có lẽ, cô ấy cũng sợ điều giống như tôi.

Năm đó, thi đại học chúng tôi mỗi người mỗi trường. Riêng Lan, cô ấy chọn đi du học thay vì theo học tại Việt Nam. Ngày chúng tôi biết kết quả cũng là ngày tiễn Lan lên đường. Tôi và Hải khóc trong nước mắt vừa vì hạnh phúc, vừa vì nỗi đau chia ly.

Su that xot xa ve vet seo dai tren bung chong khien vo chi muon ly hon
Chúng tôi từng là bạn cấp 3 thân thiết. (Ảnh minh họa) 
Sau đó, khi vào đại học, chúng tôi cũng trở thành một đôi. Bạn bè cấp 3 của chúng tôi khi đó hầu như ai cũng biết. Mọi người đều ngưỡng mộ cặp đôi trai tài gái sắc một thời. Nhưng không lâu sau, vì những bất đồng quan điểm, hai đứa chia tay và cũng cắt đứt mọi liên lạc.
Mãi sau này, khi Lan về nước hẳn, cô ấy mới là người nối lại sợi dây tình bạn và chúng tôi lại yêu lại từ đầu. Rồi chúng tôi cũng kết hôn. Lan lại là người lo lắng cho chúng tôi nhất. Cô ấy sốt sắng chuẩn bị cho chúng tôi từ mẫu thiệp mời, tìm áo cưới, book vé và phòng tuần trăng mật. Tôi hạnh phúc khi lấy được chàng trai đẹp bên tôi năm 17 và có được cô bạn tuyệt vời.
Sau đám cưới của chúng tôi, Lan lại đi nước ngoài công tác. Cô ấy bảo phải đi 2 năm rồi sẽ trở về Việt Nam làm chức vụ giám đốc.
Bẵng đi một thời gian không liên lạc, tới tận gần đây Lan mới vui mừng báo tin sắp trở về. Khỏi nói, tôi và Hải rất vui mừng thuyết phục Lan tới nhà mình ở thay vì thuê khách sạn.
Buổi chiều hôm ấy, sau khi đón Lan tới nhà, thu dọn ổn định chỗ nghỉ ngơi tôi phải chạy ra ngoài để mua thêm chút đồ dùng cho cô bạn. Xuống tới sảnh chung cư, tôi mới nhận ra quên ví tiền nên quay lại. Nhưng tôi không ngờ, tôi lại bắt gặp cảnh tượng không ngờ và biết được sự thật động trời về chồng và cô bạn thân lâu năm của mình.
Khi vừa mở cửa vào, tôi sững người khi thấy chồng tôi đang cầm bàn tay Lan, ân cần:
- Sức khỏe của em ổn chứ? Khi trở trời không đau lại chứ?
- Em ổn, còn anh? Hân có khi nào hỏi anh về vết sẹo đó không?
- À, cô ấy vô tư lắm! Anh nói sao cô ấy tin vậy chẳng mảy may nghi ngờ gì đâu!
- Vậy cũng tốt, càng biết ít, càng đỡ đau lòng!
- Vậy sao em không biết ít đi một chút, hy sinh cho anh ít đi nhiều chút?
- Em không biết! Tình yêu có bao giờ giải thích được tại sao đâu anh!
Su that xot xa ve vet seo dai tren bung chong khien vo chi muon ly hon-Hinh-2
Chồng tôi áy náy vì mắc nợ bạn thân. (Ảnh minh họa) 

- Lan này, năm đó, nếu không có em hiến thận có lẽ anh đã chẳng sống yên ổn được tới giờ! Dù chúng ta không tới được với nhau nhưng em cũng mau chóng ổn định đi, nhìn em mãi một mình đi về sớm tối thế này anh không yên tâm.

- Duyên tới em mới có đôi được chứ! Anh đừng cảm thấy áy náy nữa. Em hy sinh lúc đó là vì chúng ta yêu nhau, còn hiện giờ á, anh có mệnh hệ gì em kệ anh cho Hân lo đó! - Lan cười.

Tôi chết lặng trước cuộc đối đáp giữa hai người. Qua đó, tôi hiểu sơ sơ được rằng Lan và Hải đã từng yêu nhau trong khoảng thời gian chúng tôi chia tay nhau. Thậm chí, khi đó Hải còn từng bị bệnh nặng và Lan là người hiến thận cho anh. Thì ra, vết sẹo dài trên bụng anh vẫn giấu tôi đó là do phẫu thuật ghép thận.

Tôi lẳng lặng lui ra ngoài, bật khóc trong đau đớn và tội lỗi. Thì ra, hai người họ từng giấu tôi bí mật động trời tới vậy. Hơn nữa, Lan còn hy sinh cho chồng tôi tới mức như vậy mà tôi không hay. Tôi đang rất đau khổ, liệu tôi có phải người đã phá vỡ tình yêu của họ hay không? Tình yêu của tôi có quá tầm thường so với sự hy sinh của Lan hay không? Tôi có nên ly hôn và tác hợp lại cho hai người đó hay không?

Đàn bà ngoan mấy cũng được, riêng 4 điều này đừng ngoan

Đàn ông nào cũng muốn có một người vợ hiền ngoan, dịu dàng nhưng nếu bạn quá ngoan trong những trường hợp sau sẽ khiến chồng chán ngấy.

Quá ngoan hiền chính là một trong những cái tội lớn nhất của phụ nữ khiến hôn nhân trở nên nhàm chán, khiến chồng dù yêu vợ đến mấy cũng phải ngã vào lòng gái hư. Thế nên, chị em hãy tránh xa những sai lầm dưới đây để có một gia đình hạnh phúc viên mãn, cùng người đàn ông mình yêu tận hưởng tuổi già an yên bên nhau.

Đọc nhiều nhất

Tin mới