Vào ngày 7 tháng 8 năm 1908, Johann Veran đã phát hiện ra bức tượng "thần vệ nữ Willendorf" trong khi tham gia khai quật tại một địa điểm đồ đá cũ gần Willendorf, một ngôi làng của nước Áo.Ban đầu, các nhà khảo cổ xác định niên đại của tác phẩm điêu khắc vào khoảng 10.000 năm trước Công nguyên. Tuy nhiên, các nhà khảo cổ lại một lần nữa xác định về số tuổi của bức tượng, và con số cuối cùng được đưa ra là thiên niên kỷ 30 TCN.Vào những năm 1970, các nhà nghiên cứu kết luận rằng nó đã khoảng 20.000 năm tuổi. Tuy nhiên, sau một phân tích vào năm 1990 dựa vào lớp đá của bức tượng, niên đại đã được sửa đổi thành 25.000 đến 30.000 TCN.Các nghiên cứu trước đó cho thấy thần vệ nữ Willendorf đã được chạm khác ở miền Bắc nước Ý, sau đó không biết bằng cách nào đi chu du hàng trăm km đến nước Áo, nơi nó đã được khai quật.Thần vệ nữ chỉ cao 11 cm với vóc dáng nổi bật, khiến các nhà nhân chủng học liên tưởng đến một biểu tượng cho khả năng sinh sản: ngực, cơ quan sinh dục, mông và chân được điêu khắc phóng đại. Bức tượng còn có kiểu tóc hoặc một chiếc mũ cầu kỳ, dù không có khuôn mặt.Chất liệu của bức tượng là câu đố lớn nhất mà các nhà khoa học tìm cách lý giải. Không được điêu khắc bằng ngà voi hay xương như hầu hết các bức tượng thời đại đó, "thần vệ nữ Willendorf" được làm từ oolite (đá trứng).Oolite (đá trứng) là một loại đá vôi trầm tích thú vị được tạo thành từ các hạt hình cầu gọi là oodis, sau đó còn được nhuộm đỏ bằng đất son.Nhóm khoa học gia dẫn đầu bởi nhà nhân chủng học Gerhard Weber từ Đại học Vienna (Áo) đã sử dụng kỹ thuật quét micro-CT để xem xét bên trong tác phẩm và phát hiện nhiều điều bất ngờ.Cấu trúc bên trong của đá không đồng nhất mà chứa nhiều lớp trầm tích với các hạt mang mật độ và kích thước khác nhau. Ngoài ra nó còn chứa những mảnh nhỏ gọi là limonites, một loại tạp chất cho thấy oolite này hoàn toàn không đến từ bán kính 200 km từ nơi bức tượng được chạm khắc.So sánh với dữ liệu từ đá cổ kỷ Jura, các nhà khoa học đã tìm ra nơi cung cấp đá để tạc ra "thần vệ nữ Willendorf" là tận Hồ Grada ở miền Bắc nước Ý, tức phiến đá hoặc bức tượng đã di chuyển từ Nam đến Bắc của dãy Alps. Nếu đi đường vòng, hành trình lên tới 730 km.Đó là một hành trình đáng kinh ngạc vào thời điểm đó, đầy gian nan, hiểm trở, có khi đánh đổi bằng tính mạng, nhưng rõ ràng thần vệ nữ Willendorf đã được bảo vệ cực kỳ chu đáo trên đường đi, cho thấy giá trị thiêng liêng của bức tượng.Mời các bạn xem video: Phát hiện kho báu tiền vàng cổ ở Miền Trung Israel. Nguồn: THĐT.
Vào ngày 7 tháng 8 năm 1908, Johann Veran đã phát hiện ra bức tượng "thần vệ nữ Willendorf" trong khi tham gia khai quật tại một địa điểm đồ đá cũ gần Willendorf, một ngôi làng của nước Áo.
Ban đầu, các nhà khảo cổ xác định niên đại của tác phẩm điêu khắc vào khoảng 10.000 năm trước Công nguyên. Tuy nhiên, các nhà khảo cổ lại một lần nữa xác định về số tuổi của bức tượng, và con số cuối cùng được đưa ra là thiên niên kỷ 30 TCN.
Vào những năm 1970, các nhà nghiên cứu kết luận rằng nó đã khoảng 20.000 năm tuổi. Tuy nhiên, sau một phân tích vào năm 1990 dựa vào lớp đá của bức tượng, niên đại đã được sửa đổi thành 25.000 đến 30.000 TCN.
Các nghiên cứu trước đó cho thấy thần vệ nữ Willendorf đã được chạm khác ở miền Bắc nước Ý, sau đó không biết bằng cách nào đi chu du hàng trăm km đến nước Áo, nơi nó đã được khai quật.
Thần vệ nữ chỉ cao 11 cm với vóc dáng nổi bật, khiến các nhà nhân chủng học liên tưởng đến một biểu tượng cho khả năng sinh sản: ngực, cơ quan sinh dục, mông và chân được điêu khắc phóng đại. Bức tượng còn có kiểu tóc hoặc một chiếc mũ cầu kỳ, dù không có khuôn mặt.
Chất liệu của bức tượng là câu đố lớn nhất mà các nhà khoa học tìm cách lý giải. Không được điêu khắc bằng ngà voi hay xương như hầu hết các bức tượng thời đại đó, "thần vệ nữ Willendorf" được làm từ oolite (đá trứng).
Oolite (đá trứng) là một loại đá vôi trầm tích thú vị được tạo thành từ các hạt hình cầu gọi là oodis, sau đó còn được nhuộm đỏ bằng đất son.
Nhóm khoa học gia dẫn đầu bởi nhà nhân chủng học Gerhard Weber từ Đại học Vienna (Áo) đã sử dụng kỹ thuật quét micro-CT để xem xét bên trong tác phẩm và phát hiện nhiều điều bất ngờ.
Cấu trúc bên trong của đá không đồng nhất mà chứa nhiều lớp trầm tích với các hạt mang mật độ và kích thước khác nhau. Ngoài ra nó còn chứa những mảnh nhỏ gọi là limonites, một loại tạp chất cho thấy oolite này hoàn toàn không đến từ bán kính 200 km từ nơi bức tượng được chạm khắc.
So sánh với dữ liệu từ đá cổ kỷ Jura, các nhà khoa học đã tìm ra nơi cung cấp đá để tạc ra "thần vệ nữ Willendorf" là tận Hồ Grada ở miền Bắc nước Ý, tức phiến đá hoặc bức tượng đã di chuyển từ Nam đến Bắc của dãy Alps. Nếu đi đường vòng, hành trình lên tới 730 km.
Đó là một hành trình đáng kinh ngạc vào thời điểm đó, đầy gian nan, hiểm trở, có khi đánh đổi bằng tính mạng, nhưng rõ ràng thần vệ nữ Willendorf đã được bảo vệ cực kỳ chu đáo trên đường đi, cho thấy giá trị thiêng liêng của bức tượng.