Ngày em chồng cưới, tôi tặng một hộp quà nhỏ, hôm sau cô ấy ôm lấy tôi mà khóc

Tôi cầm món quà độc nhất vô nhị tới tặng em chồng vào ngày cưới của cô ấy.

Ngay em chong cuoi, toi tang mot hop qua nho, hom sau co ay om lay toi ma khoc
 
Em chồng lớn hơn tôi 2 tuổi. Vì thế khi mới về làm dâu, tôi rất ngại miệng khi xưng chị gọi em với cô ấy. Tính em chồng phóng khoáng, tiền bạc cũng dư dả nên tiêu xài thoải mái. Suốt 2 năm làm dâu, cô ấy lo toan mọi chi phí sinh hoạt trong nhà. Vợ chồng tôi làm được bao nhiêu thì cất giữ, tiết kiệm để lo cho con. Với mọi người, chuyện này khó tin thật. Nhưng thật lòng, tôi biết ơn em chồng rất nhiều.
Hôm qua là ngày cưới của em chồng. Tôi đem món quà độc nhất vô nhị đến tặng cô ấy. Tôi biết, khi mở hộp quà nhỏ, cô ấy sẽ hiểu được tấm lòng và sự biết ơn của tôi.
Quả nhiên, sáng nay, em chồng về nhà, ôm lấy tôi mà khóc. Trong hộp quà là album ảnh tôi sưu tầm từ thời em chồng còn bé tí, còn bế ngửa trên tay cho đến khi trưởng thành. Mỗi tấm ảnh, tôi đều ghi vài dòng tâm sự gửi đến cô ấy. Còn có vài tấm ảnh tôi và em chồng chụp chung, tôi đều vẽ hình trái tim bên dưới. Đính kèm cùng album ảnh mà tôi dày công chuẩn bị là bộ trang sức bằng bạch kim.
Tôi hi vọng em chồng sẽ sống trọn đời, đầu bạc răng long bên người đàn ông cô ấy chọn. Em chồng ôm lấy tôi, cảm ơn vì những tấm ảnh quý giá và tấm lòng tôi dành cho cô ấy. Nhưng riêng bộ trang sức, em chồng lại trả cho tôi.
Cô ấy nói bộ trang sức cũng phải mấy chục triệu, cô ấy không thể nhận một món quà cưới đến vậy. Hơn nữa, từ giờ vợ chồng tôi sẽ phải tự lo liệu chi phí sinh hoạt, nuôi con, cô ấy không thể phụ giúp được. Bộ trang sức này xem như để tôi sử dụng khi túng thiếu. Tôi phân vân quá. Phải làm sao để em chồng chịu nhận bộ trang sức đây?

Về nhà mẹ đẻ lo đám cưới cho em trai, chồng chặt đôi ảnh cưới

Bức ảnh cưới khiến tôi tỉnh ngộ. Có lẽ tôi đã quá nhu nhược, chuyện gì cũng nghe lời chồng nên bây giờ mới ra nông nỗi này.

Tôi lấy chồng xa, nhà chồng cách nhà mẹ đẻ hơn 200 cây số. Suốt 4 năm nay, chưa cái Tết nào tôi được về nhà ăn Tết. Chồng tôi rất gia trưởng. Trong gia đình, anh là chủ lực về kinh tế nên chuyện tiền bạc cũng do anh quyết. Mỗi tháng, tôi lấy lương của mình để trang trải tiền đi chợ và ăn tiêu sinh hoạt. Số còn lại thì đưa cho chồng để anh gửi tiền tiết kiệm.

Vừa nghe tin tôi mất việc, mẹ chồng lập tức kiếm cớ "đuổi khéo"

Tôi không hiểu sao mẹ chồng lại ác với vợ chồng tôi thế, cùng là phận con, mà mẹ thiên vị tới mức không chấp nhận được.

Quê tôi ở xa, về Hà Nội học đại học thì quen và yêu anh. Yêu nhau gần 5 năm thì cưới.

Bất ngờ chị dâu giàu sang luôn ghen tức với em dâu nghèo vì điều nhỏ nhặt này

Nhìn bề ngoài ai cũng nói Hương tốt số hơn cô em dâu, nhưng nào ai biết được chính Hương mới là người ghen tị với cô em dâu đó.

Hương lấy chồng năm 26 tuổi, về sống chung với chồng và em trai chồng ở một ngôi nhà nhỏ tạm bợ trên thủ đô. Kể từ sau khi sinh bé My, chồng Hương làm ăn phất lên trông thấy, mẹ chồng lên ở cùng để chăm sóc con cái. Cuộc sống của Hương hoàn toàn được bao phủ trong nhung lụa và tiền bạc khi chồng liên tiếp mua nhà, mua xe hàng chục tỉ đồng.
Nói không ngoa thì tiền chồng Hương kiếm được còn nhiều hơn nước chảy về nguồn.

Đọc nhiều nhất

Tin mới