Bảo tháp Chân Nguyên

Ráng chiều đẹp dáng Chân Nguyên/Thiêng liêng bảo tháp! Trang nghiêm giữa đời!

 
Con về thiền viện chiều nay
Bâng khuâng nhìn cảnh, nhớ thầy khôn nguôi
Uy nghi lộng bóng mây trời
“Chân Nguyên bảo tháp” chiếu ngời diệu tâm
Một đời hoằng pháp độ sanh
Từ bi, đức hạnh cao thanh vời vời
Hoa thiền trổ khắp nơi nơi
Ơn thầy gieo hạt, vun bồi, bón chăm…
Còn nghe ấm áp dư âm
Lời thầy trực thuyết chơn tâm ngày nào
Vọng, chân, huyễn, thật do đâu
Thật ra vạn pháp quy vào do tâm!
Căn, trần, thức chẳng khởi sanh
Một tâm tĩnh lặng, tịnh thanh Niết-bàn
Thong dong mây trắng về ngàn
Thầy ơi nỗi nhớ đã tràn về tim
Ráng chiều đẹp dáng Chân Nguyên
Thiêng liêng bảo tháp! Trang nghiêm giữa đời!

Ghé thăm ngôi chùa cổ kính nhất vùng Kinh Bắc

Xuất gia là xuất cái gì, vì sao?

"Xuất gia" có nghĩa là xuất Phiền não gia. Chúng ta, mỗi người trên thế gian này, đều đang ở trong cái nhà phiền não.

Đức Phật tuy là một vị Thái Tử nước Ấn Độ nhưng đối với phú quí thế gian Ngài lại sinh lòng nhàm chán rất sâu đậm, nên Ngài muốn bỏ ngôi vua để xuất gia tu Đạo. Ngài cũng muốn là cho tất cả chúng sinh biết rằng tất cả mọi pháp của thế gian đều là vọng tưởng.

Người tu không sợ “đói”

“Người tu thật sự không bao giờ sợ đói”. Sợ là sợ chúng ta không thật tu mà thôi.

Về với các em thiếu nhi bản Sán Sả Hồ, huyện Hoàng Su Phì, tỉnh Hà Giang trong mùa Trung Thu vừa qua đã lưu lại trong tôi một cảm nhận sâu sắc về tấm lòng của người dân vùng cao và càng làm cho tôi cảm nhận sâu hơn lời dạy của Hòa Thượng Thiền Tâm trong thời kỳ khó khăn trước đổi mới rằng “Người tu không sợ đói”.

Đọc nhiều nhất

Tin mới