Sau hơn 50 đưa vào trang bị, các biến thể của trực thăng đa năng UH-1 đang dần trở nên lỗi thời, nếu so với các loại trực thăng khác của Quân đội Mỹ, Tuy nhiên, biến thể hiện đại hóa của UH-1 điển hình là UH-1Y Venom (Super Huey) vẫn thể hiện được chỗ đứng của mình trong Quân đội Mỹ, nhất là lực lượng Lính thủy đánh bộ.UH-1Y được hãng Bell phát triển dựa trên người tiền nhiệm của nó là UH-1N, còn được biết tới là chương trình nâng cấp H-1. Biến thể UH-1N được Quân đội Mỹ đưa vào trang bị từ những năm 1970 và hoạt động cho đến khi được nghỉ hưu vào tháng 8 năm ngoái. Mặc dù vậy, biến thể tiếp theo của UH-1N là UH-1Y vẫn tiếp tục được Thủy quân Lục chiến Mỹ tin tưởng sử dụng. Trong ảnh là một chiếc UH-1N của Thủy quân Lục chiến Mỹ khi còn trong biên chế.UH-1Y Venom là một trong những trực thăng nằm trong chương trình nâng cấp H-1 mà hãng Bell triển khai cho Hải quân Mỹ bao gồm cả mẫu trực thăng tấn công AH-1Z Viper. Có thể nói UH-1Y là biến thể được nâng cấp toàn diện nhất trong dòng trực thăng vận tải đa năng UH-1, với việc thay đổi lớn về mặt thiết kế cũng như trang thiết bị điện tử và động cơ mới.Trong ảnh là thiết kế buồng lái mới của trực thăng UH-1Y với các màn hình hiển thị LCD đa chức năng thay thế cho các đồng hồ truyền thống. Đặc biệt, nó còn được trang bị thêm một hệ thống quan sát quang hồng ngoại ngày đêm hoặc trong điều kiện thời tiết bất lợi.Những chiếc UH-1Y cũng được nâng cấp hai động cơ General Electric T700 -GE-401C mới với công suất 1.350 kW cho mỗi chiếc, cấu trúc của phần trục cánh và cánh quạt chính của UH-1Y cũng được thay đổi so với phiên bản trước đó UH-1N để phù hợp cho các hoạt động trên tàu đổ bộ của Hải quân Mỹ.Điểm thay đổi dễ nhận thấy nhất của UH-1Y so với các phiên bản trước là hệ thống ống xả khí từ động cơ của nó được bố trí tỏa ra 2 bên thay vì hứng lên trên cánh quạt như biến thể UH-1H.Thiết kế bên trong của UH-1Y gần như tương đồng với các biến thể trước đó, với khả năng mang theo hơn 3 tấn hàng hóa hoặc 10 lính thủy đánh bộ, cùng với đó là phi hành đoàn từ 3-4 người.Biến thể trực thăng vận tải đa năng UH-1Y Venom được giới thiệu lần đầu tiên vào năm 2008 và chính thức được trang bị cho Lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ vào năm 2009. Nó hoạt động chủ yếu là tại hai chiến trường trọng điểm của Quân đội Mỹ vào thời gian đó là Iraq và Afghanistan.UH-1Y Venom có trọng lượng cất cánh tối đa gần 8,4 tấn, có tốc độ bay tối đa hơn 300km/h, bán kính tác chiến là 241km, nó khá phù hợp với các nhiệm vụ có đường bay ngắn nhưng vẫn đảm bảo được các yêu cầu của Thủy quân Lục chiến Mỹ.Chi phí vận hành của một chiếc UH-1Y cũng được đánh giá là khá thấp so với những chiếc trực thăng vận tải đa năng tiên tiến đang được Quân đội Mỹ sử dụng. Nó cũng có kích thước tương đối nhỏ gọn phù hợp với các lớp tàu đổ bộ thế hệ cũ của Hải quân Mỹ.Hệ thống vũ khí trên UH-1Y cũng khá đa dạng, nó có thể mang theo hai cụm ống phóng rocket Hydra 70 hoặc đạn tự dẫn APKWS II ở hai bên thân, cùng với đó là hai súng máy Gatling M134 Minigun hoặc M2 Browning.Với hệ thống vũ khí được trang bị nó có thể dễ dàng thực hiện các nhiệm vụ hổ trợ hỏa lực trên không cho lực lượng bộ binh mặt đất.Trong ảnh là một chiếc UH-1Y đang phóng rocket tấn công mục tiêu mặt đất.UH-1Y Venom và AH-1Z Viper tuy đã được đưa vào sử dụng từ lâu nhưng cả hai loại trực thăng này vẫn được xem là gương mặt đại diện cho lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ.Lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ sẽ đưa vào biên chế chính thức khoảng 160 chiếc UH-1Y và dự kiến sẽ phục vụ trong Hải quân Mỹ thêm gần 10 năm nữa.
Sau hơn 50 đưa vào trang bị, các biến thể của trực thăng đa năng UH-1 đang dần trở nên lỗi thời, nếu so với các loại trực thăng khác của Quân đội Mỹ, Tuy nhiên, biến thể hiện đại hóa của UH-1 điển hình là UH-1Y Venom (Super Huey) vẫn thể hiện được chỗ đứng của mình trong Quân đội Mỹ, nhất là lực lượng Lính thủy đánh bộ.
UH-1Y được hãng Bell phát triển dựa trên người tiền nhiệm của nó là UH-1N, còn được biết tới là chương trình nâng cấp H-1. Biến thể UH-1N được Quân đội Mỹ đưa vào trang bị từ những năm 1970 và hoạt động cho đến khi được nghỉ hưu vào tháng 8 năm ngoái. Mặc dù vậy, biến thể tiếp theo của UH-1N là UH-1Y vẫn tiếp tục được Thủy quân Lục chiến Mỹ tin tưởng sử dụng. Trong ảnh là một chiếc UH-1N của Thủy quân Lục chiến Mỹ khi còn trong biên chế.
UH-1Y Venom là một trong những trực thăng nằm trong chương trình nâng cấp H-1 mà hãng Bell triển khai cho Hải quân Mỹ bao gồm cả mẫu trực thăng tấn công AH-1Z Viper. Có thể nói UH-1Y là biến thể được nâng cấp toàn diện nhất trong dòng trực thăng vận tải đa năng UH-1, với việc thay đổi lớn về mặt thiết kế cũng như trang thiết bị điện tử và động cơ mới.
Trong ảnh là thiết kế buồng lái mới của trực thăng UH-1Y với các màn hình hiển thị LCD đa chức năng thay thế cho các đồng hồ truyền thống. Đặc biệt, nó còn được trang bị thêm một hệ thống quan sát quang hồng ngoại ngày đêm hoặc trong điều kiện thời tiết bất lợi.
Những chiếc UH-1Y cũng được nâng cấp hai động cơ General Electric T700 -GE-401C mới với công suất 1.350 kW cho mỗi chiếc, cấu trúc của phần trục cánh và cánh quạt chính của UH-1Y cũng được thay đổi so với phiên bản trước đó UH-1N để phù hợp cho các hoạt động trên tàu đổ bộ của Hải quân Mỹ.
Điểm thay đổi dễ nhận thấy nhất của UH-1Y so với các phiên bản trước là hệ thống ống xả khí từ động cơ của nó được bố trí tỏa ra 2 bên thay vì hứng lên trên cánh quạt như biến thể UH-1H.
Thiết kế bên trong của UH-1Y gần như tương đồng với các biến thể trước đó, với khả năng mang theo hơn 3 tấn hàng hóa hoặc 10 lính thủy đánh bộ, cùng với đó là phi hành đoàn từ 3-4 người.
Biến thể trực thăng vận tải đa năng UH-1Y Venom được giới thiệu lần đầu tiên vào năm 2008 và chính thức được trang bị cho Lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ vào năm 2009. Nó hoạt động chủ yếu là tại hai chiến trường trọng điểm của Quân đội Mỹ vào thời gian đó là Iraq và Afghanistan.
UH-1Y Venom có trọng lượng cất cánh tối đa gần 8,4 tấn, có tốc độ bay tối đa hơn 300km/h, bán kính tác chiến là 241km, nó khá phù hợp với các nhiệm vụ có đường bay ngắn nhưng vẫn đảm bảo được các yêu cầu của Thủy quân Lục chiến Mỹ.
Chi phí vận hành của một chiếc UH-1Y cũng được đánh giá là khá thấp so với những chiếc trực thăng vận tải đa năng tiên tiến đang được Quân đội Mỹ sử dụng. Nó cũng có kích thước tương đối nhỏ gọn phù hợp với các lớp tàu đổ bộ thế hệ cũ của Hải quân Mỹ.
Hệ thống vũ khí trên UH-1Y cũng khá đa dạng, nó có thể mang theo hai cụm ống phóng rocket Hydra 70 hoặc đạn tự dẫn APKWS II ở hai bên thân, cùng với đó là hai súng máy Gatling M134 Minigun hoặc M2 Browning.
Với hệ thống vũ khí được trang bị nó có thể dễ dàng thực hiện các nhiệm vụ hổ trợ hỏa lực trên không cho lực lượng bộ binh mặt đất.
Trong ảnh là một chiếc UH-1Y đang phóng rocket tấn công mục tiêu mặt đất.
UH-1Y Venom và AH-1Z Viper tuy đã được đưa vào sử dụng từ lâu nhưng cả hai loại trực thăng này vẫn được xem là gương mặt đại diện cho lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ.
Lực lượng Thủy quân Lục chiến Mỹ sẽ đưa vào biên chế chính thức khoảng 160 chiếc UH-1Y và dự kiến sẽ phục vụ trong Hải quân Mỹ thêm gần 10 năm nữa.