Tôi không tán thành chuyện mang hết tiền tiết kiệm đưa cho người ta

Dù chồng nói thế nào đi nữa, tôi vẫn không tán thành chuyện mang hết tiền tiết kiệm của gia đình đưa cho người ta nắm giữ mà chẳng có vật gì làm tin.

Trong dịp về quê nội ăn Tết dương lịch, chồng tôi đã dành nguyên một buổi chiều ngồi tiếp chuyện với người anh họ tên Thao. Hai người nói chuyện trong suốt buổi nhậu và rủ nhau ra quán cà phê nói tiếp.

Buổi tối hôm đó, chồng tôi kể công việc làm ăn của anh Thao rất thuận lợi. Hiện anh ấy đang sở hữu 2 xe chở hàng, năm vừa rồi lợi nhuận kiếm được 800 triệu. Lúc mới chạy xe, không có tiền nên mua xe đã qua sử dụng, bây giờ chuyện làm ăn tốt hơn, anh ấy muốn thanh lý 2 chiếc xe đó để mua xe mới cho đỡ tốn chi phí sửa chữa.

Có vài người bạn muốn góp cổ phần mua xe với anh Thao nhưng anh chưa đồng ý với ai. Anh muốn giúp đỡ người trong nhà trước, sau đó mới đến người ngoài. Nếu góp 1 tỷ mua xe thì mỗi tháng anh ấy sẽ trả cho 14 triệu. Anh nói xe hoạt động liên tục nên tháng nào cũng được nhận tiền lợi tức.

Chồng tôi có vẻ ham lắm, muốn góp toàn bộ tiền tiết kiệm trong 9 năm qua với anh Thao. Tôi phản đối ngay lập tức, bởi tôi không hiểu nhiều về chuyện làm ăn của người anh họ. Toàn nghe thấy những lời tâng bốc tán dương của anh ấy.

Bất ngờ bố chồng nói là 4 năm nay, anh Thao làm ăn rất tốt. Nhờ có 2 chiếc xe đó mà anh ấy xây được ngôi nhà to nhất làng. Anh ấy còn tài trợ một nửa tiền để xây lăng của họ tộc. Những ai trong làng cần tiền đến hỏi vay là anh chị ấy luôn sẵn lòng giúp mà không lấy đồng lãi nào.

Nhờ lời nói của bố mà chồng tôi rất quyết tâm làm giàu khiến tôi thật đau đầu. Hôm qua, trở lại thành phố, vừa về đến nhà, chồng đã hối thúc vợ sớm rút tiền gửi ngân hàng để góp vốn với anh Thao. Chồng bảo hiếm khi có cơ hội làm giàu dễ dàng thế này nên sẽ không để mất được.

Dù chồng nói thế nào đi nữa, tôi vẫn không tán thành chuyện mang hết tiền tiết kiệm của gia đình đưa cho người ta nắm giữ mà chẳng có vật gì làm tin. Vợ chồng tôi đã cãi nhau rất gay gắt, không ai chịu nhường ai. Cuối cùng chồng đã mang gối và chăn ra phòng khách ngủ. Còn tôi thì ấm ức cả đêm không thể chợp mắt.

Theo mọi người tôi có nên ủng hộ việc làm của chồng để gia đình được yên ổn không?

Sụp đổ vì chồng đi cả tuần, lúc về năn nỉ vợ bán nhà

Ngay từ lúc cho đất xây nhà, bố tôi đã căn dặn là tính tình chồng tôi bốc đồng, nói hay nhưng không có thực tài.

Một tuần nay, chồng tôi bỏ nhà đi, tôi đã tìm kiếm và gọi điện cho bạn bè người thân nhưng không có tin tức gì. Tôi lo lắng ngày đêm, không thể tập trung vào công việc, đêm đến cũng chẳng thể chợp mắt. Không hiểu chồng tôi đang ở đâu nữa?

Sáng hôm qua, lúc tôi mở cổng chuẩn bị đi đổ rác thì hoảng hốt khi thấy chồng tiều tụy, râu tóc mọc lởm chởm, quần áo thì bẩn và nhăn nhúm đang nằm trước cổng. Tôi đánh thức anh ấy dậy và hỏi một tuần nay đã đi đâu, còn chiếc xe ô tô nữa? Anh không trả lời vợ mà đi nhanh vào trong nhà.

Chồng phản bội, tôi cầm hết 300 triệu, 3 tháng sau anh van xin

Anh im lặng, tôi cười nhạt. Tờ đơn ly hôn tôi vẫn để đó nhưng chồng không chịu ký. Anh không muốn ly hôn còn tôi vừa muốn dọa chồng vừa muốn bản thân mình được tôn trọng.

Trước đây tôi từng là một trưởng phòng nhân sự với mức lương dư dả ăn tiêu và rất chăm chút cho bản thân. Thế nhưng sau khi kết hôn rồi có con, mọi thứ thay đổi hoàn toàn. Tôi nghe chồng nghỉ việc ở nhà chăm con thay vì tìm giúp việc hay gửi con cho ai đó trông. Bà nội, bà ngoại đều già yếu nên chẳng ai chăm được cháu. 

Thương con, lại không yên tâm giao con cho người ngoài chăm tôi quyết định nghỉ việc. Tôi vẫn còn nhớ, ngày xin nghỉ hẳn, sếp rồi đồng nghiệp cứ tâm sự, thuyết phục, khuyên tôi suy nghĩ lại nhưng tôi quyết rồi không thay đổi. Làm mẹ rồi tôi mới thấy cuộc sống của mình thật bận rộn, vất vả thế nào. Cả ngày chỉ ở nhà chăm con, lo cho nó ăn ngủ, cơm nước cũng hết ngày.

Đứng ngồi không yên khi biết cảnh bi đát của chồng cũ

Tôi không ngờ chồng cũ lại rơi vào tình cảnh bi đát thế này.

Cách đây 12 năm, tôi từng có cuộc sống hạnh phúc. Vợ chồng tôi chăm chỉ làm việc và đã mua được một ngôi nhà. Đến khi tôi sinh đứa thứ 2 thì chồng tôi đột ngột bị mất việc.

Suốt một năm không kiếm được việc mới, anh ấy sinh tật. Tối ngày tụ tập bạn bè rượu chè, không chịu làm việc. Mình tôi đi làm nuôi 4 miệng ăn, cuộc sống dần khó khăn. Mỗi lần khuyên bảo chồng đi làm thì anh mắng mỏ đập phá đồ đạc.

Đọc nhiều nhất

Tin mới