Thấy nhẫn cưới trong góc giường, tôi nghẹn ngào dọn đồ đạc về ngoại

Cầm chiếc nhẫn trên tay, nước mắt tôi trào ra uất ức, đau khổ. Tôi đã cố hết sức để vun đắp tình yêu nhưng chồng tôi lại chối bỏ tình yêu ấy.

Chồng không yêu tôi. Tôi biết rõ điều này hơn ai hết. Bởi một năm trước, chính tôi là người chủ động theo đuổi và tán tỉnh anh khi biết anh chia tay người yêu. Sau một lần đi công tác chung rồi xảy ra "chuyện ấy", chồng vì chịu trách nhiệm với tôi nên mới đồng ý chuyện cưới hỏi. Dù biết rõ trái tim của anh không thuộc về mình, tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc.

Tôi yêu chồng mình đơn phương hơn 3 năm trời và chờ đợi anh trong vô vọng. Bây giờ, tôi đã chính thức trở thành vợ anh, sống gần gũi với nhau thì tình cảm trước sau cũng sẽ nảy sinh thôi. Tôi tin rằng chỉ cần mình hết lòng vun vén, chăm sóc tổ ấm nhỏ, quan tâm chồng từng chút một thì anh sẽ động lòng.

Thế mà không. Suốt cả năm nay, chồng vẫn hờ hững, lạnh nhạt với tôi. Mỗi khi đi ra ngoài cùng nhau như đi dự tiệc, ăn cưới, chồng vẫn thể hiện sự quan tâm đến vợ nhưng rất khách sáo. Chúng tôi ít khi nói chuyện cùng nhau. Chuyện vợ chồng đương nhiên là càng hiếm hoi, ít ỏi vì chúng tôi ở 2 phòng khác nhau.

Hôm qua, trong lúc dọn dẹp nhà cửa, tôi vô tình thấy chiếc nhẫn cưới nằm dưới chân giường. Chiếc nhẫn đã bị bụi phủ lên, có vẻ như đã bị rơi hoặc bị vứt đi từ lâu lắm rồi. Anh thà vứt đi chiếc nhẫn cưới chứ không muốn đeo nó trong tay. Vậy mà hồi đầu anh nói đeo nhẫn vướng víu nên anh cất rồi. Hóa ra không phải anh cất, mà là vứt bỏ.

Sau một hồi thẫn thờ, tôi nhắn cho chồng một tin: "Mình dừng lại thôi anh" rồi thu dọn đồ đạc bỏ về nhà ngoại. Bố mẹ hỏi chuyện, tôi chỉ nói chúng tôi không hợp nhau và không còn tình yêu nữa. Bố mẹ tôi thở dài, bảo mọi chuyện do tôi tùy ý quyết định, miễn là không hối hận.

Đến chiều, chồng tôi có sang nhà xin lỗi và đón tôi về. Nhưng tôi bảo cả 2 nên có không gian riêng để suy nghĩ về cuộc hôn nhân này, nếu như anh không còn yêu tôi nữa thì chúng tôi không nên cố chấp ở cạnh nhau. Như thế chỉ càng thêm đau khổ và dằn vặt thôi.

Chồng tôi im lặng một lúc rồi bảo sẽ ly thân chứ không ly hôn vì anh không muốn bị mang tiếng bỏ vợ hay bị vợ bỏ. Con đường sự nghiệp của anh đang thăng tiến, anh không muốn vì chuyện gia đình mà bị ảnh hưởng.

Chồng về rồi, tôi vẫn mông lung không biết nên quyết định như thế nào cho đúng đắn nhất. Tôi vẫn còn yêu chồng nhưng hình ảnh chiếc nhẫn bị vứt trong góc giường đầy bụi cứ ám ảnh tôi. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Anh trai đòi mẹ mua xe hơi, đáp trả của bà làm tôi mất ngủ

Lo anh tôi lớn tuổi khó lấy được vợ nên bố mẹ hối thúc chuyện lập gia đình. Nào ngờ, anh yêu cầu bố mẹ mua xe hơi mới chịu đi tìm bạn gái.

Anh tôi năm nay 37 tuổi, chưa có vợ, hiện đang làm thợ điện nước. Mang tiếng đi làm lương khá nhưng chẳng tiết kiệm được đồng nào. Có những tháng tụ tập chè chén với bạn bè nhiều quá còn bị âm tiền, phải xin tiền mẹ hoặc vay của em gái.

Thứ 6 vừa rồi, anh tôi xin tiền mẹ đi sửa xe máy. Mẹ bực bội nói là tháng này anh xin quá nhiều tiền, lúc thì sinh nhật bạn, khi thì trả nợ, bố mẹ già rồi, làm gì ra tiền. Bố bảo anh tôi lấy vợ về cho vợ quản lý, lớn tuổi không cưới sớm thì sau này "cha già con mọn" rồi khổ thân.

Gây tai nạn cho người ta, chồng tôi không nhận lỗi còn thách thức

Dù biết là sai nhưng chồng tôi không chịu nhận lỗi, vẫn lớn tiếng lấn át người ta. Bây giờ thì anh rước họa về gia đình thật rồi.

Ngày còn yêu nhau, tôi biết chồng cục tính, hay nói những lời mang tính sát thương với mọi người. Thế nhưng vì yêu anh quá nhiều, tôi cho rằng về sống với nhau, chồng sẽ chín chắn thay đổi dần. Nhưng tôi nhầm thật sự, càng sống với anh tôi phát hiện ra nhiều tính xấu.

Mỗi lần nói chuyện với ai, chồng phải luôn là người nói cuối cùng. Trong lúc tranh cãi, anh hay lớn giọng để lấn át lời nói của người khác. Biết cái tính khó chịu của chồng tôi nên mọi người im lặng cho anh là đúng nhất. Nhưng tôi biết trong lòng họ là sự chán ghét và coi thường anh. Chính vì thế mà bạn bè của chồng tôi cứ dần ít đi.

Chồng đi nước ngoài tưởng vợ ra đón, ai ngờ là... anh hàng xóm

Đối với đàn ông, bị vợ phản bội nó đau lắm mọi người ạ. Nhà của tôi anh hàng xóm ra mở, vợ tôi thì hằng tối anh ta ôm.

Từ trước đến giờ, tôi thấy mọi người cứ chê trách đàn ông là bạc tình bạc nghĩa. Rồi khi xa vợ con thì thế này thế kia. Nhưng ở hoàn cảnh của tôi thì ngược lại. Nói ra cũng thấy xấu hổ lắm. Có điều mấy hôm nay, lòng tôi cứ rối như tơ vò và chẳng biết phải làm thế nào. 

Tính ra thì tôi kết hôn được 6 năm rồi. Hồi ấy, vợ chồng tôi đến với nhau là do mai mối. Hay nói đúng hơn thì bố mẹ đặt đâu, con ngồi đấy. Thế nhưng khi về chung một nhà, tôi chưa bao giờ có tư tưởng là sẽ có người khác ngoài vợ mình. Sau khi vợ sinh bé đầu tiên, cô ấy tụt đến 10kg vì phải thức đêm chăm con và hút sữa. 

Đọc nhiều nhất

Tin mới