Em dâu nói một câu trước cả dòng họ khiến tôi ức nghẹn họng

Ả ta móc mỉa quá đáng, để rồi anh em họ hàng nhìn tôi bằng ánh mắt chê trách.,

Làm dâu trưởng là một nhiệm vụ mệt não nhất, đó là câu mà mẹ đẻ đã dặn tôi trước khi lấy chồng. Mẹ còn dặn đừng nên yêu con trưởng vì sợ tôi vất vả không cáng đáng được mọi việc. Ấy thế mà trớ trêu sao, chồng tôi lại là trưởng nam trong một gia đình có tới 5 người con. Thậm chí, anh còn mang trên mình trọng trách nghe rất oai - "trưởng tộc".

Những năm đầu về làm dâu trưởng, tôi chưa thấy phiền hà gì lắm. Có đôi khi chỉ là nấu ăn, dọn dẹp dịp đông người. Nhưng tôi xem nó như khoảnh khắc đáng giá giúp tình cảm của đại gia đình trở nên tốt đẹp hơn. Tưởng chừng cuộc sống cứ thế mà chảy trôi bình yên, hóa ra mọi thứ mới chỉ bắt đầu.

Tôi có gặp một số vấn đề nhỏ về đường trứng và tử cung nên việc có thai không dễ dàng như những người phụ nữ khác. Đã thế số phận còn nghiệt ngã, tôi đã sảy thai đến 2 lần vì thai bị chết lưu. Các em trai, em dâu dù kết hôn muộn hơn nhưng đã có hỉ sự. Thi thoảng tôi nghe đâu đó lời móc mỉa, thậm chí là giục giã từ phía bố mẹ chồng. Thực sự lo lắng và mệt mỏi lắm. Nhưng tôi tự động viên bản thân không được gục ngã stress quá độ, nếu không thụ thai sẽ khó khăn.

Em dau noi mot cau truoc ca dong ho khien toi uc nghen hong

Ảnh minh hoạ.

Lần này đi học xa nhà cả vài ngàn cây số, chắc chắn không thể về thăm gia đình họ hàng thường xuyên, tôi nghĩ cần lắm một buổi liên hoan chúc mừng và tiễn cháu lên đường sang Úc. Trước khi con trai chuẩn bị bay khoảng 1 tuần, tôi có mời các cô chú đằng nhà nội một bữa ăn tại gia.

Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường chẳng có chuyện gì cả. Ấy vậy mà khi ngồi uống nước với nhau, cô em dâu thứ lại hoạnh họe và tỏ ý móc mỉa. Người em dâu này nói chung tôi không ưa từ xưa đến nay vì cái tính ích kỷ và tự cho mình là nhất. Ả ta bảo trước cả họ vài câu khiến chính tôi chết lặng:

"Nhà chị có mỗi thằng con mà cũng để nó đi du học xa ư? Rồi chị tính nếu nó gặp bất trắc gì thì ai cứu nó? Mà thằng này cũng hư nhỉ, học trong nước gần cha mẹ họ hàng không thích lại cứ mê cái chốn Tây lạ lẫm kia. Như vậy là bất hiếu. Con nhà em cứ học xong thì lấy vợ đẻ con, phụng dưỡng cha mẹ chứ chẳng được phúc phận như nhà bác."

Quả thực, nghe xong lòng tôi có lung lay một chút. Tôi quá thương và lo lắng cho con, hơn nữa chồng tôi còn là trưởng. Giờ học xa nhà, chẳng may có mệnh hệ gì chắc tôi sẽ ân hận cả đời mất. Nhưng ả em dâu kia cũng thật tai quái, gần đến ngày cháu bay sang Úc mà còn thốt ra được lời độc địa và khích bác như thế! Tôi phải làm gì để ổn định lại tinh thần đây? Có ai cũng từng rơi vào hoàn cảnh tương tự giống tôi không?

Ngay trong đêm tân hôn, tôi đã bị chồng đánh bầm dập vì lý do không ngờ

Đến với chồng do mai mối nên từ lúc quen đến lúc cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng. Cũng chưa muốn kết hôn nhưng có lẽ duyên số nên chúng tôi đành bó buộc vào nhau.

Tôi năm nay 28 tuổi, mới kết hôn được một tuần nhưng có lẽ tôi có chết cũng không bao giờ quên được trận đánh bầm dập của chồng đêm tân hôn. Tôi quen chồng qua sự giới thiệu của một chị đồng nghiệp. Từ lúc yêu đến cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng nhưng có lẽ do duyên số nên mặc dù không thích chồng lắm tôi vẫn quyết định cưới.

Trước chồng, tôi từng có sinh viên với Tú suốt 6 năm trời. Lúc Tú mới ngỏ lời tìm hiểu, tôi đã nghĩ rằng tôi và Tú không thể bên nhau lâu vì Tú quê ở Huế, tôi quê ở tận Lào Cai. Bố mẹ tôi nhất định sẽ không cho tôi làm dâu ở một nơi xa như vậy. Huống chi tôi là con gái độc tôn của ông bà.

Nhưng người tính không bằng trời tính, tôi và Tú lại hợp nhau đến từng chút một. Càng yêu, càng hiểu nhau, tôi và Tú đều quấn lấy nhau không rời. Chúng tôi đã có một đẹp cho đến ngày cả 2 cùng tốt nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp, Tú ngỏ ý muốn đưa tôi về lập nghiệp. Trong khi đó, bố mẹ đã có một chân chắc chắn ở quê cho tôi. Mẹ tôi lo lắng cho tôi đến hao mòn cả người. Bà liên tục phân tích nếu tôi ở xa gia đình thì thế nào, ra sao, tủi thân...

Chưa kể nhà Tú cũng không phải kiểu có kinh tế. Mẹ Tú mới bị tai biến nên gần như kinh tế phụ thuộc vào tiền lương của quán cắt tóc của bố Tú và Tú. Nghe mẹ nói nhiều, cộng thêm khoảng cách xa nảy sinh trống vắng, tôi dần dà cũng suy nghĩ lại và quyết định nói lời chia tay với Tú. Nhưng mãi sau đó 2 năm, chúng tôi mới chính thức dứt điểm khỏi nhau.

Ngay trong dem tan hon, toi da bi chong danh bam dap vi ly do khong ngo

Ảnh minh họa

2 năm sau khi chia tay Tú, tôi cũng nguôi phần nào thì gặp chồng bây giờ. Đúng lúc đó, Tú lại liên hệ lại với tôi nói rằng còn nhớ và yêu tôi lắm. Nhưng anh cũng không thể rời xa gia đình. Mọi thứ lại ùa về khiến tim tôi đau nhói. Tôi chỉ biết nói với Tú rằng, chúng tôi có duyên mà không có phận.

Hôm đi chụp ảnh cưới, thấy tôi nghe điện thoại từ Tú, chồng đã tát tôi một cái đau điếng. Nếu hôm đó tôi không kiềm chế thì chắc chúng tôi sẽ không chụp ảnh cưới được chứ đừng nói gì đến chuyện cưới hỏi. Tôi nhớ trong cơn tức giận, chồng đã văng tục chửi bây với tôi. “Mày chặn số thằng đó ngay cho tao. Mày mà còn liên lạc với nó, tao giết cả lũ”, tôi vẫn nhớ anh ấy đã đe dọa như vậy.

Kể từ hôm đó, tôi chặn số, không liên lạc gì thêm với Tú nữa. Chồng tôi cũng nguôi giận và đám cưới của 2 đứa diễn ra rình rang, không gặp sự cố gì. Tuy vậy, trong lòng tôi vẫn cảm thấy buồn bã, bất trắc khi lấy anh ấy. Đêm tân hôn có lẽ là đêm cay đắng nhất cuộc đời tôi. Trước kia yêu Tú, tôi và anh đã quan hệ nên khi chồng thấy tôi không còn trinh anh ta đã hành hạ, mắng nhiếc thậm chí đánh tôi đến thâm tím mặt mày.

Chuyến trăng mật đành phải hủy vì nhìn tôi không khác gì bị tai nạn. Tôi chỉ biết khóc chứ không hề giải thích bất cứ câu nào. Tôi nghĩ anh ấy đã không tin tôi nên dù tôi có nói cũng chẳng ích gì.

Suốt mấy ngày nay, tôi chẳng nói gì với chồng. Đêm đến, tôi cũng ôm chăn ra ghế sofa ngủ. Tôi với anh ấy mới cưới chưa được 1 tuần mà anh ấy đã thế này. Tôi không hiểu sau này làm sao tôi có thể chung sống với người chồng vũ phu, ghen tuông, lắm tật xấu như vậy.

Bí mật làm điều này với anh trai, cậu em khóc khi biết sự thật

Càng trưởng thành, chúng ta càng thấy nhiều và cảm nhận được nhiều hơn, càng biết trân trọng những điều cơ bản như gia đình, tình yêu và thấu hiểu sự đồng hành.

Chuyện kể rằng, ngày xưa, có hai anh em nhà nọ được thừa hưởng mảnh đất do cha ông để lại. Họ chia mảnh đất ra làm đôi và mỗi người canh tác trên phần đất riêng của mình.

Há hốc mồm sau lời đề nghị "không thể tin" của chồng soái ca

Chị miệng há hốc, mắt tròn xoe không tin những gì mình vừa mắt thấy tai nghe là sự thật. Người chồng hiền lành, yêu chiều vợ con là anh đây sao?

Anh là mối tình thứ bao nhiêu trong đời chị không còn nhớ nổi. Chị lấy anh là vì anh là xuất hiện "đúng người, đúng thời điểm". Một phần, chị gặp anh ở cái tuổi thứ 25 – cái tuổi đẹp nhất để lập gia đình đã tới, ở tuổi này chị cảm thấy mình đủ chín chắn để bước vào cuộc sống hôn nhân.

Đọc nhiều nhất

Tin mới