Biết được bí mật xấu xa của bố bạn trai, không biết xử lý sao

Tôi đã giữ bí mật này được hơn 2 tuần, định không bao giờ nói ra. Nhưng sự việc cứ ám ảnh tâm trí tôi, khiến tôi khó xử.

Tôi năm nay 24 tuổi, đã có bạn trai được 3 năm. Cách đây hơn 1 năm, tôi về ra mắt nhà bạn trai và nhận được tình cảm quý mến của bố mẹ anh. Bố anh còn giới thiệu cho tôi vào làm việc ở công ty của bác.

Tôi rất biết ơn vì sự giúp đỡ này. Trong con mắt của tôi, bác trai là một người đáng kính, cả trong công việc và cuộc sống. Sự quý mến, tôn trọng của tôi với bác trai sẽ không bao giờ thay đổi nếu như tôi không gặp bác trong thang máy lúc tối muộn ở công ty.

Hôm đó, tôi để quên điện thoại nên phải quay lại lúc hơn 9h tối. Nhân viên ở đây không có thói quen làm việc muộn nên khi gặp tôi, bác bảo vệ rất bất ngờ.

Hai bác cháu trò chuyện vài câu rồi tôi bấm thang máy để lên phòng tầng 8. Thang mở ra, tôi giật mình thấy bố của bạn trai và cô lao công.

Quần áo của 2 người xộc xệch. Tóc cô lao công rối bù. Cảnh tượng ấy khiến tôi ngượng ngùng, đỏ mặt. Tuy nhiên, tôi nhanh chóng lấy lại tinh thần, chào hỏi như thể không có chuyện gì xảy ra.

Biet duoc bi mat xau xa cua bo ban trai, khong biet xu ly sao

Ảnh minh họa: Pexels

Về nhà, tôi cứ băn khoăn, không biết có nên tâm sự với bạn trai của mình hay không. Bạn cùng phòng khuyên tôi bỏ qua, vờ như không biết, cũng không nên nói với bất cứ ai. Bạn tôi giải thích, việc nói ra không giải quyết được gì, lại khiến gia đình bạn trai mâu thuẫn. Tôi sẽ khó nhìn mặt mọi người.

Thế nhưng, suốt 2 tuần sau đó, tôi luôn bị ám ảnh về việc này. Thậm chí, khi nhìn thấy bạn trai, tôi lại nghĩ về bố của anh và cảm thấy coi thường.

Cách đây vài ngày, mẹ của anh rủ tôi đi lễ chùa. Trên đường đi, bác kể cho tôi nghe về chuyện tình của bác và bác trai. Trong từng lời nói, tôi cảm nhận bác rất yêu chồng. Hai người có một mối tình rất đẹp. Họ ở bên nhau chia ngọt sẻ bùi nên càng ngày tình cảm càng gắn bó.

Bác còn khen bác trai là một người chung tình, đàng hoàng, luôn coi gia đình là nhất, không gì có thể đánh đổi được.

Tôi lắng nghe mà thấy thương bác thật nhiều. Tôi muốn kể cho bác về chuyện tôi đã chứng kiến gần đây. Thế nhưng, tôi lại không nỡ làm bác buồn.

Tự nhiên, nghĩ đến tương lai của mình, tôi thấy hoang mang. Nếu tôi chọn cách nói ra cho nhẹ lòng, tôi chắc chắn sẽ không thể tiếp tục làm việc ở công ty, cũng không thể đến với người mình yêu hiện tại.

Còn nếu tôi quyết tâm đến với người mình yêu, tôi sẽ phải giữ bí mật này cả đời. Về làm dâu nhà anh, hàng ngày tôi sẽ phải tỏ ra vui vẻ, kính trọng một người mà bản thân đã có chút coi thường. Tôi cũng lo, bạn trai rồi sẽ giống bố, đẩy tôi vào cảnh bị cắm sừng.

Nghĩ tới nghĩ lui, tôi vẫn không chọn được phương án nào tốt cho bản thân mình. Vì vậy, tôi viết ra đây, mong mọi người hãy tư vấn giúp tôi.

Tôi xin cảm ơn.

Độc giả giấu tên

Biet duoc bi mat xau xa cua bo ban trai, khong biet xu ly sao-Hinh-2

Vợ đi đánh ghen cùng đồng nghiệp, phát hiện chồng ngoại tình
Đồng nghiệp rủ đi đánh ghen, tôi lại ngỡ ngàng bắt quả tang chồng mình ngoại tình.

Biet duoc bi mat xau xa cua bo ban trai, khong biet xu ly sao-Hinh-3

Giỗ bố chồng 7 năm con dâu không ngó ngàng gì, chỉ vì một tờ giấy mà quay ngoắt thay đổi
Mọi người xung quanh cứ khen tôi rước được con dâu tài sắc vẹn toàn. Nhưng ai biết đâu giỗ bố chồng suốt 7 năm nó không thèm đến, cho tới ngày tôi thông báo họp gia đình.

Biet duoc bi mat xau xa cua bo ban trai, khong biet xu ly sao-Hinh-4

Thấy tôi muốn nghỉ việc, bà chủ nhà tặng 10 cây vàng để giữ chân ở lại
Vì muốn níu kéo tôi ở lại, bác Trúc tặng món quà lớn. Nếu tôi chịu nhận món quà đó thì lúc về già không phải lo lắng gì nữa.

3 yếu tố gây gia tăng số ca ung thư gan

Việt Nam nằm trong vùng dịch tễ virus gây bệnh viêm gan cùng với việc tiêu thụ lượng rượu bia lớn. Đây đều là yếu tố thuận lợi gia tăng số ca ung thư gan.

3 yeu to gay gia tang so ca ung thu gan

Ung thư gan là một trong những căn bệnh ung thư nhiều người mắc phải. Ảnh: Research Magazine.

Theo thống kê của Cơ quan Nghiên cứu Ung thư Quốc tế (IARC) công bố trong năm 2020, khoảng 905.700 người được chẩn đoán mắc ung thư gan trên toàn thế giới và 830.200 mọi người đã chết vì căn bệnh này.

Vợ 55 tuổi bật khóc vì chồng hất văng đĩa cá chiên chưa vàng

Ở tuổi 55, tôi nghĩ mình đã có thể an nhàn, vui vầy bên con cháu. Vậy mà, mỗi ngày trôi qua, tôi phải đối mặt, chịu đựng sự khó tính đến quá quắt của chồng.

Mọi người thường bảo người lớn tuổi thay tính đổi nết, khó ăn khó ở. Thế nhưng, chồng tôi mới 58 tuổi đã trở tính, hành vợ hành con.

Tôi bị bệnh đái tháo đường, sức khỏe giảm sút, cần được nghỉ ngơi, tránh làm việc quá sức. Tuy nhiên, chồng tôi lại đòi hỏi tôi phải phục vụ ngày 3 bữa cơm, canh, món mặn, món xào.

Dù có mệt đến mức nào, tôi cũng phải vào bếp nấu cơm. Nếu không phải cơm do chính tôi nấu thì ông ấy không ăn, giận dỗi tuyệt thực.

Con dâu của tôi cũng giỏi giang, nấu ăn thành thạo, nêm nếm vừa miệng. Vậy mà, chồng tôi không thích.

Lúc con dâu mới về sống chung, tôi nghĩ nên giao hết việc nhà cửa, bếp núc cho con cái chủ động. Tôi cũng lớn tuổi, sẽ đến lúc phải nằm chờ cơm con dâu nấu. Thế nên, con dâu cần tập nấu theo khẩu vị bố mẹ chồng.

Sau thời gian được tôi hướng dẫn, con dâu hiểu được khẩu vị, luôn nấu món mà bố mẹ chồng yêu thích. Thế nhưng, ngay lần đầu tiên con dâu nấu cơm, chồng tôi đã tỏ thái độ không hài lòng.

Vo 55 tuoi bat khoc vi chong hat vang dia ca chien chua vang
Ảnh minh họa: Pexels

Ông ấy bảo tôi lười biếng, không lo cơm nước cho chồng. Ông còn nhấn mạnh: “Bà chưa đến 60 tuổi mà đã thoái thác chuyện nhà, giao khoán cho con dâu. Ngày trước, mẹ tôi 80 tuổi vẫn tự nấu cơm, phục vụ chồng không thiếu bữa nào”.

Tôi quá quen với tính cách dị thường, khó khăn, cổ hủ của chồng nhưng lần này, cách hành xử của ông thật quá đáng. Thái độ của ông khiến con dâu tủi thân, xin phép vào phòng.

Để nhà cửa êm ấm, tôi hạ giọng xin lỗi và hứa sẽ nấu cơm cho ông ấy ăn. Kể từ hôm đó, sáng sớm, tôi phải đi chợ hoặc ghi chép từng món nhờ con dâu mua giúp. Biết chồng không thích ăn sáng bên ngoài, tôi dậy sớm chuẩn bị bữa sáng.

Dùng xong bữa sáng, tôi lại loay hoay nhặt rau, thái thịt, chiên cá cho buổi trưa. Lo tròn bữa trưa, tôi xoay sang lo cơm tối. Mỗi ngày, tôi hầu như không có thời gian giải trí, không ra ngoài gặp gỡ bạn bè, không tham gia các hoạt động của hội phụ nữ địa phương…

Tôi tỉ mẩn phục vụ chồng từng bữa ăn giấc ngủ nhưng có vẻ ông ấy vẫn không hài lòng.

Hôm trước tôi làm món cá hường muối sả nhưng do mắt kém nên tôi chiên cá chưa vàng, chỉ mới chín tới. Khi tôi mang đĩa cá lên, chồng tôi nổi giận, hất văng xuống sàn nhà.

Ông ấy gào lên: “Tôi nói bao nhiêu lần rồi mà sao bà vẫn chiên cá ẩu thế. Bà muốn tôi ăn cá sống để chết sớm, khỏi phải lo cơm nước nữa phải không? Mỗi việc chiên cá cho vàng cũng làm không xong, bởi vậy có dạy được con dâu đâu”.

Mặc cho chồng la lối, tôi cúi người dọn dẹp, nhặt đồ ăn rơi vãi và mang xuống bếp, vứt vào thùng rác. Nước mắt tủi thân cứ vậy mà chảy dài.

Tôi tự hỏi sao mình lại bất hạnh đến thế, ở tuổi này vẫn chưa được yên thân. Bao nhiêu năm qua, tôi tận tụy, hi sinh cho gia đình như thế chưa đủ hay sao? Chẳng lẽ, ở tuổi này, tôi phải ly hôn thì mới được yên thân?

Tôi lo lắng con dâu không chịu đựng được tính của bố chồng sẽ đòi ra ở riêng. Lúc đó, tôi phải chịu đựng bao tủi cực một mình. Liệu có cách nào khiến chồng tôi thay đổi, nghĩ thoáng, sống hiền hòa với người thân hơn không?

Độc giả Như Mai

Tôi phát ngán vì hội họp quá nhiều ngày Tết

Còn hơn hai nữa mới đến Tết nhưng các hội nhóm đã gọi tôi tới tấp, hẹn ngày gặp mặt. Tôi nghĩ đến chuyện đi họp, nộp tiền, rồi lại say sưa, tự nhiên thấy ngán ngẩm.

Công việc đang bận rộn, tôi phải để máy ở chế độ im lặng. Đến giờ nghỉ, tôi mới gọi lại hoặc trả lời tin nhắn của mọi người.

Ngồi làm việc mà lòng dạ tôi không yên chút nào. Mấy năm nay dịch giã, làm ăn khó khăn, thu nhập của tôi thấp đi nhiều. Hai đứa con tôi đang học đại học, vợ không có việc làm ổn định, mọi gánh nặng chi tiêu đổ hết lên đầu tôi.

Mỗi bữa ăn, nghe vợ ca cẩm chuyện tiền nong mà tôi không nuốt nổi cơm.

Tết sắp đến, bao nhiêu thứ cần chuẩn bị: Đồ ăn, thức uống, lì xì, lễ Tết… Song nỗi e ngại nhất của tôi là những cuộc liên hoan, họp hội đầu năm.

Toi phat ngan vi hoi hop qua nhieu ngay Tet

Ảnh minh họa: Pexels

Trong những năm gần đây, khắp nơi đua nhau lập hội. Nào là hội đồng hương, đồng niên các cấp học… Hội nào tôi cũng tham gia, vì nghĩ rằng các hội đó tạo tình cảm gắn kết mọi người với nhau. Như vậy tôi tính sơ sơ cũng tham gia gần chục hội.

Như đã thành lệ, năm nào các hội cũng tổ chức liên hoan gặp mặt đầu xuân. Và đương nhiên chẳng nói thì ai cũng biết, muốn duy trì được hoạt động của hội thì phải có kinh phí đóng góp từ các thành viên.

Mấy năm đầu, các hội nhóm tôi tham gia chỉ tổ chức tiệc trà, bánh kẹo… nên việc đóng góp không đáng là bao, ai cũng hoan hỉ. Nhưng sau đó, mọi người tổ chức tiệc mặn nên đóng góp cũng nhiều hơn.

Với những người có lương hay buôn bán thì số tiền vài ba triệu là bình thường. Song người lao động tự do hay làm ruộng, thu nhập thấp mà tham gia nhiều hội là một vấn đề không nhỏ.

Với quan niệm “thua trời một vạn không bằng kém bạn một li”, nên trong các nhóm hội đã xảy ra một số chuyện không hay. Có người lấy hết tiền tiết kiệm của gia đình đi nộp hội, có người không có tiền nhưng muốn thể hiện mình nên đi vay nặng lãi... Sự việc vỡ lở, ngày họp hội, vợ con kéo đến làm ầm ĩ, khiến gia đình lục đục.

Tôi nhớ lại năm vừa rồi, dịch giã như vậy tưởng thôi không họp hội. Vậy mà được nghỉ Tết mấy ngày, hết hội này đến hội kia gọi, tôi khó chối từ nên đành phải đi. Nguyên đóng góp mấy hội nhóm, tôi đã mất gần 5 triệu đồng, chưa kể các khoản phát sinh khác.

Mang tiếng về quê ăn Tết cùng bố mẹ và anh em nhưng có mấy bữa tôi ở nhà đâu. Cả Tết tôi ở nhà đúng ngày mùng 1, còn lại mỗi ngày tôi đều tham gia họp hội.

Anh em cô dì, chú bác tôi cũng chỉ đến thăm chớp nhoáng rồi về. Cũng có lúc tôi không muốn đi họp hội nhưng không tránh được.

Năm nay, còn hai tuần nữa mới đến Tết nhưng các hội nhóm đã gọi tôi tới tấp, hẹn ngày gặp mặt. Tôi nghĩ đến chuyện đi họp, nộp tiền, rồi lại say sưa, tự nhiên thấy ngán ngẩm.

Thành lập các nhóm hội là một điều tốt nhưng theo tôi nhóm hội lập ra để kết nối mọi người, tạo mối đoàn kết tương trợ giúp đỡ nhau, chia sẻ niềm vui nỗi buồn là chính.

Các hội nên có tôn chỉ, quy định rõ ràng, mức đóng góp phù hợp với thu nhập chung của các thành viên tham gia. Số tiền quỹ nên để thăm hỏi động viên giúp đỡ các thành viên trong hội gặp khó khăn hay để dùng trong các đám hiếu hỷ… Như vậy sẽ có ý nghĩa hơn. Còn ngày Tết để mọi người có thời gian sum họp cùng gia đình.

Việc liên hoan gặp mặt nên để vài ba năm hay theo chu kỳ nhất định nào đó. Không nên năm nào cũng làm, rất tốn kém. Họp hội uống rượu, bia đi lại vừa vi phạm an toàn giao thông vừa có thể xảy ra những chuyện đáng tiếc khác. Không biết mọi người có nghĩ như tôi không?

Đọc nhiều nhất

Tin mới