Chồng chỉ gửi về 7 triệu mỗi tháng, tôi phát hiện bí mật sốc

Mấy đứa bạn tôi có chồng làm ở thành phố tháng nào cũng gửi về quê 15-20 triệu đồng còn chồng tôi mang tiếng làm ở công ty lớn mà mỗi tháng gửi về có 7 triệu.

Sau khi tốt nghiệp đại học ở thủ đô, vì muốn được sống cùng bố mẹ nên tôi quyết định trở về quê làm việc với mức lương không quá cao.

Ở quê, tôi được nhiều chàng trai trong vùng theo đuổi. Thậm chí nhiều bác phụ huynh còn đến nói chuyện với bố mẹ tôi để giới thiệu con trai, mong cho qua lại tìm hiểu.

Thế nhưng 2 năm sau tôi lại ưng Việt. Anh là chàng trai có quê ở xã bên mà tôi quen qua mạng xã hội khi thanh niên trong huyện cùng tham gia một dự án vì môi trường.

Hồi ấy tôi rất ấn tượng với cách nói chuyện, bình luận hài hước nhưng không kém phần trải đời của anh. Tôi cũng chẳng nghĩ rằng có ngày chúng tôi lại nên duyên.

Việt cũng tốt nghiệp đại học nhưng anh thích cuộc sống ồn ào phố xá nên chọn ở lại thành phố lập nghiệp. Anh là nhân viên thiết kế cho một công ty xây dựng có tiếng nên mức lương cũng khá.

Sau một thời gian yêu đương, chúng tôi tiến đến hôn nhân. Cưới xong, Việt cũng động viên tôi cùng anh trở lại thành phố để vợ chồng gần nhau nhưng tôi nhất quyết sống ở quê vì muốn lo toan chu đáo cho bố mẹ hai bên, cuối tháng hay lúc nào rảnh anh về thăm tôi là được.

Hằng tháng, anh đều chủ động gửi tiền cho tôi qua tài khoản. Anh nói lương của anh khoảng hơn 20 triệu nhưng trừ tiền ăn, tiền thuê nhà và tiền điện thoại thì mỗi thánh anh gửi về cho tôi khoảng 15 triệu.

Chuyện có lẽ sẽ không có gì nếu dịch bệnh không ập đến. Hai năm dịch bệnh đúng là khiến mọi thứ đảo lộn, tôi sinh con đầu lòng nên chi phí cuộc sống càng tốn kém hơn. Rồi bố mẹ hai bên sức khỏe cũng yếu dần nên tốn kém thăm khám, thuốc thang...

Chong chi gui ve 7 trieu moi thang, toi phat hien bi mat soc
Ảnh minh họa

Nửa năm nay, mỗi tháng chồng chỉ gửi về cho tôi 5-7 triệu. Tôi hỏi thì anh bảo công ty cắt giảm lương. Tháng nào anh cũng động viên tôi cố gắng thêm thời gian nữa để anh nghĩ cách nhưng cả nửa năm nay cả nhà đều phải sống tằn tiện. Thực ra chúng tôi có một chút tiền tiết kiệm nhưng tôi không muốn động đến khoản đó vì lo rút đến thì chả mấy mà hết veo.

Trong khi đó chồng mấy đứa bạn tôi ở thành phố tháng nào cũng gửi về 15-20 triệu, chả thấy ai kêu bị giảm lương. 

Đợt vừa rồi dịch bệnh bớt bớt, đám bạn đại học rủ tôi lên thành phố họp mặt. Tôi hồ hởi gọi điện thông báo với chồng để anh đón mẹ con tôi nhưng anh lại nói tôi chủ động vì anh phải đi công tác ở miền Trung.

Cuối cùng tôi đành tự đi rồi ngủ nhờ ở nhà một người bạn thân. Sáng hôm sau tôi dậy sớm xuống phố mua cháo cho con thì tình cờ thấy một bóng dáng quen thuộc đang nhễ nhại mồ hôi xúc cát bên một ngôi nhà đang xây.

Vâng, đó không ai khác mà chính là chồng tôi. Tôi có chạy đến hỏi thế này là thế nào thì chồng ôm lấy tôi và xin lỗi vì nói dối tôi. Hóa ra, nửa năm nay công ty của anh phá sản, anh chưa xin được việc mới vì nơi nào cũng cắt giảm nhân sự, trước mắt anh đành làm thợ xây để có tiền gửi về cho tôi.

Những lời chồng nói khiến tôi khóc nức nở vì thấy mình làm vợ mà vô tâm quá, không chia sẻ khó khăn với chồng mà nửa năm nay cứ hở ra là tôi đòi chồng gửi tiền về nhà. Tôi nhất định sẽ thay đổi, sẽ chia sẻ gánh nặng cuộc sống với anh, không để anh một mình vất vả nữa.

Ập vào nhà nghỉ đánh ghen, sốc nặng khi biết nhân vật nữ trong phòng

Theo dõi và tổ chức bắt quả tang chồng ngoại tình, định xông vào đánh ghen thì bất ngờ nhận ra người phụ nữ nằm trên giường.

Chúng tôi kết hôn đến nay cũng được 10 năm, tôi và chồng đã có mọi thứ: Một gia đình hạnh phúc, một căn hộ đắt giá ở quận trung tâm… Ngoài vật chất, tài sản lớn nhất của vợ chồng tôi có lẽ là ở hai đứa con, gái lớn năm nay 8 tuổi, còn cậu út cũng chuẩn bị vào lớp 1.

Mỗi lần giận vợ, chồng tôi lại đi gặp người yêu cũ

Mỗi lần giận vợ, anh đều đến gặp người yêu cũ. Anh nói dối đi công tác để đưa cô ấy đi Nha Trang, Phú Quốc như cặp vợ chồng thực sự.

Chúng tôi trở thành vợ chồng đã 10 năm, vậy nhưng chồng tôi vẫn chưa quên được người đàn bà ấy.

Tôi yêu và tin chồng, nên khi biết rằng mỗi lúc vợ chồng cãi nhau anh lại tìm đến người yêu cũ, tôi thấy đau đớn, thất bại.

Mới tuần trước thôi, chỉ vì một chuyện cỏn con, vậy mà chồng cũng giận. Từ trước đến nay, chồng luôn là người giận hờn, gây sự, đôi khi chỉ là một chuyện không đâu. Như chuyện tôi đi họp, để điện thoại chế độ im lặng, chồng gọi mà tôi không nghe máy, thể nào anh cũng làm ầm lên, rồi giận. Mỗi lần như thế chồng lại ngủ riêng.

Tôi nghĩ mình có phần sai, lại nghĩ cho con, nghĩ thôi tính chồng như vậy, mình ráng hy sinh để gia đình yên ấm, nhịn một chút, xuống nước làm lành để gia đình hạnh phúc cũng chẳng sao.

Moi lan gian vo, chong toi lai di gap nguoi yeu cu
Chồng luôn kiếm cớ giận vợ để rồi sau đó đến gặp người cũ - Ảnh minh họa

Bao nhiêu lần giận dỗi, bấy nhiêu lần tôi là người làm lành, chồng tôi chưa bao giờ xuống nước năn nỉ vợ, cũng chẳng hề nhận sai.

Hôm qua, trong lúc chồng đi tắm, thì điện thoại anh có tin nhắn, tôi tình cờ nhìn thấy. Tò mò, tôi mở ra xem. Người nhắn cho anh là Loan, người yêu cũ của anh. “Ngày hôm qua thật hạnh phúc. Em nhớ mãi khoảnh khắc bên anh. Em luôn yêu anh”, tôi choáng váng với dòng tin của Loan.

Đây là lần đầu tôi đụng đến điện thoại của chồng, bởi tôi luôn cho rằng ai cũng cần có khoảng trời riêng. Tôi đọc tiếp những tin nhắn cũ.

Chồng tôi nhắn cho Loan, rằng giá mà thời gian quay trở lại, anh sẽ không như ngày xưa. Anh sẽ tranh đấu đến cùng để có được Loan. Anh còn nhắn “Hình bóng em mãi mãi trong trái tim anh”. Và, qua những tin nhắn, tôi phát hiện ra rằng, mỗi lần giận vợ, anh đều đến gặp Loan. Anh còn nói dối đi công tác để đưa cô ấy đi Nha Trang, Phú Quốc như một cặp vợ chồng thực sự. Lúc đầu anh chỉ đến gặp cô khi vợ chồng giận nhau, sau đó là anh tìm cớ giận vợ để gặp người cũ nhiều hơn.

Tôi không đủ can đảm đọc thêm nữa, biết đâu anh sẽ nói với Loan rằng “Anh không yêu vợ”. Tôi biết đó là sự thật, nhưng cố chối bỏ sự thật, vì nó khiến tôi đau đớn tê dại.

Trong mỗi tin nhắn với người cũ, chồng tôi đều tỏ ra vui vẻ hạnh phúc. Anh dành cho cô ấy những lời ngọt ngào âu yếm. Anh hỏi cô ấy ăn cơm chưa, anh quan tâm hôm nay cô ấy vui hay buồn, quan tâm từng bộ đồ cô ấy mặc và cả màu son của cô ấy. Đó là những điều anh chưa từng dành cho tôi.

Anh chưa bao giờ hỏi tôi vui hay buồn, cũng chẳng biết tôi đang trải qua những gì. Anh chưa một lần bế con cho tôi ngủ thêm hay phụ tôi chăm con, nói gì đến chuyện quan tâm tôi. Chồng cũng không để ý hay biết tôi thích thứ gì. Anh chưa từng tặng cho tôi một món quà vào ngày lễ hay kỷ niệm ngày cưới. Anh chỉ cần tôi để làm vợ, một người vợ yêu chồng, yêu cả nhà chồng, một người vợ tận tụy, lo cho chồng từng chiếc áo chiếc quần, từng bữa cơm, một người vợ hy sinh cả bản thân mình vì chồng vì con, một người vợ luôn xem chồng là cả thế giới.

Moi lan gian vo, chong toi lai di gap nguoi yeu cu-Hinh-2
10 năm rồi tôi không có chỗ trong tim chồng - Ảnh minh họa

Trong 10 năm chồng vợ, chưa bao giờ chồng nói yêu tôi. Có lúc tôi hỏi, rằng không biết anh có yêu tôi không, thì chồng gắt gỏng, rằng không yêu tôi thì yêu ai, rằng không yêu tôi sao lại lấy tôi làm vợ. Lúc đó tôi giận dỗi, tưởng anh sẽ ôm tôi vào lòng mà âu yếm, nhưng không, anh chẳng để tâm.

Tôi vẫn cho rằng chồng không màu mè tình cảm, mà không biết rằng anh chỉ vô tâm với tôi. Và cho đến bây giờ tôi mới biết rằng, tôi chỉ là người lấp khoảng trống trong lòng anh suốt 10 năm qua, 10 năm rồi anh chưa nguôi thương nhớ người cũ. Ngày đó, anh cưới tôi chỉ bởi vì người cũ bỏ đi lấy chồng. Anh nào có yêu tôi.

Bấy lâu nay, tôi luôn nghĩ cho gia đình, cho con. Và vì tôi yêu thương anh, không muốn chỉ vì những chuyện cỏn con mà gia đình tan nát nên đã từ bỏ cái tôi của mình, đôi khi là cả tự trọng. Vậy mà… tôi chỉ là người thứ 3 tội nghiệp. 10 năm rồi, tôi nào có chỗ trong tim anh.

Thôi thì, đâu còn gì để tiếc. Ngày mai, tôi nộp đơn ly hôn.

Nghe tin chị hàng xóm qua đời đột ngột, vợ tôi sốc đến... ngất xỉu

Tại sao sự ra đi đột ngột của chị hàng xóm lại khiến vợ tôi hoảng loạn thế này?

Sáng thứ 2 tuần trước, lúc đi tập thể dục về, thấy nhà chị hàng xóm có tiếng khóc thảm của trẻ con và có vài người trong đó. Thấy lạ nên tôi chạy vào hỏi xem có chuyện gì. Tôi rất đau lòng khi biết chị Nhi đã mất ngay trong đêm, để lại đứa con gái 8 tuổi côi cút, bởi chị ấy là mẹ đơn thân. Nghe mọi người nói chị ấy bị đột tử, con gái ngủ ngay bên cạnh không biết gì, mãi đến sáng không thấy mẹ dậy nấu ăn, gọi mới biết chị ấy đã mất.

Ngay khi về nhà, tôi đã báo cho vợ biết chuyện chị Nhi qua đời. Nghe xong vợ tôi không tin, tôi nói đến lần thứ 3 thì vợ bất ngờ đổ gục cả người về phía tôi. Bế vợ lên giường và làm vài động tác sơ cứu, cuối cùng cô ấy cũng chịu tỉnh táo lại.

Đọc nhiều nhất

Tin mới