Bị vợ "cắm sừng"... lý do bất cứ quý ông nào nghe xong cũng "ngã ngửa"

Hậu quả cuối cùng là chính mắt tôi chứng kiến cảnh cô vợ trẻ xinh đẹp tưởng ngoan hiền, nết na của mình được 1 chàng trai vạm vỡ dìu vào khách sạn. Nhìn cảnh em tựa đầu vào vai trai đẹp, rồi ôm eo chặt cứng nhân tình mà lòng tôi tan nát.

Tôi là trai phố chính hiệu, gia đình may mắn đầy đủ về kinh tế nên hai chị em tôi từ nhỏ tới lớn chỉ có ăn rồi học. Chị gái cùng chồng mở công ty riêng cho thu nhập rất ổn ở một tỉnh phía Nam, vậy là sau khi tốt nghiệp đại học tôi quyết định lập nghiệp tại thành phố của mình.

Bố mẹ vui lòng ủng hộ nguyện vọng của tôi, bởi tôi vừa là trai út, vừa nối dõi dòng tộc, trách nhiệm phụng dưỡng bố, mẹ sau này là của tôi chứ không ai khác! Mặc dù tôi có bằng kĩ sư xây dựng được đào tạo chính qui, bài bản nhưng để ra đời kiếm tiền nuôi sống mình một cách tự tin thì tôi không chắc. Bởi tôi thấy mình còn non cả về lí thuyết lẫn thực hành vì vậy tôi làm đơn xin việc ở công ty tư nhân chuyên về lĩnh vực xây dựng.

Sau 5 năm miệt mài học hỏi, trau dồi kinh nghiệm với các bậc đàn anh và đồng nghiệp tôi trưởng thành rất nhiều. Được sự khích lệ và giúp đỡ về vốn của bố, mẹ cộng với số tiền có được trong những năm làm việc cho công ty, tôi đứng ra thành lập cơ sở cho mình rồi đảm nhận vai trò giám đốc mà dưới quyền hầu hết là anh em cùng học đại học hoặc cùng làm ở công ty cũ với tôi. Người có trình độ cần việc không hiếm, chỉ cần mình thật lòng tôn trọng họ, thu nhập, đãi ngộ xứng đáng với cống hiến của họ thì sẽ giữ được họ chia ngọt, sẻ bùi cùng mình. Vì tiêu chí dùng người đó của tôi mà công ty ăn nên làm ra, gần xa biết tiếng, khiến chúng tôi chưa bao giờ phải chờ việc.

Bố, mẹ dù đã có tuổi nhưng vẫn luôn đồng hành, luôn khích lệ và giúp đỡ tôi vô điều kiện bất kể lúc nào tôi cần, tôi thực sự biết ơn bố, mẹ và thấy mình là người con may mắn khi được làm con của bố, mẹ. Tuy vậy gần đây tôi biết bố, mẹ có nỗi băn khoăn, lo lắng khi tôi đã bước qua tuổi 30 mà chưa tính đến chuyện vợ, con để báo đáp cho tổ tiên, dòng tộc và cho bố, mẹ được làm chức ông bà nội.

Thương bố mẹ tôi giao bớt việc cho cấp phó để lên chương trình tìm 1 nửa kia cho mình càng sớm, càng tốt. May mắn tôi không phải tốn công tìm đâu xa mà qua sự mai mối nhiệt tình của một đối tác tôi đã quen biết em. Em vừa tròn đôi mươi, khỏe mạnh, dễ thương và điều quan trọng em được đối tác ca ngợi là nết na, ngoan ngoãn do em có họ xa với anh. Sau một năm để tìm và hiểu, tôi cùng bố, mẹ về quê em đón em lên thành phố với một đám cưới hoàn hảo đầy đủ bố, mẹ, họ hàng, bạn bè đôi bên. Em chỉ có bằng tốt nghiệp cấp III vả lại tôi muốn em ở nhà chu toàn phận sự dâu con và sớm cho gia đình tôi niềm vui có cháu nội, nên không khuyến khích em học thêm hay xin việc làm bên ngoài.

Lấy được vợ trẻ, xinh đẹp, ngoan hiền tôi mãn nguyện lắm, kinh tế của tôi lại quá ổn để cho vợ một cuộc sống đủ đầy vì vậy em muốn gì tôi cũng chiều. Chưa đầy nửa năm làm dâu thành phố mà đố ai bảo em ở quê lên, xe máy tay ga xịn, váy áo thời trang, son phấn bắt mắt, nước hoa thơm nức mỗi lần em rời nhà. Thỉnh thoảng mẹ tôi cũng nhắc nhở, cảnh báo nhưng tôi nghĩ vợ của giám đốc phải theo kịp thời đại mới xứng với chồng, nên tôi bỏ qua để em được sống tự do thỏa mái theo ý thích của mình…

Sự lo lắng, cảnh giác của mẹ không thừa, chỉ có điều tôi “cá không ăn muối cá ươn”! Nên hậu quả cuối cùng là chính mắt tôi chứng kiến cảnh cô vợ trẻ xinh đẹp tưởng ngoan hiền, nết na của mình được 1 chàng trai vạm vỡ dìu vào khách sạn. Nhìn cảnh em tựa đầu vào vai trai đẹp, rồi ôm eo chặt cứng nhân tình mà lòng tôi tan nát. Để rồi khuya muộn em trở về nhà, biết không giấu nổi chồng em chẳng ngại ngần rằng em dư thừa, đủ đầy, sung sướng quá mà chồng thường xuyên vắng nhà, lại hơn em cả chục tuổi nên em không thể để tuổi xuân, sắc đẹp của em trôi qua một cách phí hoài như thế!

Đêm tân hôn, chồng "chết điếng" phát hiện bí mật tày trời trên người vợ

Dù chuyện đã xảy ra rất lâu nhưng vợ vẫn mãi ôm mộng hình bóng cũ, thậm chí ngay cả đêm tân hôn, khi đã là vợ anh, cô ấy vẫn "cắm sừng" anh.

Anh và Hoa đến với nhau nhờ mai mối, tình cảm cũng phải kéo dài đến 1 năm mới tiến đến hôn nhân. Quãng thời gian yêu nhau, Hoa luôn tìm cách giữ mình rất kỹ, anh nghĩ có lẽ Hoa có lý do nên cũng không đòi hỏi gì nhiều.

Ngày cưới cũng đến, sau khi tiễn quan khách ra về, Anh lò dò lên phòng tân hôn, dù sao đêm nay cũng là lần đầu của anh và Hoa, tâm lý cũng không khỏi háo hức. Vừa tới cửa anh nghe có tiếng rấm rức bên trong, phòng đó chỉ có vợ nên anh vội đẩy cửa vào. Hoa không bật điện, cô nằm im trên giường với bộ quần áo hồi nãy ra ngoài quán gội đầu. Nghĩ vợ mệt nên anh đi vào nhà tắm.

Mái ấm tan hoang vì cô dâu liên tục vào toilet điện thoại

(Kiến Thức) - Dù đột ngột nhưng nhìn cách vợ dùng điện thoại đêm tân hôn, Vương Chính biết mình không thể tiếp tục chung sống với người phụ nữ này.

Hai năm trước, Vương Chính và vợ quen nhau trên mạng. Cả hai người cùng thích một cuốn sách, vợ anh thường xuyên chủ động nhắn tin trò chuyện về tác giả.
Không chỉ cùng hâm mộ tác giả trên, Vương Chính và cô gái trên mạng còn chung gu thẩm mĩ. Những bộ phim Vương thích thì cô nàng cũng xem đi xem lại nhiều lần. Cảm thấy quá đồng điệu, chính cô gái trẻ hẹn gặp anh ngoài đời.

Con trai nằm viện nhưng con dâu ngày nào cũng quần áo lồng lộn ra ngoài

Có lẽ mọi chuyện đi đến nước này cũng do tôi gây ra... Con trai thì nằm viện vì bệnh, con dâu thì chỉ lo sửa sang, trang điểm và lo việc riêng của nó.

Tôi luôn nghĩ rằng, con trai mình tài giỏi nên cần phải có một người vợ xứng tầm. Và con dâu hiện tại chính là người tôi đã chọn. Nhớ lại 3 năm trước, tôi mua vài lọ thuốc ngủ dọa sống dọa chết thì thằng con mới chịu chia tay người yêu, cưới cô gái mà tôi đã chọn cho nó.

Tới khi đám cưới xong xuôi, tôi vẫn chưa yên tâm. Tôi còn phải tới tận công ty của cô gái kia dằn mặt: "Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt con trai của cô nữa".

Thế nhưng, cuộc hôn nhân không tình yêu ấy của thằng bé lại chẳng mấy hạnh phúc dù người yêu cũ của nó không hề bén mảng, chen ngang. Quý không yêu vợ nó, còn con dâu tôi thì chỉ được cái giàu, xinh và khéo ăn khéo nói chứ ở cùng mới biết... chẳng được cái nết gì.

Cuối cùng, ở nhà tôi cảnh tượng quen thuộc đó là: Quý hời hợt với tất cả mọi thứ, điều duy nhất khiến thằng bé thoải mái là đi làm! Còn con dâu tôi thì chẳng biết làm gì, bữa sáng - trưa - tối, rồi dọn dẹp đều một tay tôi lo. Nó chỉ có mua sắm, ăn uống, và õng ẹo mỗi khi Quý đi làm về. Được cái, gia đình con bé giàu nên nó cũng mạnh tay đưa tiền sinh hoạt cho tôi mỗi tháng.

Còn tôi chẳng dám ý kiến ý cò gì, vì dẫu sao nàng dâu chỉ được cái mã ngoài này là do tôi chọn mà! Ai bảo ngày xưa cứ chê bé kia nghèo, rồi lùn, rồi không mắn làm gì...

Cưới nhau đã hơn 1 năm trời mà con dâu vẫn chẳng bầu bí gì. Tôi sợ lắm, bắt cả hai vợ chồng nó đi khám. Nhưng kết quả lại khiến tôi rụng rời! Vấn đề do Quý và bệnh mà con trai tôi gặp phải cũng giống như chồng tôi ngày xưa vậy.

Từ ngày ấy, con dâu lại càng ngày càng lười. Mỗi lúc tôi nhắc nhở nó, nó lại làm ra vẻ như đang ban ơn cho con trai tôi vậy.

Mẹ ơi, người phụ nữ nào cũng mong muốn được làm mẹ. Lấy anh Quý con đã thiệt thòi đủ đường, mẹ phải chiều con một chút chứ!

 Con trai nằm viện nhưng con dâu ngày nào cũng quần áo lồng lộn đi ra ngoài, tôi chặn cửa để hỏi cho ra lẽ thì nhận về câu trả lời điếng người - Ảnh 1.

Tôi cứng họng. Con dâu đáo để thật sự. Và cuối cùng, tôi như osin ra sức cung phụng hai vợ chồng nó. Con dâu thì ngày càng hời hợt với chồng, mỗi buổi sáng đi làm lại càng thêm lồng lộn. Đã mấy bận tôi nhắc Quý cẩn trọng kẻo vợ có bồ, thế mà thằng bé gạt đi:

Mẹ đừng cả nghĩ. Cô ấy không làm vậy đâu. Mà cho dù có, như thế cũng tốt mà...

Ơ cái thằng này, bị vợ cắm sừng mà con còn nói tốt?

Con chỉ đùa thôi, mẹ yên tâm. Vợ con dù hơi ăn chơi chút nhưng thương con thật lòng mà. Chứ mẹ nghĩ xem, với điều kiện của cô ấy, xinh đẹp, giàu có cớ sao lại phải lấy 1 người như con?

Tôi định cãi lại rằng Quý rất tốt nhưng thằng bé đã gạt đi, rồi vội vã đi làm. Tôi chỉ thở dài. Thật sự, cuộc sống buồn tẻ của con trai khiến tôi hối hận vô cùng. Nghĩ về việc không thể có cháu bế, tôi lại càng chán nản!

Nhưng đó chưa phải là tất cả, dường như ông trời vẫn tiếp tục trừng phạt tôi vì đã gây ra sự chia cắt của con trai và người yêu nó khi xưa. Thậm chí, tôi còn độc mồm độc miệng mắng cô gái trẻ ấy...

Dạo này, tôi thấy Quý luôn tỏ ra mệt mỏi. Tôi có nấu nhiều món để bồi bổ nhưng nó chẳng ăn được gì, người có gầy rộc đi. Một buổi chiều, tôi đang ở nhà gọt hồng làm hồng treo gió thì có điện thoại. Phía bên kia nói là sếp của Quý, thằng bé đang họp thì bị ngất, phải nhập viện.

Tôi chỉ kịp cầm túi xách, khóa cửa rồi lao vội đi. Tới bệnh viên, tới lượt tôi ngất khi nhận được tin rằng Quý bị ung thư - giai đoạn cuối! Từng chứng kiến chồng ra đi vì căn bệnh này, tôi hiểu rằng chẳng còn cơ hội nào cho con mình. Có chăng chỉ là kéo dài sự sống. Cảm giác lúc đó tôi thật sự muốn mình là người ra đi thay cho con trai. Nhưng làm sao có thể thay đổi được!!!

Những ngày sau đó, thằng bé phải nhập viện điều trị. Con dâu tôi thì cuộc sống có vẻ không thay đổi nhiều so với trước kia. Chẳng qua, mỗi ngày nó dành khoảng 1-2h buổi tối vào thăm chồng, rồi lại đi.

Chỉ còn một mình tôi tối ngày bên con, tôi mới càng giận mình hơn. Tại sao ngày xưa lại ngăn cản con nó tới với tình yêu của nó, có phải ít nhất nó đã được hạnh phúc trong những tháng năm ngắn ngủi của cuộc đời.

Con trai nằm viện nhưng con dâu ngày nào cũng quần áo lồng lộn đi ra ngoài, tôi chặn cửa để hỏi cho ra lẽ thì nhận về câu trả lời điếng người - Ảnh 2.

Nhưng tôi lại càng ân hận hơn khi phát hiện ra con dâu càng ngày càng lồng lộn, sáng nào cũng trang điểm rất đậm, ăn mặc lại càng gợi cảm, hở hang hơn. Thi thoảng tối tôi về lại thấy nó xách túi lớn túi bé hàng hiệu về...

Quá giận, sáng hôm vừa rồi tôi mới chặn cửa để hỏi nó về việc thờ ơ với chồng. Nào ngờ, nó gạt tay tôi ra rồi thẳng thắn đáp:

Có lẽ anh Quý chưa nói với mẹ. Con đã đề nghị anh ấy kí đơn ly hôn rồi. Con không muốn phải tối ngày bám riết lấy bệnh viện dù con thương anh ấy thật mẹ ạ. Nhưng nghĩ về lâu về dài, con nên dứt khoát sẽ tốt hơn.

Còn chuyện con mua sắm, tiêu xài, ăn diện cũng để tìm mối mới chứ. Chẳng lẽ mẹ muốn con là bà quả phụ như mẹ cả đời sao? Con không chịu được đâu. Sống với anh Quý bị lạnh nhạt suốt mấy năm con đã thấy héo mòn thanh xuân rồi, nếu không phải vì quá yêu thì mẹ nghĩ con còn cố tới giờ sao?

Mẹ ơi, mẹ nghĩ cho con trai mẹ, nhưng mẹ cũng nghĩ cho con gái nhà người ta chút đi. Mẹ còn định trách cứ con gì chứ?

Tôi nghe con dâu nói xong mà nghẹn tận họng. Đúng là tôi không có quyền trách nó thật. Suy cho cùng, con trai tôi cũng lạnh nhạt trước. Tôi đứng ôm cửa, nhìn con dâu bước đi mà lòng càng ân hận.

Đọc nhiều nhất

Tin mới