Tôi 29 tuổi, có công việc ổn định và thu nhập ở mức 30 triệu đồng ở một công ty nước ngoài. Nhìn vào gia đình tôi, ai cũng bảo gia đình anh có gì phải lo, vợ đẹp, con ngoan, nhà cửa đàng hoàng. Tuy nhiên, ít tai biết, tôi luôn cảm thấy ngột ngạt với cuộc sống gia đình. Tất cả chỉ vì tính nết hay cằn nhằn của vợ.
![]() |
| Vợ tôi cằn nhằn, chì chiết tất cả mọi thứ. |
Vợ tôi, Hoa là người hiền lành, khá xinh xắn bởi vậy nên ngày chúng tôi yêu nhau, bố mẹ tôi rất tán thành ủng hộ vì ông bà bảo lấy được người vợ như vậy thì gia đình mới êm ấm, hạnh phúc. Tôi cũng đã nghĩ như vậy nên ngay sau gần 1 năm yêu đương là tôi quyết định cưới. Đến khi về chung sống thì tôi mới vỡ lẽ ra vợ mình không hoàn hảo như mình tưởng. Tất cả chỉ vì ý nghĩ đàn ông có tiền là cặp bồ của Hoa.
Cô chỉ chăm chăm sắm sửa quần áo cho mình còn chồng thì cô chẳng bao giờ đoái hoài đến với ý nghĩ rằng đàn ông không cần chải chuốt, chỉ tổ gái theo và lãng phí. Đặc biệt, dù là người có thu nhập khá nhưng lúc nào trong người tôi cũng không có tiền. Hàng tháng lương về là cô ấy đòi hết sạch. Mỗi ngày, cô ấy chỉ đưa tôi 70 nghìn đồng. Với số tiền ấy cô ấy bảo đủ cho tiền ăn trưa, xăng xe, uống bia với bạn rồi. Nhưng cô ấy cũng không tự nguyện đưa tiền mà sáng nào trước khi đi làm tôi cũng phải nói cô ấy mới đưa.
Còn những khi muốn đi liên hoan, mời bạn uống bia, tôi lại phải giải thích rất lâu cho cô ấy mới mong lấy thêm được tiền. Và hẳn nhiên, cô ấy cũng luôn tỏ ra khó chịu mỗi khi đưa tiền cho tôi. Hôm nào vợ chồng cãi nhau là tôi phải ngậm ngùi đi làm trong tình trạng không đồng tiền dính túi. Đến cơ quan, tiền ăn trưa lại phải đi vay. Tôi chẳng dám kết giao bạn bè, đồng nghiệp rủ đi uống cốc bia cũng phải đắn đo từ chối. Nghĩ mà bực mình, đàng hoàng là người làm ra tiền hẳn hoi mà lúc nào cũng phải sống trong cảnh túng quẫn, cực khổ.
