Lắp camera rồi bật khóc khi thấy người ngồi trước cổng mỗi tối

Mở camera lên xem, nước mắt tôi rơi từ hồi nào. Người đàn ông ấy đã từng là tất cả của tôi. Nhưng giờ thì không còn nữa.

Yêu một người suốt 10 năm trời, cuối cùng tôi cũng hạnh phúc mặc váy cưới trắng tinh, khoác tay anh vào lễ đường. Chuyện tình yêu của chúng tôi vốn chẳng suôn sẻ gì. Gia đình tôi phức tạp. Mẹ bỏ tôi đi khi tôi chưa tròn một tuổi. Bố tôi cũng bỏ đi 3 năm sau đó. Bà ngoại một mình bươn chải bán vé số nuôi tôi khôn lớn. Học hết lớp 9, tôi nghỉ học, đi bán quán tạp hóa để nuôi mình và nuôi cả bà. Bố mẹ tôi biệt tăm, chẳng biết sống chết thế nào và chắc họ cũng chẳng nhớ có một đứa con gái vẫn đang lay lắt sống qua ngày là tôi.

Rồi tôi gặp và yêu Tùng. Anh ấy là con trai một gia đình gia giáo, đàng hoàng và giàu có. Suốt 10 năm sau đó, chúng tôi phải đấu tranh liên tục cho tình yêu. Ngày đám cưới, tôi còn nghĩ mình đang nằm mơ. Tôi hạnh phúc vì đã được làm vợ Tùng, được sống bên cạnh anh suốt quãng đời còn lại.

Nhưng hạnh phúc của tôi chẳng kéo dài được lâu. Dù không dùng biện pháp tránh thai nào nhưng chúng tôi mãi không thể sinh con. 2 năm đó, tôi sống trong nước mắt tủi nhục và những lời trách móc, oán hận của bố mẹ chồng. Cũng phải thôi, ông bà chỉ có mỗi Tùng là con trai, ông bà cũng mong có cháu nội lắm chứ.

Tôi giấu Tùng đi khám sinh sản và đất trời như sụp đổ khi bác sĩ bảo tôi bị tắc cả hai vòi trứng, khả năng có con là rất khó. Ngày đó, tôi đã khóc suốt từ bệnh viện về tới nhà. Và tôi kiên quyết ly hôn chồng. Tôi không thể ích kỉ, không thể chỉ nghĩ cho mình được. Tôi còn phải nghĩ cho Tùng.

Lắp camera rồi bật khóc khi thấy người ngồi trước cổng mỗi tối ảnh 1

Tôi lắp camera và bật khóc khi xem video. (Ảnh minh họa)

Nhưng Tùng không đồng ý. Anh không chịu kí đơn. Một ngày nọ, khi anh đi làm, tôi đã dọn đồ bỏ đi, chỉ để lại đơn ly hôn và giấy khám sức khỏe sinh sản của mình. Có lẽ vì chịu sức ép từ bố mẹ nên anh cũng đồng ý ly hôn. Ngày ra tòa, chúng tôi chẳng dám nhìn nhau vì sợ sẽ bật khóc. Cả hai trốn tránh nhau, ra trước cổng, Tùng nhờ một người quen chạy đến đưa tôi cuốn sổ tiết kiệm rồi vội vã lên ô tô đi mất. Tôi đứng sững, đau đớn, hụt hẫng, bi thương. 10 năm yêu nhau, 2 năm là vợ chồng chỉ để đổi lại cuốn sổ tiết kiệm 500 triệu.

Tôi chuyển nhà đến nơi khác, cách nhà chồng 30km. Chỉ có điều, đêm nào tôi cũng nghe tiếng động lạ phát ra từ cổng nhà mình. Nhưng vì chỉ sống một mình nên tôi rất sợ, chẳng dám ra ngoài xem. Sau đó, tôi lại nghe người hàng xóm nói có một người đàn ông hay đến nhà tôi rồi uống rượu một mình. Họ cũng ngại nên không dám hỏi.

Tôi bật khóc khi nhìn thấy mẹ đẻ hì hụi rửa 20 mâm bát

Thứ 7 tuần trước, bố mẹ anh ấy tổ chức tiệc liên hoan đầu năm của công ty, nhân tiện đó, anh mời tôi về chơi nhà để giới thiệu với mọi người.

Khôi nói bữa tiệc 20 mâm cỗ, đặt nhà hàng nên tôi không phải động tay vào bất kỳ việc gì. Trong suốt bữa tiệc, tôi được bạn trai đưa đi giới thiệu làm quen với nhiều người ở công ty.

Khi tan tiệc, mọi người đã về quá nửa, tôi mới có thể đi ra phía sau để tới nhà vệ sinh. Tôi rất bất ngờ khi thấy mẹ mình đang hì hụi rửa bát ở đó. Tôi hỏi: "Sao mẹ lại rửa bát ở đây vậy?".

Ảnh minh họa

Cả mẹ và tôi đều rất bất ngờ, gặp nhau trong hoàn cảnh này. Tôi đã bật khóc nhớ lại cảnh tôi được ăn ngon, ở một nơi sạch sẽ sang trọng. Còn mẹ phải ngồi phía sau nhà rửa bát dưới cái lạnh buốt giá.

Mẹ bảo từ sau hôm Tết, công ty hết hàng, mẹ đi rửa bát thuê cho nhà hàng để kiếm thêm thu nhập. Mẹ rất bất ngờ khi tôi và con của khách VIP yêu nhau. Mẹ bảo tôi vào trong tiếp khách đi, cứ coi như hai mẹ con không quen biết nhau, kẻo nhà người ta biết được công việc của mẹ sẽ bị mất điểm.

Đến nhà bạn tôi cầm nhầm túi xách... bên trong phát sáng bất ngờ

Trong đám cưới tôi, bạn thân mặc một chiếc váy trắng dịu dàng, quyến rũ. Cô ấy được khen ngợi xinh đẹp chẳng kém gì cô dâu.

Từ nhỏ đến lớn tôi chỉ có mỗi một cô bạn thân. Chúng tôi học với nhau từ thời mẫu giáo cho đến đại học. Ai cũng bảo hai đứa thật là có duyên gắn bó. Tôi xem bạn thân hơn cả ruột thịt vì khi tôi có bất cứ món đồ gì, tôi đều để dành cho cô ấy và ngược lại. Tôi nghĩ rằng, đời mình không cần nhiều bạn bè, chỉ cần một người bạn này để lúc buồn vui tâm sự, chia sẻ nỗi lòng là may mắn rồi.

Thời đại học, tôi và bạn thân đều có bạn trai. Chúng tôi thường hẹn hò đi chơi vô cùng vui vẻ. Nói chung lúc sinh viên cả hai có nhiều kỉ niệm ngọt ngào bên nhau, thật khó quên. Lúc ra trường, tôi với bạn trai chia tay vì anh phải về quê lập nghiệp. Tôi buồn lắm, rất may mà có bạn thân ở bên cạnh động viên an ủi. Còn bạn thân thì may mắn hơn tôi, cô ấy vẫn lấy được người yêu của mình, tôi thầm mong ước cho họ được hạnh phúc trọn đời. Bạn thân bày tỏ: "Tao mong mày sớm tìm được ý trung nhân, đừng để mình cô đơn lâu quá, tao lại lo lắng lắm đấy".

Khi tôi ngỏ lời cầu hôn, cô ấy cười khẩy hỏi ngược một câu

Cô ấy nghe xong, không nhận nhẫn mà quay sang hỏi ngược tôi một câu và tôi bàng hoàng, không thể ngờ được Q lại là người thực dụng như thế.

Tôi và Q yêu nhau được một năm nay. Hiện tại tôi đã 32 tuổi và có ý định cưới vợ để ổn định cuộc sống. Qua thời gian tìm hiểu, tôi thấy Q cũng hiền lành, gia đình chuẩn mực, gia giáo nên có ý định kết hôn.

Nói thêm về người yêu tôi. Cô ấy có những suy nghĩ rất khó hiểu về đàn ông. Ví dụ đàn ông phải là trụ cột gia đình, phải kiếm tiền thật nhiều và luôn chiều chuộng vợ con. Nếu người đàn ông không kiếm tiền giỏi thì có đẹp trai, có tốt tính cũng không thể đảm bảo gia đình hạnh phúc.

Khi biết lương của tôi 20 triệu mỗi tháng, Q đã đồng ý nhận lời yêu. Cô ấy nói muốn tìm một người đảm bảo kinh tế gia đình, ít ra khi cô ấy sinh con, chồng vẫn phải kiếm đủ tiền chi tiêu. Nhưng khi biết tôi còn phải lo cho hai đứa em đang học đại học và cha mẹ già, Q đã từng đòi chia tay . Khi đó, tôi vì yêu nên níu kéo và hứa hẹn nếu cưới sẽ cắt bỏ tất cả các khoản chu cấp cho gia đình.

Khi toi ngo loi cau hon, co ay cuoi khay hoi nguoc mot cau

Nói rồi cô ấy bảo lẽ ra hôm qua cô ấy nói chia tay trước, không ngờ tôi lại cầu hôn trước. (Ảnh minh họa)

Hiện tại, tôi lại thấy điều đó không hợp lí. Dù có vợ thì tôi vẫn phải có trách nhiệm với gia đình mình. Bố mẹ tôi đã già rồi, ông bà không còn sức lao động nữa. Nếu tôi không gửi tiền về thì ông bà sống bằng cách nào? Còn em tôi đang học đại học, vừa học vừa làm thêm, tôi phải phụ giúp em thêm vài năm để em có nền tảng ổn định hơn một chút cho trọn nghĩa làm anh chứ.

Đêm qua, tôi ngỏ lời cầu hôn người yêu . Cô ấy nghe xong, không nhận nhẫn mà quay sang hỏi ngược tôi một câu: "32 tuổi, anh có nhà có xe chưa mà đòi cưới vợ?". Rồi cô ấy nói tiếp: "Chúng ta chia tay đi. Em không thể sống với một người đàn ông quá nặng gánh vì gia đình rồi sẽ làm khổ em trong tương lai. Nếu anh muốn cưới vợ, ít nhất anh cũng phải có căn nhà chứ không thể bắt vợ con đi ở trọ như mình được".

Nói rồi cô ấy bảo lẽ ra cô ấy nói chia tay, không ngờ tôi lại cầu hôn trước. Tôi bàng hoàng, không thể ngờ được Q lại là người thực dụng như thế. Nhưng câu hỏi của cô ấy cũng khiến tôi suy nghĩ rất nhiều. Lẽ nào không có nhà, không có xe thì không được có vợ sao? Lẽ nào nặng gánh gia đình là sai trái sao?

Đọc nhiều nhất

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Nọng heo được ưa chuộng vì sự kết hợp độc đáo giữa vị ngọt của thịt nạc và béo ngậy của mỡ, tạo nên hương vị mềm mọng, giòn sật đặc trưng.

Tin mới

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Nọng heo được ưa chuộng vì sự kết hợp độc đáo giữa vị ngọt của thịt nạc và béo ngậy của mỡ, tạo nên hương vị mềm mọng, giòn sật đặc trưng.