Không rảnh đi đánh ghen, chỉ "dạy một bài học"

 Tuổi xuân trôi qua trong cơ cực, chưa kịp ngẩng mặt lên thì đã bị bội phản. Tất nhiên phải xử lão chồng, nhưng mấy ai tha thứ nổi cho "tiểu tam"?

Chị Hiền đến, cười cười nói mới đi xử lý “con giáp thứ 13” về. Mấy chị em bạn cà phê thấy lạ, nghĩ bà này thần kinh thép hay sao bình tĩnh dữ. Chị Hiền cười méo mó: "Lần thứ tư rồi, quen rồi!"
Lần thứ tư trong ba năm, chị Hiền phát hiện chồng có bồ. Ngay từ lần đầu tiên, anh đã quỳ xuống xin lỗi, hứa không bao giờ tái phạm, anh còn thức nguyên đêm viết lá thư dài sáu trang giấy hối lỗi. Nói do anh có tiền nên "nó" bám anh để mồi chài. Anh là đàn ông, của ngon hơ hớ lại miễn phí trước miệng thì ai mà từ chối được, nhưng trong lòng anh vẫn luôn có vợ con. Rằng có mười đứa như “nó”, anh cũng không bỏ vợ con.
Chị cầm lá thư ướt đẫm chẳng biết nước mắt hay mồ hôi đi photo và gửi cho cô gái kia một bản. Cuộc tình tới đó cũng dứt.
Lần hai, lần ba cũng thế, chị không một lời chửi bới hay xỉ vả, còn khuyên các “con giáp lạ” nên đi lên bằng đôi chân chứ đừng lết bằng mông, nghiệp báo đến nhanh lắm. Là chị giữ cha cho con thôi, chứ cái áo có người khác xỏ tay đã thấy gớm, nói gì cái áo rách bị vài người xỏ qua.
Khong ranh di danh ghen, chi
Lần thứ tư trong ba năm, chị Hiền phát hiện chồng có bồ. Ảnh minh họa
Nhưng lần thứ tư này lại là cô bồ thứ hai, cô nàng nhâng nháo nói chị “hết đát” rồi, người như anh vất vả cả đời, nay cần được hưởng thụ, bù đắp. Cô nàng và chồng chị đã chia tay mà nay lại lao vào nhau, đủ biết mối tình này mặn nồng, thắm thiết thế nào.
Thắm thiết thì chị nhường, sau khi gửi những bằng chứng trong tay về quê cho bố mẹ cô nàng, đến cơ quan và đến cả địa chỉ người yêu cũ lẫn người yêu đương chức của cô. Tất nhiên, chị dành một bản kẹp cùng đơn xin ly hôn với chồng.
Chị Tuyết cũng bực tức: “Chẳng tiếc cái mền rách, nhưng cũng phải cho chúng nó bẽ mặt một phen, xem khi về chung một ổ, mỗi lần nhìn thấy nhau lại nhớ “cú phốt” ấy, coi có sống được không, còn anh anh em em được không”.
Chiêu của chị Tuyết nhẹ nhàng lắm, chộp được lúc anh ả vừa ra khỏi khách sạn, chị chạy tới giả bộ hoảng hốt: "Anh đây rồi, có hai triệu đồng em mới về vay mẹ để mua sách vở cho con mà anh nỡ lòng nào cầm đi thuê khách sạn. Sao anh hoang phí quá vậy, lần sau anh dẫn nó về nhà, em sẽ ra ngoài hè đứng chờ. Phải tiết kiệm chứ anh!". Rồi chị giả bộ bưng mặt chạy đi, để lại hai nhân vật chính sượng trơ khấc người giữa bàn dân thiên hạ.
Cả đám bật cười khen chị Tuyết cao tay. Chị Vy liền thủng thỉnh kể chuyện bạn chị. Sở dĩ chị kể chuyện bạn vì chị không lấy chồng. Ở tuổi 26, chị phát hiện người yêu và cô bạn đồng nghiệp thuê nhà chung với chị đã đồng lòng phản bội, chị tự nhiên “mất lửa” với đàn ông tới giờ.
Bạn chị Vy biết chồng lem nhem, nhưng chị vờ không hay gì cả, còn ra sức chăm sóc khiến anh ta thấy mình sắp thành tiên vì ở nhà vợ chiều, ra đường bồ yêu.
Anh ta được phủ phê thỏa mãn nên chẳng chút cảnh giác. Có khi anh ta nghĩ người đàn bà như chị chẳng thể làm gì được. Vì vậy, khi chị nói anh bán mảnh đất mua để đó và thế chấp ngôi nhà đang ở, góp vốn với anh trai chị mở công ty, kẻo anh trai rủ người ngoài thì uổng, chồng chị không chút nghi ngờ, đồng ý ngay. Một phần vì anh ta đang say mê yêu đương nên lơ lửng trên mây, một phần vì xưa nay anh trai vợ vốn rất đàng hoàng.
Nhưng mình gian thì đừng trách người tham, lúc chị đưa đơn ly hôn kèm những hình ảnh anh tay trong tay với bồ cũng là lúc anh choáng váng hiểu rằng mình đã tay trắng, chưa kể khoản nợ mấy tỷ.
Cô nàng kia có tật nên cũng giật mình, nghe chị nói sẽ gửi đơn kèm bằng chứng lên công an, cô ta mang hơn hai trăm triệu đồng trả lại, thề sống thề chết chỉ cầm của anh có ngần ấy.
Chị nói với các bạn: “Tao không rảnh đi đánh ghen, nhưng dạy cho cô ta một bài học thì cần thiết!”
“Chúng mình có ác quá không? Sao tao thấy người ta nói gì mà cùng đàn bà với nhau, chẳng thương nhau thì thôi”, ai đó nói. “Nhưng ai là người ác trước? Cứ cho thằng chồng mình không ra gì đi, nhưng chúng nó sống trong sạch, đừng muốn đi tắt leo ngang thì làm gì nỗi phải làm con giáp thứ 13. Cứ cho là đàn ông quen thói mồi chài rù quến, nhưng sao người ta không sa ngã mà chúng nó lại dính. Chưa kể, nhiều đứa chúng nó chủ động xáp vào chồng người ta vì muốn rút ngắn thời gian lao động, kéo dài thời gian hưởng thụ. Phải trả giá là đáng lắm!”
“Các chị đừng nói cái gì mà cùng phận đàn bà với nhau, cứ thử nghĩ tuổi xuân của mình trôi qua trong cơ cực, trẻ thì một bên cha mẹ chồng, một nách con thơ. Chưa kịp ngẩng mặt lên thì đã bị bội phản. Tất nhiên tội lớn nhất là của lão chồng, phải xử hắn, nhưng liệu mấy ai tha thứ nổi cho bọn "tiểu tam" ấy? Nếu nói cùng phận đàn bà, thì họ cũng phải nghĩ cho chúng mình, những người đàn bà về chiều héo úa và những đứa trẻ nheo nhóc, chứ không phải cứ chăm chăm nhìn vào túi tiền chồng người ta!”
“Tôi không ủng hộ kiểu đánh ghen động vào thân thể chúng, nhưng cho chúng nó một bài học nhẹ nhàng sâu cay thì rất nên. Cái giẻ lau trước khi ném vào thùng rác mình còn tận dụng lau cố, thì mắc gì phải ôm ấm ức vào thân?”
Trong góc quán cà phê khi chiều muộn, những người đàn bà với những ly trà tan đá, lõng bõng nước, tưởng đang hả hê đấy, nhưng ai cũng biết, trong lòng mình đang đắng chát. Nói là quên, nhưng nỗi đau bị phản bội đâu dễ mà quên.

Ngay trong đêm tân hôn, tôi đã bị chồng đánh bầm dập vì lý do không ngờ

Đến với chồng do mai mối nên từ lúc quen đến lúc cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng. Cũng chưa muốn kết hôn nhưng có lẽ duyên số nên chúng tôi đành bó buộc vào nhau.

Tôi năm nay 28 tuổi, mới kết hôn được một tuần nhưng có lẽ tôi có chết cũng không bao giờ quên được trận đánh bầm dập của chồng đêm tân hôn. Tôi quen chồng qua sự giới thiệu của một chị đồng nghiệp. Từ lúc yêu đến cưới chỉ vỏn vẹn 2 tháng nhưng có lẽ do duyên số nên mặc dù không thích chồng lắm tôi vẫn quyết định cưới.

Trước chồng, tôi từng có sinh viên với Tú suốt 6 năm trời. Lúc Tú mới ngỏ lời tìm hiểu, tôi đã nghĩ rằng tôi và Tú không thể bên nhau lâu vì Tú quê ở Huế, tôi quê ở tận Lào Cai. Bố mẹ tôi nhất định sẽ không cho tôi làm dâu ở một nơi xa như vậy. Huống chi tôi là con gái độc tôn của ông bà.

Nhưng người tính không bằng trời tính, tôi và Tú lại hợp nhau đến từng chút một. Càng yêu, càng hiểu nhau, tôi và Tú đều quấn lấy nhau không rời. Chúng tôi đã có một đẹp cho đến ngày cả 2 cùng tốt nghiệp.

Sau khi tốt nghiệp, Tú ngỏ ý muốn đưa tôi về lập nghiệp. Trong khi đó, bố mẹ đã có một chân chắc chắn ở quê cho tôi. Mẹ tôi lo lắng cho tôi đến hao mòn cả người. Bà liên tục phân tích nếu tôi ở xa gia đình thì thế nào, ra sao, tủi thân...

Chưa kể nhà Tú cũng không phải kiểu có kinh tế. Mẹ Tú mới bị tai biến nên gần như kinh tế phụ thuộc vào tiền lương của quán cắt tóc của bố Tú và Tú. Nghe mẹ nói nhiều, cộng thêm khoảng cách xa nảy sinh trống vắng, tôi dần dà cũng suy nghĩ lại và quyết định nói lời chia tay với Tú. Nhưng mãi sau đó 2 năm, chúng tôi mới chính thức dứt điểm khỏi nhau.

Ngay trong dem tan hon, toi da bi chong danh bam dap vi ly do khong ngo

Ảnh minh họa

2 năm sau khi chia tay Tú, tôi cũng nguôi phần nào thì gặp chồng bây giờ. Đúng lúc đó, Tú lại liên hệ lại với tôi nói rằng còn nhớ và yêu tôi lắm. Nhưng anh cũng không thể rời xa gia đình. Mọi thứ lại ùa về khiến tim tôi đau nhói. Tôi chỉ biết nói với Tú rằng, chúng tôi có duyên mà không có phận.

Hôm đi chụp ảnh cưới, thấy tôi nghe điện thoại từ Tú, chồng đã tát tôi một cái đau điếng. Nếu hôm đó tôi không kiềm chế thì chắc chúng tôi sẽ không chụp ảnh cưới được chứ đừng nói gì đến chuyện cưới hỏi. Tôi nhớ trong cơn tức giận, chồng đã văng tục chửi bây với tôi. “Mày chặn số thằng đó ngay cho tao. Mày mà còn liên lạc với nó, tao giết cả lũ”, tôi vẫn nhớ anh ấy đã đe dọa như vậy.

Kể từ hôm đó, tôi chặn số, không liên lạc gì thêm với Tú nữa. Chồng tôi cũng nguôi giận và đám cưới của 2 đứa diễn ra rình rang, không gặp sự cố gì. Tuy vậy, trong lòng tôi vẫn cảm thấy buồn bã, bất trắc khi lấy anh ấy. Đêm tân hôn có lẽ là đêm cay đắng nhất cuộc đời tôi. Trước kia yêu Tú, tôi và anh đã quan hệ nên khi chồng thấy tôi không còn trinh anh ta đã hành hạ, mắng nhiếc thậm chí đánh tôi đến thâm tím mặt mày.

Chuyến trăng mật đành phải hủy vì nhìn tôi không khác gì bị tai nạn. Tôi chỉ biết khóc chứ không hề giải thích bất cứ câu nào. Tôi nghĩ anh ấy đã không tin tôi nên dù tôi có nói cũng chẳng ích gì.

Suốt mấy ngày nay, tôi chẳng nói gì với chồng. Đêm đến, tôi cũng ôm chăn ra ghế sofa ngủ. Tôi với anh ấy mới cưới chưa được 1 tuần mà anh ấy đã thế này. Tôi không hiểu sau này làm sao tôi có thể chung sống với người chồng vũ phu, ghen tuông, lắm tật xấu như vậy.

Những lý do khiến đàn ông tiếc nuối khôn nguôi sau ly hôn

Khi đàn ông ly hôn sẽ nhận ra mình đã đánh mất người phụ nữ đảm đang, tuyệt vời. Nhất là khi sau ly hôn, đàn bà càng quyến rũ và xinh đẹp hơn.

Cả đàn ông và đàn bà khi quyết định ký vào tờ giấy ly hôn đều sẽ có lý do riêng của mình. Thế nhưng, đa phần đàn ông ly hôn đều tiếc nuối khôn nguôi những tháng ngày được chăm sóc, yêu thương từ chính người phụ nữ của mình. Và hơn hết, đàn ông còn tiếc nuối sau ly hôn vì những điều sau.

Tiếc nuối người phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ

Đàn bà sau ly hôn sẽ có nhiều thời gian cho bản thân hơn. Bởi trước đây, chị em chỉ chăm chăm lo cho chồng cho con mà quên mất bản thân. Để rồi, người lúc nào cũng hôi mùi dầu mỡ, mùi sữa bỉm, đầu tóc bù xù, vóc dáng sồ sề khiến chồng chán chồng chê.

Nhung ly do khien dan ong tiec nuoi khon nguoi sau ly hon
Đàn ông ly hôn tiếc nuối vì đánh mất người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ - Ảnh minh họa: Internet

Thế nhưng, hậu ly hôn, phụ nữ sẽ không phải đầu bù tóc rối phải dậy sớm thức khuya lo cho chồng nữa. Vì vậy, chị em có thể thoải mái làm những gì mình thích, biết dành thời gian để luyện tập thể thao cải thiện vóc dáng. Chị em biết chăm chút cho bản thân với son phấn, quần áo nuột nà. Bởi thế, sau ly hôn, đàn bà sẽ càng mặn mà, quyến rũ và hấp dẫn hơn, khiến bao đàn ông thèm khát, muốn chinh phục.

Tiếc nuối sự chăm sóc từ người vợ tào khang

Đàn ông sau ly hôn mới nhận ra rằng bản thân đã đánh mất một người vợ tào khang, vì mình mà chấp nhận hy sinh, chấp nhận vất vả. Sau ly hôn, đàn ông phải một mình vật lộn với cuộc sống, bộn bề với cơm áo gạo tiền. Để rồi mỗi khi trở về nhà mới cảm thấy sự trống trải, cô đơn biết dường nào. Lúc này đàn ông mới dần nhận ra, những người phụ nữ bên ngoài kia chỉ yêu tiền của anh ta chứ đâu yêu thương gì con người anh ta.

Nhung ly do khien dan ong tiec nuoi khon nguoi sau ly hon-Hinh-2Sau ly hôn, đàn ông tiếc nuối vì đánh mất người vợ tào khang - Ảnh minh họa: Internet

Khi thấy chồng bước ra cùng người đó, tôi rụng rời chân tay

Đời này đúng không ai học được chữ ngờ, tôi có chết cũng không bao giờ có thể tưởng tượng ra cảnh đó.

Cưới nhau hơn 3 năm, có một con trai lên 2 tuổi, vợ chồng tôi gần như chưa có một ngày hạnh phúc trọn vẹn. Tất cả là vì chồng tôi, tôi là vợ anh, ở bên cạnh anh hàng ngày nhưng chưa bao giờ cảm nhận được trọn vẹn tình cảm anh dành cho tôi. Ở anh lúc nào cũng có sự xa cách, hờ hững, tôi cũng không lý giải được cảm giác đó là gì, nhưng tôi biết anh không hoàn toàn yêu tôi.

Đọc nhiều nhất

Tin mới