Ngày tân hôn mẹ chồng gọi vào phòng nói chuyện, tôi hoang mang

Cũng chỉ nghĩ đơn giản là có người thương mình và đến tuổi thì đi lấy chồng nhưng đêm tân hôn mẹ chồng nói điều này khiến tôi khóc nức nở.

Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo có hai chị em gái. Bố mẹ tôi làm nông dân, lao động cả năm cũng chỉ đủ ăn. Nếu vụ nào mất mùa coi như năm đó gia đình tôi túng thiếu. Lớn lên trong cảnh đó, tôi biết chỉ có con đường học hành mới thay đổi được cuộc đời.

Nhờ chăm chỉ chịu khó cùng với khoản tiền vay mượn của bố mẹ, tôi đã học xong đại học ngoại ngữ. Sau khi tốt nghiệp, vì muốn ở gần chăm sóc bố mẹ lúc tuổi già nên tôi đã về quê xin việc. 

Công việc ở trung tâm ngoại ngữ với mức lương cơ bản nhưng tôi có thời gian phụ bố mẹ làm ruộng vườn. Chị gái tôi đã ly hôn chồng và đang nuôi con nhỏ nên tôi càng tăng phần trách nhiệm với gia đình.

Hằng tháng, mỗi khi nhận lương tôi đều đưa hết cho mẹ để chi tiêu trong nhà, chỉ giữ lại vài trăm ngàn để chi dùng cá nhân. Về chuyện riêng, tôi cũng trải qua vài mối tình nhưng không đi đến đâu.

Thế rồi trong buổi tiệc sinh nhật đứa bạn thân tôi quen được Thái, một chàng trai thành phố đang làm việc gần chỗ tôi. Từ lúc quen anh, cuộc sống của tôi vui vẻ hơn nhiều. Thái tính tình điềm đạm, dễ thương, cũng khéo ăn nói chứ không quá khô khan.

Ngay tan hon me chong goi vao phong noi chuyen, toi hoang mang
Ảnh minh họa

Quen nhau được nửa năm, tôi dẫn anh về nhà mình chơi. Thấy căn nhà cũ kĩ, không có gì đáng giá, tôi cũng ái ngại nhưng Thái nói yêu tôi nên không bận tâm nhà tôi to hay nhỏ. Anh còn thường xuyên mua đồ đạc và quà tặng cho tôi. Sự chân thành của anh càng khiến trái tim tôi ấm áp hơn.

Sau hơn 1 năm yêu nhau, anh chính thức đưa tôi về ra mắt. Bố mẹ anh ở thành phố với cuộc sống an nhàn, kinh tế dư dả.

Cũng may, khi biết hoàn cảnh nhà tôi thì mẹ anh không chê bai mà còn tỏ ra yêu quý tôi hơn. Tiếp đó, chúng tôi tổ chức đám cưới trong hạnh phúc. Gia đình chồng tổ chức lễ đính hôn đến tiệc cưới đều rất đàng hoàng khiến tôi cũng được an ủi. 

Ngày tân hôn, mẹ chồng bỗng gọi tôi vào phòng riêng của bà bảo có việc gấp. Tôi hoang mang, lo lắng chuyện mẹ chồng gọi con dâu nói chuyện thế này có khi là giao kèo gì đó như trên phim ảnh.

Hóa ra mẹ chồng khuyên tôi nên nghỉ việc ở trung tâm tiếng Anh vì chỗ đó lương thấp. Thay vào đó mẹ chồng sẽ cho tôi tiền để học lên thạc sĩ và sau đó xin vào làm giáo viên của một trường nào đó.

Mẹ chồng bảo tôi tốt nghiệp đại học danh giá, trong khi vốn tiếng Anh tốt mà lại đi dạy thêm cho trung tâm tư nhân thì đúng là hoài phí. Bà cũng tâm sự rằng bà không có con gái nên đã coi tôi như con gái, vậy nên tôi không phải câu nệ làm gì.

Tôi rất vui khi được mẹ chồng yêu thương, nhưng vẫn phân vân có nên nghỉ việc ở trung tâm tiếng Anh không vì chỗ đó dù lương thấp nhưng tôi cũng kiếm tiền bằng khả năng của mình.

Hơn nữa, chỗ làm đó cũng gần nhà mẹ đẻ nên hết giờ dạy tôi có thể ghé qua nhà xem bố mẹ ăn uống thế nào, sức khỏe ra sao, đôi khi còn bù phụ cho bố mẹ một chút tiền trang trải sinh hoạt... Bây giờ tôi mà nghỉ hẳn về lấy tiền của mẹ chồng để đi học tôi lo mình sẽ bị mang tiếng là ăn bám rồi không làm ra tiền lo cho bố mẹ để được.

Bạn đọc Anh Thư

Mẹ chồng tưởng nghèo dúi ngay cho 2 tỷ vào đêm tân hôn

Vừa định khoe khoang với mẹ về sự giàu có của gia đình mình nhưng bà đưa ra một thứ khiến tôi cảm thấy xấu hổ.

Tôi vốn là một cô gái con nhà khá giả, được nhiều người đàn ông theo đuổi. Thế nhưng tôi lại phải lòng một chàng trai khá bình thường làm cùng công ty. Anh không phải là con nhà giàu nhưng anh rất đẹp trai, giống với người chồng trong tưởng tượng của tôi.

Vậy nên ngay từ khi gặp anh tôi đã bị ánh mắt ấy hút hồn. Mỗi ngày khi anh nói chuyện cùng, tôi có cảm giác lâng lâng khó tả. Khi đó, ước mơ về một người chồng giàu có bỗng tan biến hết, tôi chỉ nghĩ sẽ phải lấy người như anh làm chồng.

Cãi bố mẹ lấy anh phụ hồ, đêm tân hôn thấy biệt thự lộng lẫy

Vùng dậy nhìn cảnh tượng khắp căn phòng, tôi kinh hãi nhận ra mọi thứ ở đây thật sang chảnh, đẹp đẽ. Đây không phải là căn phòng tân hôn mà anh rước tôi về làm lễ bái gia tiên sáng nay.

Cho đến tận khi định ngày cưới rồi mà bố mẹ tôi vẫn càm ràm tôi ngốc, chọn chồng chẳng biết đường chọn. Chung quy cũng bởi tôi cứ khăng khăng lấy một anh chàng làm phụ hồ, chê bai mấy đối tượng ngon lành mẹ tôi nhờ người giới thiệu cho.

Duy là anh chàng làm phụ hồ cho công trình gần nhà tôi. Anh làm rồi ăn ở luôn tại lán dành cho công nhân. Vì thế mà chúng tôi mới quen được nhau. Duy hài hước, dí dỏm, tôi có chuyện âu sầu, buồn bã cỡ nào chỉ cần ở cạnh anh là có thể vui lên ngay. Anh biết cách an ủi, động viên tôi rất tinh tế và tâm lý ấy nhé. Rồi mặc dù chỉ làm phụ hồ nhưng tôi nhận thấy vốn hiểu biết của Duy rất rộng rãi, trong nhiều vấn đề tôi còn thấp hơn anh hẳn cái đầu.

Trong khi những người mẹ tôi giới thiệu cho, ngoài công việc ngon hơn Duy, còn lại đều chỉ đáng xách dép cho anh. Nói chuyện thì vô duyên, kệch cỡm, có kẻ lại keo kiệt ngay buổi đầu gặp mặt đã muốn chia đôi tiền bữa ăn… Mẹ tôi bảo tôi bị Duy hớp mất hồn rồi nên nhìn ai cũng không hợp mắt. Nhưng thật sự tôi đánh giá khách quan chứ chẳng phải thiên vị Duy đâu. Mẹ tôi chỉ nhìn vào mấy gạch đầu dòng như công việc, điều kiện gia đình, có ăn chơi không… để chọn thì chẳng thế. Bà đâu suy nghĩ tới vấn đề hợp nhau, có tình cảm với nhau đâu!

Cai bo me lay anh phu ho, dem tan hon thay biet thu long lay

Duy là anh chàng làm phụ hồ cho công trình gần nhà tôi. (Ảnh minh họa)

Trong tiệc cưới vì quá vui nên tôi đã uống không ít. Nhưng vốn không uống được rượu nên khi rời khỏi nhà hàng, vừa lên xe để về nhà chồng là tôi ngủ say tít không biết trời đất gì nữa. Khi tỉnh dậy, tôi quờ quạng tìm túi xách để lấy điện thoại xem giờ, phát hiện chiếc giường này thật lạ.

Vùng dậy nhìn cảnh tượng khắp căn phòng, tôi kinh hãi nhận ra mọi thứ ở đây thật sang chảnh, đẹp đẽ. Đây không phải là căn phòng tân hôn mà anh rước tôi về làm lễ bái gia tiên sáng nay. Chẳng là sáng nay chúng tôi làm lễ rước dâu, đến chiều thì đãi tiệc khách khứa ở nhà hàng.

Cai bo me lay anh phu ho, dem tan hon thay biet thu long lay-Hinh-2

Đám cưới của chúng tôi diễn ra rất giản dị. (Ảnh minh họa)

Tôi đang ngơ ngác thì Duy xuất hiện ở cửa, thấy tôi đã tỉnh Duy liền bật đèn sáng trưng lên. Tôi càng hoảng hốt khi nhìn rõ nội thất của căn phòng dưới ánh đèn. Chạy vội ra cửa sổ nhìn xuống, tôi thấy một mảnh sân kiểu cách với rất nhiều hoa lá, cây cỏ tươi tốt. Tôi nhận ra mình đang ở 1 tòa biệt thự đắt đỏ, nơi mà tôi chưa bao giờ có dịp được bước chân vào.

Duy mỉm cười ôm lấy tôi, bảo đây sẽ là nơi ở của chúng tôi sau này. Rồi anh kể gia đình anh giàu có cỡ nào, bất động sản trải rộng ra sao. Thì ra bố mẹ anh kinh doanh lâu đời rồi, bảo họ là đại gia cũng chẳng ngoa. Cái nhà đưa tôi về bái gia tiên là nhà bố mẹ anh ở từ thuở ban đầu, hiện tại ông bà vẫn sống và đặt bát hương thờ cúng tổ tiên ở đó. Còn nơi này dành riêng cho chúng tôi làm tổ ấm mới.

Chuyện Duy đi làm phụ hồ kia, cũng bởi anh tuổi trẻ nóng nảy và kiêu ngạo đã làm ra nhiều chuyện thiếu chín chắn. Bố mẹ chồng bắt anh phải đi làm công việc vất vả ấy để rèn luyện tính tình, thấu hiểu sự khó khăn khi kiếm tiền là thế nào. Cũng nhờ ấy mà quen được tôi, thấy tôi không để tâm chuyện giàu nghèo, lại hợp tính tình, anh quyết cưới tôi về làm vợ.

Nghe xong mãi mà tôi vẫn chưa thể hoàn hồn. Mọi thứ đến quá bất ngờ, vui thì vui nhưng tôi cũng không khỏi lo lắng. Liệu một người phụ nữ xuất thân bình dân, nhan sắc tàm tạm như tôi có thể sống tốt ở gia đình “hào môn” như nhà Duy không?

Ngày đi vệ sinh hàng chục lần, người đàn ông được chẩn đoán ung thư

Mỗi ngày anh K. đi vệ sinh vài chục lần, thậm chí ngồi chưa ấm chỗ đã thấy mót tiểu, anh nghĩ thận yếu nhưng đi khám kết quả hoàn toàn ngược lại.

Chết điếng với chẩn đoán ung thư 

Anh Vũ Đức K. (47 tuổi, Hà Nội) đến khám trong tình trạng mệt mỏi, sinh lý yếu hơn. Anh K. cho rằng mình bị thận yếu vì thường xuyên đi tiểu. Trước đó, anh đã mua thuốc bổ thận về uống một thời gian dài nhưng không có hiệu quả.

Đọc nhiều nhất

Tin mới