Cuộc hôn nhân của Trang không quá hoàn hảo nhưng hiện tại cô cũng tạm chấp nhận nó với cái lý lẽ: trông lên thì chẳng bằng ai nhưng trông xuống không ai bằng mình. Bố chồng và chồng Trang cùng cai quản một công ty dược có tiếng của thành phố. Mẹ chồng cô ở nhà giữ chức "quản gia" quán xuyến nhà cửa và trông nom cô con gái bất hảo.
Thực ra mẹ chồng Trang không xấu, bà chưa bao giờ làm điều gì khiến cô ấm ức hay không phục. Nhưng khổ nỗi bà chiều con một cách thái quá. Người ta bảo: "Giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng". Quả thật chẳng sai, Trang bao phen điêu đứng ở cái nhà này chỉ vì con bé chưa đầy 18 tuổi ấy.
Do gia đình khá giả lại được nuông chiều từ bé nên Yến, em chồng Trang rất ngỗ ngược. Bố chồng cô công việc bộn thì thời gian đâu mà sát sao con cái. Thế nên dưới sự thả lỏng của mẹ chồng Trang, Yến càng sa đà hư hỏng.
Không hiểu Trang gây ra tội lỗi gì mà Yến tỏ ra ghét cô ra mặt. Con bé luôn mỉa mai, kích bác mẹ chồng cô rồi đặt điều nói xấu Trang với mẹ chồng. Đã bao lần nóng mắt, Trang không kiềm chế được định dạy bảo cho nó một bài học nhưng mẹ chồng cô lại gàn: "Kệ em, nó còn trẻ con, chưa biết cái gì đâu". Cái kiểu bao che như thế thì chỉ có làm hỏng con bé thôi.
Có vẻ như Yến không có việc gì làm ngoài đi soi mói và mách mẹ những tội danh của chị dâu như: quét nhà, lau nhà không sạch, đi chợ quá 30 phút, để anh trai phơi quần áo rồi đủ thứ linh tinh mà Trang chẳng buồn nhớ. Biết tính con gái nên mẹ chồng cô cũng kệ, kệ những tính xấu của con bé cứ lớn dần, lớn dần.
|
Ảnh minh họa. |
Theo sự yêu cầu của chồng, Trang nghỉ hẳn ở nhà sinh con vừa là chăm sóc con cái cứng cáp vừa là hậu phương vững chắc cho chồng lo toan công việc. Bố chồng Trang là một người vô cùng hiểu biết và tâm lý. Thấy con dâu bị mẹ chồng quản chặt kinh tế, tháng nào ông cũng đưa riêng cho Trang một chút tiền gọi là "bỉm sữa" cho cháu đích tôn. Cô có từ chối thế nào cũng không được.
Gần đây, công việc kinh doanh của nhà chồng Trang có vẻ không được thuận lợi. Tháng này bố chồng đưa tiền Trang nhất định không lấy. Nhưng giằng co mãi không được cô đành để chiếc phong bì tiền trong ngăn kéo bàn làm việc của bố chồng. Ai ngờ, sự bất cẩn này của cô lại vô tình tạo ra sóng gió.
"Trang đi đâu thì về sớm nhé, mẹ muốn họp gia đình", mẹ chồng Trang đột nhiên đưa ra lời đề nghị từ sáng sớm. Linh cảm có chuyện chẳng lành, cô kiên nhẫn chờ đợi đến khi mọi người về đông đủ.
Mẹ chồng Trang ngồi ghế giữa phòng khách, oai phong, lẫm liệt chả khác nào ông trùm Phan Quân trong phim "Người phán xử". Bà dõng dạc tuyên bố lý do cuộc họp gia đình: "Hôm nay tôi mời mọi người ngồi đây để công bố một chuyện chưa từng xảy ra ở cái nhà này". Tất cả căng thẳng dồn ánh mắt về phía "chủ tọa" ngóng chờ.
Mẹ chồng Trang liếc cô một cái rồi nghiêm nghị: "Nhà mình từ xưa đến nay có ai phải sống thiếu thốn gì không mà lại phải đi ăn trộm của những người trong gia đình. Sáng nay mẹ phát hiện ra mất một số tiền trong tủ làm việc của bố và hai chiếc nhẫn kim cương trên bàn trang điểm phòng mẹ. Mẹ muốn ai đã trót lấy thì tự nhận, mẹ sẽ không truy cứu chuyện này".
Nhìn cái vẻ dương dương tự đắc của Yến khi nhìn cô, Trang cũng không bất ngờ lắm. Mà cô "choáng" thì đúng hơn, có lẽ Trang phần nào đã đoán ra "kịch bản", Dù Yến không mấy ưa cô nhưng Trang cũng không ngờ con bé lại làm cái trò "gắp lửa bỏ tay người" này.
|
Ảnh minh họa. |
Giữa không khí im ắng, Yến bất ngờ lên tiếng: "Con nghĩ mẹ nói thế sẽ không có ai nhận đâu. Chi bằng để con đi xem phòng từng người". Đúng như các tình tiết trong mấy bộ phim thâm cung bí sử Trung Quốc. 10 phút sau Yến đi xuống và cầm trên tay hai chiếc nhẫn được tìm thấy từ phòng Trang.
Cô ta nhìn chị dâu khinh bỉ: "Con đoán không sai mà. Mới hôm qua con vô tình nghe được chị ấy nói chuyện với cậu mợ ở quê. Còn kêu ngập lụt, mưa lũ gì đấy khó khăn lắm. Không ngờ chị ta dám cả gan làm chuyện này". Trong khi mẹ chồng Trang mặt bừng bừng sát khí thì cô lại vô cùng bình tĩnh.
Chẳng lẽ một phụ nữ từng trải như Trang lại dễ dàng để một con bé chưa đủ tuổi vị thành niên dắt mũi? Cô cứ để con bé "vắt mũi chưa sạch" kia bình phẩm về luật nhân-quả cảnh báo chị dâu một cách ngô nghê như đứa trẻ con tập nói hát bi bô vậy. Trước khi bố chồng Trang đứng lên để dàn xếp mọi chuyện thì cô đã nhanh chóng ngắt lời.
"Nếu con đã là nhân vật chính trong chuyện này thì giờ con có quyền lên tiếng chưa ạ? Thưa bố mẹ, thứ nhất về việc cô út tìm thấy nhẫn của mẹ ở phòng con. Chị rất tiếc cho cái trò trẻ con vụng dại của cô, khi mà cô lén lút để nhẫn vào ngăn kéo thì chính anh cô đã tình cờ nhìn thấy. Chẳng qua vì giữ sĩ diện cho cô nên chị không nói với mẹ. Định gặp riêng cô nhưng không ngờ cô 'nhanh' tay quá.
Thứ hai về chuyện khoản tiền mà mẹ bảo, con rất cảm ơn tấm lòng của bố đã nghĩ đến con, đến cháu. Vì thời gian này gia đình khó khăn nên con đã trả lại số tiền bố đưa vào tủ. Còn giờ số tiền đấy ở đâu con nghĩ cô út là người rõ nhất".
Yến sững sờ cúi mặt không dám hé răng. Trang hành động gây sốc hơn: "Đây là toàn bộ số tiền mà con đã để dành khi bố cho con hàng tháng. Lần trước mẹ có nói đã làm thủ tục cho em Yến đi du học nhưng dạo này tài chính nhà mình khó khăn nên e rằng phải rút lại hồ sơ. Con có ý kiến thế này. Chỗ tiền này đủ phí đi du học năm đầu, còn khi thích nghi được rồi em nên tự đi làm vừa có kĩ năng sống vừa được thực hành chuyên môn, đỡ đần bố mẹ cho tự lập. Chỗ làm con cũng đã nhờ người quen bên đó hỏi cho rồi".
Quá cảm phục trước sự chu đáo và chu toàn của con dâu, bố chồng Trang đích thân đứng dậy nắm tay hai vợ chồng cô. Ông nghẹn ngào: "Bố cám ơn các con nhiều lắm". Có lẽ sau vụ "dằn mặt" này không những Trang cho cô em chồng một bài học lớn mà vị thế của cô trong căn nhà ấy cũng sẽ thay đổi.