Tôi và chồng quen nhau 4 năm, chính thức yêu nhau 6 tháng thì cưới. Chúng tôi làm cùng một công ty du lịch, cả 2 cùng có đam mê là chinh phục những miền đất mới. Ai cũng khen vợ chồng tôi đẹp đôi và hiểu nhau, chỉ cần nhìn vào Facebook, qua những bức ảnh chụp chung, bao nhiêu người sẽ phải trầm trồ và ngưỡng mộ cuộc sống đẹp như mộng của vợ chồng son chúng tôi.
Chồng tôi mất bố mẹ từ khi còn là sinh viên nên tôi rất thương anh, bố mẹ tôi cũng coi anh như con đẻ. Anh về nhà tôi ở rể gần 3 năm cũng vì chiều lòng vợ và nói là muốn có không khí ấm áp của gia đình.
|
Ảnh minh họa. |
Tôi thỏa thuận từ trước với anh là trong 3 năm đầu sẽ cùng “kế hoạch” để tập trung cho công việc và thỏa chí đam mê du lịch của cả hai người. Anh vui vẻ đồng ý và nói rằng, khi nào 2 vợ chồng thích sinh con thì sẽ chuyển ra ở riêng cho thoải mái.
Bố mẹ tôi không biết thỏa thuận ấy của vợ chồng tôi nên trong khoảng thời gian đó, rất chịu khó tẩm bổ cho anh và tôi vì mong sớm có cháu bế bồng. Không ít lần mẹ tôi giục cả hai vợ chồng đi kiểm tra sức khỏe, có đợt tôi phải nói dối là chúng tôi đã kiểm tra và hoàn toàn bình thường. Mẹ tôi cứ hay lo lắng thái quá, thấy chồng tôi ra ngoài ăn mặc đẹp một chút là săm soi kỹ lưỡng, bà nói riêng với tôi là sợ anh léng phéng ở ngoài rồi có con trước cả khi tôi có bầu thì khổ.
Mấy lần anh về nhà muộn, mẹ hít hà quần áo anh thay ra xem có mùi lạ hay không một cách quá lộ liễu khiến anh phát bực. Hiểu cảm giác khó chịu đó của anh nên chưa đầy 3 năm tôi chủ động gợi ý cùng anh dọn về căn hộ cũ của anh để ở.
Sau khi ra ở riêng, chúng tôi sinh hoạt tự nhiên nhưng 8 tháng hồi hộp, đợi chờ trôi qua mà vẫn chưa có tin vui về con cái. Có thể là vì quá áp lực nên là con yêu chưa đến với vợ chồng tôi. Mãi tới cuối tháng vừa rồi, tức là hơn 1 năm kể từ ngày "thả" tôi mới có bầu.
Hạnh phúc đến vô bờ bến tôi muốn chia sẻ tin vui này với tất cả mọi người, nhất là chồng mình nhưng tôi chợt nghĩ ra cuối tháng này là kỷ niệm 4 năm ngày cưới, tôi sẽ tiết lộ tin hot này đúng vào hôm đó để làm quà tặng đặc biệt cho anh.
Tối hôm qua, anh về nhà từ rất sớm, tự nấu một bữa cơm toàn những món tôi thích. Lúc đầu, tôi còn nghĩ có khi anh đã phát hiện ra mình có bầu nên mới chăm sóc chu đáo bất thường như vậy.
Sau khi ăn xong, anh thú nhận với tôi một sự thật ngã ngửa, anh mới gặp lại người yêu cũ và làm chị ấy có bầu. “Vì không làm chủ được bản thân, anh đã làm cô ấy có bầu. Anh phải chịu trách nhiệm với cô ấy và giọt máu của mình. Mình chia tay nhau thôi em”, trái tim tôi như tan ra từng mảnh khi nghe những lời nói cạn tình từ miệng chồng mình thốt ra.
Bàng hoàng, đau đớn và sốc nặng là cảm giác của tôi từ đêm qua tới giờ. Tôi chưa nói với chồng là tôi cũng đang mang trong người giọt máu của anh. Tự nhủ không được khóc nhiều, tránh ảnh hưởng đến em bé mà nước mắt tôi cứ trào ra. Bây giờ tôi không biết phải làm sao, có nên níu giữ người chồng bội bạc này để cho con sinh ra có bố bên cạnh? Còn người yêu cũ của anh nữa, cô ấy cũng đang mang bầu, đứa con của họ rồi sẽ thế nào?
Trời ơi, đầu óc tôi như sắp nổ tung mất. Nếu đã đọc hết những dòng tâm sự rút hết ruột gan này của tôi, bạn có thể cho tôi một lời khuyên được không?