Chuyện vợ chồng không đơn giản như… đang giỡn

Hai con người khác nhau sống với nhau thì kiểu gì chẳng xảy ra xung đột. Mà khi đã xung đột thì người đang “xung” thường có kiểu “chuyện bé xé to”, thay vì nên đơn giản cho đời thanh thản.

Thế nhưng, đôi khi, các ông chồng bà vợ quá đơn giản trong lối sống lại làm cho bạn đời khổ đau. Trong cuộc đời lắm nỗi lo, đầy rủi ro mà anh ấy/cô ấy cứ đơn giản như... đang giỡn. Hãy xem qua vài đoạn trích từ thư họ gởi cho “đối tác” của mình.
Chuyen vo chong khong don gian nhu… dang gion
Ảnh minh họa. 
Vợ yêu dấu,
Chiều nay, nhà mình được mời đi dự tân gia người bạn khá thân của anh. Sau giờ làm, anh vội vã chạy về nhà. Con gái mừng rỡ vì hiếm khi thấy ba về sớm. Anh đọc lại tấm thiệp của bạn, ghi mời “gia đình bạn…”. Mấy khi mình có cơ hội đi với nhau, anh bảo em mau thay váy đẹp, trang điểm nhẹ nhàng. Con gái rộn ràng diện cái áo đầm mới mua. Chỉ có em, vẫn ngồi trước ti vi, vừa xem phim vừa nói: “Thôi, đi đâu cho đông, phức tạp. Để mình anh đi, vừa gọn vừa đỡ tốn tiền bao thư, quà cáp. Đơn giản thôi anh, nhà người ta tân gia, đông người, gia chủ chẳng để ý ai đâu”.
Em đưa cho anh một bịch trái cây làm quà. Anh ngại quá, vì nó đã được mẹ em ở quê mang lên từ tuần trước. Mấy trái xoài, ổi… chín quá rồi, nhưng em bảo trái cây sạch, quý lắm; nhà có sẵn, mua quà chi. Mà bạn bè quý nhau mới đến chứ đâu phải quý món quà”.
“Tính em vốn đơn giản lắm”. Trước khi cưới, em đã tuyên bố như thế với anh và em coi đó là một ưu điểm. Bây giờ, qua vài năm chung sống, anh không biết mình nên vui hay buồn. Mối quan hệ của tụi mình cũng quá giản đơn, vì ảnh hưởng phong cách của em. Anh đi làm về, thường thì đã hơn chín giờ tối. Cơm có thì ăn, không có thì làm đại gói mì cũng xong. Em và con cũng ăn đơn giản vậy, nên anh đâu dám đòi hỏi chi. Quần áo của anh, em hay ủi sẵn. Lúc nào em không ủi, anh cũng chẳng nói gì, cứ mặc đại đi làm, vì anh biết tính em không thích quá tập trung sức lực và thời gian vào chuyện quần áo.
Chuyện ăn uống, ăn mặc… em cứ bảo đơn giản là được rồi, nhưng anh chẳng thấy được gì cả. Con gái thì ốm nhom, giờ cứ đòi uống trà sữa ngoài quán. Gian bếp nhà mình chỉ dùng để hâm nóng thức ăn làm sẵn mua ở siêu thị, trữ trong tủ lạnh. Đi làm, em mặc đồng phục công sở, vài cái váy để dành lúc đi chơi; còn ở nhà, em mặc mấy bộ đồ mà theo anh thì nên vứt cho rồi.
Tụi mình khó khăn, nên tiết kiệm mới mua được căn hộ chung cư còn trả góp, nhưng đâu phải vì thế mà cứ phải ăn mặc tuềnh toàng, cũng có thể tươm tất đàng hoàng chứ. Nhà mình đâu phải là chỗ trọ - chỉ để tắm rửa, xem ti vi và ngủ. Mọi chuyện trong gia đình, sắm sửa gì, thăm viếng, giúp đỡ ai… anh hỏi ý kiến em, lúc nào cũng nghe câu trả lời: “Tùy anh thôi, nhưng đơn giản thôi anh, em thấy sao cũng được”.
Anh cảm thấy dường như mình không có gia đình, chỉ có ba con người và cái nhà. Sáng ra, anh và em, mỗi người phóng xe đi mỗi hướng. Em chở con gái đi học, anh đi làm. Chiều, em thường đưa con đi siêu thị, nhà sách, có khi đi ăn… Trong lúc đó, dường như em chẳng cần biết anh đang ở đâu.
Trương.Q
Chồng dấu yêu,
Ngày trước, mẹ em thường bảo em lấy chồng, để mẹ yên tâm tuổi già. Khi em lập gia đình, mẹ yên tâm rồi, còn em thì đứng ngồi không yên. Tại vì những suy nghĩ của anh quá đơn giản. Em có bầu, anh bảo ngày xưa mẹ anh có bầu bảy lần, khỏe re. Nghe vậy, em chẳng dám… mệt. Ngày em đi sinh, lúc đau bụng, em phải tự gọi taxi vào bệnh viện, vì anh đã lỡ hứa với bạn bè đi đá banh tranh giải gì đó và cũng vì “mẹ anh ngày xưa đi đẻ cũng có ai theo đâu, bố anh đi công tác”.
Con bệnh, anh bảo có sao đâu, con nít mà, đau ốm suốt, lớn lên thì khỏi. Em lại một mình đưa con vào bệnh viện. Nhưng bực nhất là lúc em muốn nói chuyện với anh, anh cũng im im, không biết có đồng ý hay không. Em cáu thì anh ra khỏi nhà, em dịu xuống mới về, bảo anh dễ tính nên em cáu kiểu gì cũng được, anh không sao đâu. 
“Anh không sao đâu. Anh đơn giản lắm”. Điệp khúc đó làm em chán anh kinh khủng. Đến sinh nhật em, con và cả sinh nhật của anh, chỉ có mình em loay hoay nấu nướng, bày dọn. Em có lỡ than mệt thì anh làu bàu: “Đã bảo đơn giản thôi, ai biểu bày chuyện phức tạp”. Đơn giản của anh có nghĩa không làm gì là hay nhất, tốt nhất; có tiền thì ra tiệm, không thì thôi. Ngày tết, cũng chỉ có mình em mua quà cho cha mẹ hai bên, bởi anh cũng đơn giản: “Có quà cũng được, không có cũng đâu có sao, cha mẹ cũng đâu có trách”.
Khi mẹ anh mong có thêm đứa cháu nội con trai, lần đầu tiên, em thấy anh bày tỏ cảm xúc gật gù, tán thành. Nhưng rồi, anh lại đơn giản rằng, đó là nhiệm vụ của em, rằng nếu như em không sinh được con trai là tại em. Khổ quá, em biết làm sao…
Mưatím@yahoo....

Vừa bước ra từ khách sạn với nhân tình, chồng lặng người cảnh tượng trước mắt

Chồng cô có lẽ còn choáng váng hơn cô, khi vừa bước ra từ nhà nghỉ với người tình thì lại chứng kiến được cảnh tượng mà anh nằm mơ cũng không bao giờ ngờ tới như thế.

Sáng nay chủ nhật, chồng có việc ra ngoài, cô đã hứa với con gái 4 tuổi từ trước nên một mình đưa con đi mua đồ chơi. Thời tiết rất đẹp, cửa hàng đồ chơi mà đồng nghiệp cô giới thiệu cũng rất ổn. Hai mẹ con vui vẻ lựa vài món, còn tán chuyện với chị bán hàng chán chê, mới có ý định ra về.

Vừa bước ra khỏi cửa shop đồ chơi, cô còn đang nghĩ cần gọi điện cho chồng, hỏi anh trưa có về ăn cơm hay không, để mẹ con cô còn biết. Thì con gái bên cạnh đã reo lên: "Mẹ ơi, bố kìa!". Cô dõi mắt theo cánh tay bé xíu của con, thì lặng người khi nhìn thấy chồng mình và một cô gái trẻ đang đứng sóng vai ở trước cửa 1 căn nhà cách mẹ con cô ngắn ngủn có hơn chục mét. Điều đáng nói, căn nhà đó lại là một nhà nghỉ!

Cô chưa kịp định thần thì con gái đã chạy ào đến chỗ bố, ôm chân bố rồi ríu rít: "Bố ơi, mẹ đưa con đi mua đồ chơi. Con và mẹ mua bao nhiêu là đồ chơi đẹp. Bố đến đón con đấy à?". Chồng cô có lẽ còn choáng váng hơn cô, khi vừa bước ra từ nhà nghỉ với người tình thì lại chứng kiến được cảnh tượng mà anh nằm mơ cũng không bao giờ ngờ tới như thế.

Vừa vui vẻ hết mình với người phụ nữ khác, con gái lại chạy đến ôm chặt, ngây thơ reo vui khi nhìn thấy mình, người đàn ông còn lương tâm nào có thể bình tĩnh cho nổi?

Cô đau đớn nhìn tất cả trong mắt. Hóa ra anh đã ngoại tình. Thế mà cô chẳng hề hay biết chút gì. Và hôm nay đúng là ông trời sắp đặt, khi để mẹ con cô mua đồ chơi ở ngay sát căn nhà nghỉ mà anh và bồ hẹn hò. Còn gì cay đắng, xót xa hơn thế?

Trái tim cô đau như vỡ tan thành từng mảnh, nhưng nhìn nụ cười ngây thơ trên mặt con gái, cô lại vực lại tinh thần. Cô mỉm cười bước lại gần, bảo với con gái: "Con chưa ngoan nhé! Con đã chào bạn của bố chưa? Chào cô đi con!". Con gái lúc này mới sực tỉnh, vội vàng lễ phép chào người phụ nữ đi cùng bố mình. Trẻ con đâu có hiểu gì chứ!

Thấy cả chồng và cô ả kia đều lúng túng ra mặt, cô tiếp lời: "Anh với bạn đã bàn xong công việc chưa? Nếu bạn anh có thời gian rảnh thì anh hãy mời cô ấy về nhà mình chơi?". Cô ả kia ngượng ngập từ chối. Cô cười: "Vậy nhà chúng tôi xin phép về trước nhé. Con chào tạm biệt cô đi con! Về nhà còn khoe đồ chơi mới với bố nào!".

Vua buoc ra tu khach san voi nhan tinh, chong lang nguoi canh tuong truoc mat
Ảnh minh họa. 

Con gái hồn nhiên chào "bạn" của bố mình, rồi cả nhà cô vẫy taxi lên xe về trước. Cô sắp không chống cự được nữa rồi, tất cả chỉ vì con, cô mới phải diễn phải cười phải làm như không. Cô nhanh chóng đưa con sang gửi bà ngoại, cô không muốn khóc trước mặt con, càng chẳng nỡ để con chứng kiến cảnh bố mẹ to tiếng với nhau.

Gửi con xong về tới nhà, cô lao vào phòng ngủ, đóng chặt cửa khóc như mưa. Cô đau đớn quá, không biết phải làm gì nói gì lúc này nữa, chỉ biết dùng cách giải tỏa nguyên thủy nhất để hi vọng vơi bớt phần nào khổ sở trong lòng mà thôi.

Còn anh lặng người ngồi trên sofa, lòng xót xa khi nghĩ đến nụ cười hồn nhiên chưa nhuốm sự đời của con gái. Một cảm giác tội lỗi, áy náy vô cùng dâng trào khi anh đối diện với ánh mắt trong trẻo đầy tin tưởng, sùng bái mà con gái dành cho mình. Sao anh có thể làm như thế? Chỉ vì chút dục vọng tầm thường mà biến mình thành kẻ tội đồ với vợ con, gia đình.

Còn cô, cô cao thượng cũng như giàu sự hi sinh, nhẫn nại hơn anh gấp bội. Lòng cồn cào nổi sóng, nhưng cô vẫn kìm nén vì con, vì nghĩ cho đại cục. Anh thật hèn hạ, thật xấu xa và bỉ ổi! Cả đời này anh có bù đắp cũng không hết những gì anh đã làm tổn thương đến hai mẹ con cô.

Làm thêm ở nhà nghỉ, vợ chết điếng bắt gặp chồng ngoại tình

Ngoài giờ làm, tôi tranh thủ làm nhân viên dọn dẹp cho một nhà nghỉ. Tại đây, tôi đau đớn bắt gặp chồng tình tứ bên nhân tình.

8 năm kết hôn nhưng vợ chồng tôi vẫn sống trong cảnh nhà thuê chật chội. Mùa hè nóng như đổ lửa, hơi nóng từ mái tôn hầm hập đổ xuống, cả nhà đưa nhau vào trung tâm thương mại hưởng ‘ké’ điều hòa.

Máy cắt cỏ nhà hàng xóm cắt nát hai bàn chân bé 2 tuổi

(Kiến Thức) - Trong lúc nhà hàng xóm đang cắt cỏ, bé gái 2 tuổi chạy đến gần vô tình bị máy cắt cỏ cắt vào cả hai chân chảy máu nhiều, gây thiếu máu cấp tính.

Ngày 16/6, Bệnh viện đa khoa tỉnh Tuyên Quang đã tiếp nhận bé Chúc Anh D., 2 tuổi, trú tại Sơn Phú – Na Hang vào viện trong tình trạng li bì, da xanh tái, thở nông, vết thương bàn chân trái xẻ đôi kẽ ngón 4-5, lóc da mu bàn chân phải, lộ khớp ngón chân cả hai bàn chân, tình trạng thiếu máu cấp tính.
Gia đình bé D. cho biết, trong lúc nhà bên cạnh đang cắt cỏ, em bé chạy đến gần nên vô tình bị máy cắt cỏ cắt vào cả hai bàn chân, chảy rất nhiều máu, gia đình lập tức đưa bé đến sơ cứu tại Trung tâm y tế huyện Na Hang và được chuyển tuyến đến Bệnh viện đa khoa tỉnh để điều trị.

Đọc nhiều nhất

Tin mới