Su-24 (NATO đặt tên là Fencer - kiếm sĩ) là máy bay cường kích phản lực siêu âm thế hệ thứ 3 của Liên Xô được phát triển giữa những năm 1970-1980. Khoảng 1.400 chiếc được sản xuất và vẫn còn phục vụ rộng rãi trong Không quân Nga tới tận ngày nay.Theo giới phân tích quân sự thế giới, cường kích Su-24 vượt trội so với loại F-111 (Mỹ) về tầm hoạt động, khả năng mang vũ khí, nhiên liệu.Đặc trưng trong thiết kế máy bay thời kỳ này là Su-24 sử dụng kiểu cánh cụp cánh xòe. Theo đó, phần cánh của Su-24 có thể di chuyển 4 góc khác nhau gồm:16° để cất cánh và hạ cánh; 35° và 45° cho bay tuần tiễu tại những độ cao khác nhau và 69° để tang tốc cao nhất ở độ cao thấp.Kiểu cánh cụp cánh xòe cung cấp cho Su-24 khả năng cất hạ cánh đường băng ngắn, đồng thời cho phép đạt tốc độ cao khi bay thấp. Lợi dụng ưu điểm duy trì vận tốc siêu âm ở độ cao thấp, ngày 9/11/2000, Không quân Nga dùng biến thể trinh sát Su-24MR thực hiện cuộc tấn công phóng tên lửa (giả định) vào tàu sân bay USS Kitty Hawk của Hạm đội 7 Mỹ trên vùng biển Nhật Bản. Cuộc viếng thăm đã làm người Mỹ một phen thất kinh.Su-24 được thiết kế buồng lái 2 người ngồi song song dành cho phi công và sĩ quan điều khiển vũ khí.Trong ảnh là buồng lái 2 chỗ ngồi Su-24 với “chi chít” đồng hồ và nút bấm.Su-24 có 2 động cơ phản lực Saturn/Lyulka AL-21F-3A cho phép đạt tốc độ tối đa 1.550km/h, trần bay 11.000m, tầm bay 2.500km. Động cơ AL-21F-3A được đánh giá có hiệu suất hoàn hảo nhưng lại tiêu thụ nhiều nhiên liệu, chi phí bảo dưỡng cao. Su-24 trang bị một pháo GSh-6-23 6 nòng cỡ 23mm (cơ số 500 viên đạn) để không chiến tầm gần. Ngoài ra, 9 giá treo trên cánh và thân mang tổng cộng 8 tấn vũ khí gồm: tên lửa không đối không tầm ngắn R-60 hoặc R-73; tên lửa không đối đất có điều khiển loại Kh-23, Kh-25ML, Kh-28, Kh-29, Kh-58; bom có điều khiển KAB-500KR, KAB-500L. Hiện nay, Không quân và Không quân Hải quân Nga duy trì sự phục vụ của khoảng 450 chiếc Su-24 gồm nhiều biến thể. Trong tương lai, nước Nga sẽ loại biên chế toàn bộ Su-24 và thay thế bằng Su-34 hiện đại hơn. Su-24 được xuất khẩu số lượng nhỏ tới một vài nước trên thế giới gồm: 44 chiếc cho Algeria; 15 chiếc cho Lybia; 12 chiếc cho Syria; 9 chiếc cho Iran và 24 chiếc cho Iraq. Biến thể xuất khẩu Su-24MK thiết kế với hệ thống điện tử yếu hơn, không có hệ thống tiếp nhiên liệu trên không. Trong ảnh là chiếc Su-24MK của Không quân Iran.
Su-24 (NATO đặt tên là Fencer - kiếm sĩ) là máy bay cường kích phản lực siêu âm thế hệ thứ 3 của Liên Xô được phát triển giữa những năm 1970-1980. Khoảng 1.400 chiếc được sản xuất và vẫn còn phục vụ rộng rãi trong Không quân Nga tới tận ngày nay.
Theo giới phân tích quân sự thế giới, cường kích Su-24 vượt trội so với loại F-111 (Mỹ) về tầm hoạt động, khả năng mang vũ khí, nhiên liệu.
Đặc trưng trong thiết kế máy bay thời kỳ này là Su-24 sử dụng kiểu cánh cụp cánh xòe. Theo đó, phần cánh của Su-24 có thể di chuyển 4 góc khác nhau gồm:16° để cất cánh và hạ cánh; 35° và 45° cho bay tuần tiễu tại những độ cao khác nhau và 69° để tang tốc cao nhất ở độ cao thấp.
Kiểu cánh cụp cánh xòe cung cấp cho Su-24 khả năng cất hạ cánh đường băng ngắn, đồng thời cho phép đạt tốc độ cao khi bay thấp.
Lợi dụng ưu điểm duy trì vận tốc siêu âm ở độ cao thấp, ngày 9/11/2000, Không quân Nga dùng biến thể trinh sát Su-24MR thực hiện cuộc tấn công phóng tên lửa (giả định) vào tàu sân bay USS Kitty Hawk của Hạm đội 7 Mỹ trên vùng biển Nhật Bản. Cuộc viếng thăm đã làm người Mỹ một phen thất kinh.
Su-24 được thiết kế buồng lái 2 người ngồi song song dành cho phi công và sĩ quan điều khiển vũ khí.
Trong ảnh là buồng lái 2 chỗ ngồi Su-24 với “chi chít” đồng hồ và nút bấm.
Su-24 có 2 động cơ phản lực Saturn/Lyulka AL-21F-3A cho phép đạt tốc độ tối đa 1.550km/h, trần bay 11.000m, tầm bay 2.500km. Động cơ AL-21F-3A được đánh giá có hiệu suất hoàn hảo nhưng lại tiêu thụ nhiều nhiên liệu, chi phí bảo dưỡng cao.
Su-24 trang bị một pháo GSh-6-23 6 nòng cỡ 23mm (cơ số 500 viên đạn) để không chiến tầm gần. Ngoài ra, 9 giá treo trên cánh và thân mang tổng cộng 8 tấn vũ khí gồm: tên lửa không đối không tầm ngắn R-60 hoặc R-73; tên lửa không đối đất có điều khiển loại Kh-23, Kh-25ML, Kh-28, Kh-29, Kh-58; bom có điều khiển KAB-500KR, KAB-500L.
Hiện nay, Không quân và Không quân Hải quân Nga duy trì sự phục vụ của khoảng 450 chiếc Su-24 gồm nhiều biến thể. Trong tương lai, nước Nga sẽ loại biên chế toàn bộ Su-24 và thay thế bằng Su-34 hiện đại hơn.
Su-24 được xuất khẩu số lượng nhỏ tới một vài nước trên thế giới gồm: 44 chiếc cho Algeria; 15 chiếc cho Lybia; 12 chiếc cho Syria; 9 chiếc cho Iran và 24 chiếc cho Iraq. Biến thể xuất khẩu Su-24MK thiết kế với hệ thống điện tử yếu hơn, không có hệ thống tiếp nhiên liệu trên không. Trong ảnh là chiếc Su-24MK của Không quân Iran.