Đến bây giờ, tôi vẫn không thể nào tin được, mình lại nuôi ong tay áo đứa ô sin quyến rũ chồng mình, mà nó chỉ là đứa chưa tốt nghiệp lớp 9 trường làng.
Tôi lấy chồng cách đây 3 năm, có một đứa con trai 8 tháng tuổi. Cách đây 5 tháng, sau khi nghỉ sinh tròn 6 tháng, tôi bắt đầu đi làm trở lại. Vì ông bà nội ngoại hai bên đều đang bận việc, chưa nghỉ hưu, nên tôi có mở lời nhờ mẹ chồng tìm giúp cho một người giúp việc trông cháu để tôi đi làm.
Sau đó ít hôm, mẹ chồng dẫn ra một cô em trong làng mới 23 tuổi, học chưa hết lớp 9. Nhìn em nhanh nhẹn, đen đúa quê mùa, ngày đầu lại rất chăm chỉ dọn dẹp nhà cửa và trông em rất khéo nên tôi mừng lắm.
Từ hôm đó, mọi việc nhà và cho con ăn tôi đều chỉ bảo cho em cặn kẽ. Chỉ 1 tuần sau là em thành thạo việc và làm thoăn thoắt. Tôi đi làm về mỗi việc cho con ăn và cho cháu ti nữa là được, chẳng phải đụng tay vào việc gì.
Thấy em không có quần áo mặc, bé lại hay đái nên tôi mua cho em tận 6 bộ mặc nhà để thay đổi. Mới ở được 1 tháng mà da dẻ em trắng trẻo, hồng hào hẳn, người cũng tròn lẳn ra. Em bảo, chị mua giúp mấy cái quần đùi mặc nhà cho cháu đái đỡ bị dính quần. Vậy là từ đó, em bắt đầu biết mặc những cái quần đùi ngắn và áo ba lỗ cho thoáng mát và hút mắt mấy gã trai trẻ gần nhà.
Ở nhà trông cháu, em thường bế bé ra ngoài vừa để hóng hớt chuyện hàng xóm xung quanh, vừa để các anh giai hàng xóm nhìn ngó cho dễ. Mấy lần về nhà bắt gặp em đong đưa nói chuyện với các gã trai trẻ lao động ở trọ trong khu phố, tôi chỉ biết lắc đầu ngao ngán “chẳng mấy hôm mà em nó lại theo trai lấy chồng mất thôi”.
Nhưng nếu em theo trai lấy chồng thì tôi đã may mắn, đằng này, đàn ông nào em cũng đong đưa, đến cả chồng tôi ở nhà, em cũng chẳng tha.
|
Vừa dừng xe ở cổng, tôi đã nghe thấy tiếng em gọi eo éo trong nhà “Anh ơi lấy giúp em cái áo con”. Ảnh minh họa. |
Nhiều lần bắt gặp em và chồng nhìn nhau cười ẩn ý, dù bọn họ đã cố tình che đậy nhưng tất cả không qua được mắt tôi. Từ hôm đó, tôi bắt đầu cảm giác bất an và âm thầm theo dõi hai con người giỏi diễn kịch trong nhà này.
Ban ngày trước khi đi làm, em vẫn dậy sớm chuẩn bị cơm nước và nấu cháo cho cháu. Chồng tôi dậy sớm ăn bát cơm em bới và lấy đồ ăn đưa cho tận tay xong mới đi làm. Như trước đây, chẳng bao giờ anh chịu ăn cơm sáng ở nhà mà thường ra ngoài làm bát phở luôn. Đó là một trong những dấu hiệu bất thường tôi nhận ra.
Sau đó, khi tôi chuẩn bị đồ đi làm, em thức cháu dậy, cho cháu ăn như bình thường. Duy chỉ khi tôi lấy đồ đi, em tiễn ra tận cửa, trông cho đến lúc tôi khuất bóng vội và cầm máy gọi cho ai đó rồi đóng cửa vào nhà.
Tôi bắt đầu lên kế hoạch để bắt tận tay em đang làm việc gì mờ ám khi tôi không ở nhà.
Hôm đó, tôi âm thầm về sớm hơn mọi ngày. Vừa dừng xe ở cổng, tôi đã nghe thấy tiếng em gọi eo éo trong nhà “Anh ơi lấy giúp em cái áo con”. Ngay sau đó, chồng tôi đang mặc đồ đi làm, thắt comple từ trong phòng em mang ra một cái áo lót và quần nhỏ của cô giúp việc treo lẳng lơ trên cánh cửa phòng tắm.
Em lấp ló quay ra lấy đồ rồi tủm tỉm cười nói với chồng tôi bảo “Anh chờ em chút xíu nhé”.
Tôi choáng váng điên tiết chỉ muốn xông ngay vào cho em cú tát. Nhưng làm như thế chẳng khác nào dứt dây động rừng.
Tôi cố kìm nén cảm xúc chờ cho đến khi bọn họ lên giường mới cho hai kẻ đốn mạt đó một bài học. Vừa lúc bọn họ kéo nhau vào phòng em giúp việc, tôi mở cửa xông vào cho nó một cú tát trời giáng rồi lấy đồ ném hết ra sân đuổi đi.
Chồng tôi hoảng hốt vơ vội đồ mặc lại rồi cầu xin tôi tha thứ. Đến lúc này, tôi mới nhận ra, mình quá dại dột khi thuê gái trẻ về nhà trông con cho chồng tòm tem. Đây có lẽ là bài học mà tôi phải ghi nhớ suốt đời để không còn thương người hại mình nữa.