Bố mẹ chồng phân chia tài sản, cái kết khiến vợ chồng tôi bàng hoàng

Chồng tôi hỏi lý do thì ông nói để phân chia tài sản, lập di chúc. Ngay tối đó, tôi bàn với chồng không nhận bất cứ phần tài sản nào.

Vợ chồng tôi đang sống và làm việc ở TP Hồ Chí Minh. Thỉnh thoảng chúng tôi mới về quê (Khánh Hòa) một lần. Nhưng bố mẹ chồng hoặc trong dòng họ có ai đau bệnh, vào thành phố thăm khám, chữa bệnh, vợ chồng tôi đều lo lắng, giúp đỡ nhiệt tình.

Vì công việc phát triển tốt, kinh tế dư dả nên tôi cũng hay góp tiền sửa nhà thờ họ, đóng quỹ học bổng cho trẻ em nghèo ở xã. Thế nên khi nhắc đến tên vợ chồng tôi, ai cũng tôn trọng, quý mến.

Tuần trước, bố chồng gọi điện, bảo vợ chồng tôi thu xếp về quê một buổi. Chồng tôi hỏi lý do thì ông nói để phân chia tài sản, lập di chúc. Ngay tối đó, tôi đã bàn với chồng là sẽ không nhận bất cứ phần tài sản nào. Bởi chúng tôi không có dự định về quê sinh sống thì nhận đất đai để làm gì.

Bo me chong phan chia tai san, cai ket khien vo chong toi bang hoang

Tới ngày họp gia đình, tôi cũng mạnh dạn trình bày ý kiến của mình như thế. Không ngờ bố mẹ chồng lại giận dữ, cho rằng chúng tôi muốn từ bỏ tổ tiên. Tôi vội vàng giải thích nhưng họ không nguôi giận.

Bố chồng yêu cầu chồng tôi phải có trách nhiệm với dòng tộc bởi anh là con trai trưởng, là cháu đích tôn trong họ. Nếu anh không nhận nhà từ đường, không thờ cúng ông bà tổ tiên thì tự mình khai trừ khỏi dòng tộc.

Hôm đó, không khí căng thẳng đến mức chẳng ai dám lên tiếng. Nhìn vợ chồng em dâu buồn rầu, suy tính tiền xây nhà riêng vì không được ở nhà từ đường nữa mà tôi áy náy theo. Bố mẹ chồng đang làm khó cho cả hai đứa con trai chỉ vì những tư tưởng cổ hủ ngày xưa.

Tôi phải thuyết phục thế nào để ông bà cho chúng tôi từ chối nhận nhà nhận đất đây?

Cả năm đi làm, chồng mang về 3 triệu, vợ phát hiện "chuyện lạ" ở biệt thự bỏ hoang

Gần một năm đi làm, anh mang về cho vợ con được 3 triệu. Tôi thắc mắc thì anh bảo, dịch căng thẳng, không bị đói ăn đã là tốt lắm rồi...

Vợ chồng tôi năm nay gần 40 tuổi. Năm 2019, sau một biến cố trong gia đình, chúng tôi lâm cảnh nợ nần. Không còn cách xoay xở nào khác để kiếm tiền, chồng tôi theo mấy anh em trong xã lên Hà Nội làm công nhân xây dựng. Mỗi tháng, sau khi chi tiêu cá nhân, anh gửi về cho tôi 4, 5 triệu để nuôi con và trả nợ.

Khi dịch Covid-19 phức tạp, Hà Nội thực hiện giãn cách xã hội, công trình nơi anh làm phải dừng xây dựng. Chồng tôi và nhóm anh em thợ hồ không được làm việc nhưng cũng không thể về quê.

Từ ngày chồng trở thành đồng nghiệp, vợ bị mọi người xa lánh

Từ ngày anh ấy trở thành đồng nghiệp của vợ, phát sinh nhiều vấn đề mà tôi không lường trước được.

Tôi vào làm ở công ty hiện tại từ năm 2018. Khi đó tôi vừa sinh hai em bé, ở nhà suốt bao năm liền nên rất mong ngóng được đi làm.

Dù hai con còn nhỏ, nhưng tôi khá tin tưởng vào sự chăm sóc của bố mẹ chồng lẫn mẹ đẻ. Dù sao tôi cũng phải đi làm để có tiền lo cho các con. Chồng tôi không phải người quá tài giỏi, tháo vát để nuôi hết cả gia đình. Hơn cả, tôi muốn san sẻ cho anh một phần gánh nặng, nghĩa vụ.

Chị dâu mắng em chồng 'nghèo còn lười' nhưng lại làm thứ đáng khinh

Tôi chứng kiến tất cả mà lòng nghẹn đắng, bức xúc vô cùng. Rõ ràng chị ta đang đang tỏ ra thương hại vợ chồng tôi.

Một cuộc sống giàu sang chưa chắc đã hạnh phúc, tôi thấy cứ bình yên, biết giới hạn đủ và mọi người trân trọng nhau mới là cốt lõi. Vợ chồng tôi chính là một ví dụ của việc khi kinh tế không quá dư dả nhưng nếu biết cách yêu và sống lành mạnh thì vẫn có thể vui vẻ.
3 năm trước, vợ chồng tôi lấy nhau. Đám cưới rất đơn giản, chỉ gồm họ hàng đôi bên và vài người bạn. Sau đám cưới, chúng tôi để dành ra được 100 triệu, dự định là sẽ xây một căn nhà.
Chỉ chừng ấy tiền, cộng thêm đi vay bạn bè, chúng tôi đã sớm xây được căn nhà nhỏ 2 tầng. Sau đó không lâu, tôi sinh một bé trai, cuộc sống hơi khó khăn một chút nhưng vợ chồng vẫn nắm tay nhau cùng vượt qua.
Hiện tại, lương tháng của tôi là 7 triệu, lương của chồng tôi là 10 triệu, mỗi tháng không để dư ra được quá nhiều, chủ yếu dồn hết vào cho sinh hoạt, trả nợ.
Chi dau mang em chong 'ngheo con luoi' nhung lai lam thu dang khinh
 

Lối sống của vợ chồng tôi cũng rất giản dị. Chúng tôi chẳng mấy khi đi ăn hàng ở bên ngoài, kể cả vợ chồng đi làm cũng sẽ cố gắng nấu cơm mang đi. Con tôi gửi cho ông bà ngoại chăm sóc, tôi cũng đỡ vất vả hơn, tập trung vào làm việc để kiếm tiền.

Mặc dù không thể giàu sang như bạn bè xung quanh, nhưng vợ chồng tôi sống rất tình cảm. Nếu rảnh, chúng tôi sẽ ngồi cùng nhau đọc sách hoặc bật máy tính hát vài bài karaoke cho giải khuây.

Tôi cho rằng, vợ chồng tôi hiền lành thì sẽ được họ hàng, người thân xung quanh quý mến. Nhưng chị dâu của tôi lại không hề suy nghĩ như vậy. Chị ta thường xuyên chê bai, móc mỉa gia đình tôi bằng nhiều hình thức.

Trên chồng tôi có một người anh trai. Hai anh em ruột nhưng tính cách khác nhau nhiều. Chồng tôi sống an phận thủ thường, nhưng anh trai của anh ấy lại khác, rất hiếu thắng và muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo

. Kinh tế gia đình anh cũng khá hẳn hơn nhà tôi. Vợ chồng tôi sống ở một vùng huyện nhỏ của tỉnh, còn anh trai chồng, chị dâu sống trên thành phố. Thi thoảng một năm sẽ có khoảng 2 hoặc 3 lần gia đình tôi đến nhà anh chị ấy, là để tụ tập liên hoan với bố mẹ chồng luôn hoặc chúc Tết.

Ngược lại, chị dâu cũng có đôi lần đến nhà tôi. Thấy nhà tôi nhỏ, chị ấy bĩu môi chê. Mà người phụ nữ này nói năng rất bỗ bã, chẳng nể nang ai, cứ có cái gì không vừa mắt là chị dâu sẽ thẳng thừng biểu hiện qua lời nói và thái độ.

Chẳng hạn, một lần chị dâu tới, ngồi xuống ghế là đã chê bai: "Eo ơi sao nhà bé như cái mắt muỗi thế này. Sau không tính đẻ nhiều con à. Rồi khách khứa đến thì người đứng kẻ ngồi à?".

Chị ấy nói vậy khiến vợ chồng tôi ngại vô cùng... Nhưng chồng bảo thôi cứ cho qua, không chấp làm gì hết. Gần đây, lại thêm một việc nữa làm trái tim tôi như vỡ vụn. Tất cả xuất phát từ sự thương hại của chị ấy dành cho vợ chồng tôi.


Chi dau mang em chong 'ngheo con luoi' nhung lai lam thu dang khinh-Hinh-2
 

Đọc nhiều nhất

Tin mới