Tốt nghiệp đại học, tôi về làm kinh doanh với bố mẹ và tương lai đương nhiên sẽ kế nghiệp gia đình. Cuộc sống khá dễ chịu cho đến khi kết hôn. Đến tuổi lập gia đình, bố mẹ vẫn muốn giữ tôi ở bên họ và tuyển một người con rể xứng tầm. Tuy nhiên, tôi lại thích cậu em trai của một nhân viên trong công ty. Gia đình anh có điều kiện kinh tế ở mức trung bình, không quá tốt xong cũng không quá tệ. Thực lòng, bố mẹ tôi không ưng anh cho lắm nhưng vì tôi quyết tâm kết hôn với người mình yêu nên họ cũng đành chấp thuận.
Để cuộc sống hôn nhân của chúng tôi dễ dàng hơn, bố mẹ tôi đã không yêu cầu bất cứ điều gì ở nhà trai, hơn nữa họ còn mua cho tôi 1 căn hộ cao cấp trong thành phố và 1 chiếc ô tô trị giá hơn 1 tỷ đồng. Tất nhiên, đám cưới của tôi bố mẹ chỉ muốn tổ chức thật hoành tráng ở thành phố, nhưng gia đình người yêu tôi lại một mực phải tổ chức đám cưới ở quê theo đúng truyền thống gia đình. Điều này thực sự khiến tôi rất tủi thân nhưng vì sĩ diện của chồng tương lai nên tôi vẫn đồng ý và thuyết phục bố mẹ tổ chức ở quê anh trước rồi làm trên thành phố sau.
Đêm tân hôn, vợ chồng tôi ở lại nhà chồng một tối, dự định sáng mai hôm sau sẽ về thành phố sớm. Tuy nhiên, khi tôi chuẩn bị đi ngủ, bất ngờ chồng bê một chậu nước vào và nói rằng anh muốn tôi rửa chân cho bố mẹ chồng. Chồng tôi giải thích đó là phong tục vùng quê anh và tôi bắt buộc phải làm. Tôi sốc đến ngỡ ngàng vì lần đầu nghe đến phong tục này, dù chẳng muốn chút nào nhưng vì chồng và cuộc hôn nhân vừa mới đắt đầu của mình, tôi đành bê chậu nước đi theo anh.
Thế nhưng vừa bước vào phòng bố chồng, một cảnh tượng rùng mình hiện ra trước mắt khiến tôi không thể chịu đựng nổi. Vì bố chồng tôi ốm lâu ngày, quanh năm nằm liệt trên giường, nên cả căn phòng đều bốc mùi hôi hám, xộc thẳng vào mũi khiến tôi lập tức nôn ọe, phải vội vã chạy ra khỏi phòng. Quan trọng hơn là, chồng chưa từng nói điều này với tôi.
Chứng kiến hành động của tôi, mẹ chồng tối sầm mặt lại mắng tôi vô ý vô tứ. Bà còn chặn cửa không cho tôi ra ngoài, yêu cầu tôi phải ở lại thực hiện cho xong nghĩa vụ của người con dâu mới. Trong cơn hoảng loạn muốn thoát khỏi không gian ấy càng nhanh càng tốt nên tôi đã to tiếng và xô ngã bà. Không ngờ lúc này chồng tôi đang đứng bên cạnh liền tát tôi một cái đau điếng, anh nói rằng tôi đã đi quá xa và yêu cầu tôi phải xin lỗi bố mẹ chồng ngay lập tức.
Quá sốc vì uất ức và tức giận, tôi chẳng nói chẳng rằng bỏ ngay về nhà bố mẹ đẻ trong đêm. Đến nay đã 1 tuần rồi, cũng gần đến ngày nhà gái tổ chức hôn lễ ở thành phố mà chồng tôi vẫn không hề liên lạc khiến tôi vừa tức giận vừa lo. Chỉ là tôi không thể kìm được cơn nôn ọe, tôi đâu có thể kiểm soát được bản thân trước cảnh tượng mà tôi chưa từng chứng kiến đó. Trong khi chồng cũng có một phần lỗi khi không hề nói tình trạng của bố anh cho tôi. Tôi có đáng bị lên án chỉ vì một điều tôi không hề cố ý? Bây giờ tôi phải làm sao đây? Xin mọi người cho tôi lời khuyên.