Qua nhà chị dâu, tôi lặng người khi thấy chị ngồi bệt dưới sàn

Anh tôi mất sớm, một mình chị dâu ở vậy nuôi con khôn lớn. Thế mà cháu lại học cái xấu làm chị rất suy sụp.

Đã lâu chưa đến nhà chị dâu chơi, nên chủ nhật vừa rồi nhân lúc rảnh rỗi mẹ con tôi tranh thủ ghé thăm nhà chị. Vừa vào nhà, cảnh đầu tiên đập thẳng vào mắt tôi, đó là chị dâu đang ngồi bệt dưới đất khóc than. Còn cậu cháu trai đang học lớp 7, cầm chiếc roi trên tay, mặt lầm lì dữ tợn nhìn rất đáng sợ.

Tôi vội lao vào giành lấy cây gậy trên tay cháu, rồi hỏi hai mẹ con có chuyện gì mà căng thẳng thế. Cháu tôi buông cây gậy ra, rồi vào phòng đóng rầm cửa làm mọi người giật mình.

Tôi đỡ chị dâu lên ghế ngồi và hỏi hai mẹ con có chuyện gì mà sách vở ném quăng khắp nhà thế? Chị sụt sịt một lúc rồi từ từ giãi bày mọi chuyện. Chị bảo con trai bướng lắm mẹ nói không chịu nghe, chỉ giỏi cãi.

Hôm trước cô giáo gọi điện về nói là con chị tụ tập với bạn bè xấu, bỏ học 2 ngày nay. Sau khi biết con lấy trộm tiền của chị đi bao bạn bè tụ tập nhậu nhẹt chị giận lắm.

Chị dâu đã tìm đến tận nơi con đang nhậu, nói thẳng mặt những đứa bạn xấu cấm chơi với con chị. Sau đó chị kéo con về và ném hết sách vở của con ra nhà. Đến khi con không phản kháng hay nói năng gì, chị lấy roi đánh để trút hết tức giận.

Đánh đến roi thứ 2 thì con chị giật lấy roi, mặt hùng hổ như muốn đánh mẹ. Chị bảo con chị hư lắm rồi, chị không thể dạy được nữa, con người ta ngoan ngoãn học giỏi, còn con mình theo bọn côn đồ, đòi cầm roi đánh mẹ. Chị bất lực quá đã ngồi bệt xuống đất, khóc than và chỉ muốn chết đi cho nhẹ lòng.

Qua nha chi dau, toi lang nguoi khi thay chi ngoi bet duoi san

Ảnh minh họa

Giá như lúc đầu, chị bình tĩnh hơn, đừng làm con mất mặt trước mặt bạn bè mà hãy gọi con về nhà và nói chuyện đàng hoàng thì đâu đến nỗi thế này.

Chuyện đã xảy ra rồi, chỉ còn cách xoa dịu vết thương lòng của hai mẹ con. Tôi gọi cửa phòng cháu và muốn được nói chuyện.

Nhìn cháu trai cúi đầu, có lẽ con đã biết lỗi nên tôi chủ động tấn công. Tôi bảo: “Con là một cậu bé ngoan ngoãn, có cá tính, sống tình cảm. Mẹ thương con khổ, có nhiều người hỏi lấy làm vợ nhưng nhất quyết không chịu đi bước nữa. Mẹ con cố gắng làm việc hết sức để có tiền cho con được học hành bằng bạn bè. Hôm nay mẹ nói con lấy trộm tiền của mẹ đi tụ tập bạn bè ăn nhậu, cô không tin”.

Cháu tôi lí nhí nói cháu rất giận mẹ, ở giữa quán đông người, mẹ la mắng cháu là kẻ ăn trộm, hất đổ cả bàn ăn và mắng chửi đám bạn cháu. Cháu biết sai nên im lặng không dám nói gì, thế mà mẹ dùng đủ những lời khó nghe nhục mạ cháu, bà nói đi nói lại.

Cháu lớn rồi mà suốt ngày mẹ mang roi ra đánh, lần này giận quá nên cháu mới giật roi chứ không dám hỗn hào với mẹ.

Sau khi hai mẹ con làm hòa với nhau, tôi khuyên chị dâu làm việc gì cũng phải để ý đến tâm trạng của con, chỉ dạy dỗ con khi đã bình tĩnh. Đừng áp đặt suy nghĩ của mẹ vào con, hãy lắng nghe và hiểu con hơn. Muốn con ngoan thì mẹ phải phát hiện kịp thời thói xấu của con để uốn nắn bảo ban mỗi ngày.

Mẹ chồng đi nhầm WC trong phòng ngủ, con dâu giận dỗi bỏ đi

Mẹ chồng đi nhầm WC trong phòng ngủ, con dâu làm ầm ĩ, trách mắng mẹ chồng vô ý thức, xâm phạm quyền riêng tư của con trai và con dâu.

Mặc dù nhà vệ sinh trong phòng ngủ là nơi tương đối riêng tư và thường không mở cửa cho khách, nhưng nếu có người không biết, vô tình sử dụng thì mọi người cũng dĩ hoà vi quý, bỏ qua. Thế nhưng, có những người chỉ vì chuyện nhỏ này mà gia đình lục đục, náo loạn không yên.

Bị hàng xóm xì xào không có cháu trai, mẹ chồng phán câu xanh rờn

Hôm ấy em đi qua, cô hàng xóm vô tư nói: “Bây giờ con gái không như ngày xưa. Hồi ấy nhà cô phải cưới nhau mấy năm với có con. Chứ ai như bọn trẻ các cháu”.

Trước khi đi lấy chồng, em đã được nghe mọi người kể chuyện mẹ chồng nàng dâu. Bản thân em cũng lo sợ và nghĩ người vô tư như mình đằng nào cũng khổ sở với mẹ chồng. Nhưng may mắn thế nào, mẹ chồng em lại tâm lý và tốt bụng lắm.

Ở quê em không có tục lệ con gái đi lấy chồng thì phải trao vàng cưới. Nào ngờ ngày cưới, thấy nhà trai cứ trao vàng lớn vàng bé, mẹ em đổ mồ hôi hột vì ngượng với thông gia. Biết mẹ em ngại, mẹ chồng liền nắm tay mẹ em nói: “Chị đừng ngại, phong tục mỗi nơi mỗi khác. Nhà em cũng không câu nệ vấn đề tiền bạc đâu”.

Đến lúc kể lại, mẹ em vẫn nhắc phải tốt với mẹ chồng vì bà sống rất khéo léo và tâm lý. Còn em cũng nhờ đó mà biết mẹ chồng dù sao cũng không khó tính như những gì mà em tưởng.

Bi hang xom xi xao khong co chau trai, me chong phan cau xanh ron

Sợ em buồn, bà liền nói rằng đối với nhà chồng em, có cháu trước càng tốt. Ảnh minh họa: Internet

Thú thật lúc về nhà chồng, em đã có bầu 4 tháng. Mấy cô hàng xóm hay để ý, thi thoảng lại kéo mẹ chồng em hỏi này nọ về cái bụng. Hôm ấy em đi qua, cô hàng xóm vô tư nói: “Bây giờ con gái không như ngày xưa. Hồi ấy nhà cô phải cưới nhau mấy năm với có con. Chứ ai như bọn trẻ các cháu”.

Mẹ chồng em nghe được, sợ em buồn, bà liền nói rằng đối với nhà chồng em, có cháu trước càng tốt. Chỉ sợ con dâu không đẻ được thôi. Được mẹ chồng bênh vực, em cảm thấy mình thật may mắn. Còn cô hàng xóm thì tức tối bỏ đi.

Sau khi em sinh con, mẹ chồng chăm sóc em chu đáo còn hơn cả mẹ ruột. Bà kiêng cho em đúng 3 tháng 10 ngày không đụng nước lạnh. Mỗi ngày, mẹ chồng lại đổi món để em ăn không bị chán. Chồng em thấy mẹ chiều vợ, anh còn phải thốt lên và trêu là mình đã bị ra rìa.

Mẹ chồng em thương cháu nội lắm. Bà nói ông bà không quan tâm cháu trai hay gái, chỉ cần cháu khỏe mạnh và phát triển bình thường như các bạn là được. Nhưng có một số người lại hay để ý rồi bình luận những chuyện không hay.

Bi hang xom xi xao khong co chau trai, me chong phan cau xanh ron-Hinh-2

Thế rồi mẹ con em về, mặc cho cô ấy lẩm bẩm phía sau. Ảnh minh họa: Internet

Hôm ấy mẹ chồng và em đi chợ, thấy mấy bà hàng xóm đang tụ tập nói chuyện, bà cũng ngồi xuống chơi. Trong số ấy, có một cô ngày xưa là người yêu cũ của bố chồng em. Ngồi cạnh mẹ chồng em, cô ấy xỉa xói không có đứa cháu trai chống gậy. Em cứ tưởng mẹ chồng sẽ giận lắm, nào ngờ bà bình tĩnh đáp trả: “Tôi chỉ cần cháu khỏe mạnh, còn con trai mà nghiệp ngập như nhà bà thì không cần đâu”.

Thế rồi mẹ con em về, mặc cho cô ấy lẩm bẩm phía sau. Giờ em mới nhận thấy, mẹ chồng mình quả thật là vàng mười. Có thể em lấy chồng không giàu có, cao sang. Nhưng chồng em yêu vợ thương con. Còn mẹ chồng cũng là một người vô cùng biết lý lẽ và hết lòng bảo vệ con dâu. Như thế là em đã sướng lắm rồi, phải không các chị?.

Chị dâu mắng em chồng 'nghèo còn lười' nhưng lại làm thứ đáng khinh

Tôi chứng kiến tất cả mà lòng nghẹn đắng, bức xúc vô cùng. Rõ ràng chị ta đang đang tỏ ra thương hại vợ chồng tôi.

Một cuộc sống giàu sang chưa chắc đã hạnh phúc, tôi thấy cứ bình yên, biết giới hạn đủ và mọi người trân trọng nhau mới là cốt lõi. Vợ chồng tôi chính là một ví dụ của việc khi kinh tế không quá dư dả nhưng nếu biết cách yêu và sống lành mạnh thì vẫn có thể vui vẻ.
3 năm trước, vợ chồng tôi lấy nhau. Đám cưới rất đơn giản, chỉ gồm họ hàng đôi bên và vài người bạn. Sau đám cưới, chúng tôi để dành ra được 100 triệu, dự định là sẽ xây một căn nhà.
Chỉ chừng ấy tiền, cộng thêm đi vay bạn bè, chúng tôi đã sớm xây được căn nhà nhỏ 2 tầng. Sau đó không lâu, tôi sinh một bé trai, cuộc sống hơi khó khăn một chút nhưng vợ chồng vẫn nắm tay nhau cùng vượt qua.
Hiện tại, lương tháng của tôi là 7 triệu, lương của chồng tôi là 10 triệu, mỗi tháng không để dư ra được quá nhiều, chủ yếu dồn hết vào cho sinh hoạt, trả nợ.
Chi dau mang em chong 'ngheo con luoi' nhung lai lam thu dang khinh
 

Lối sống của vợ chồng tôi cũng rất giản dị. Chúng tôi chẳng mấy khi đi ăn hàng ở bên ngoài, kể cả vợ chồng đi làm cũng sẽ cố gắng nấu cơm mang đi. Con tôi gửi cho ông bà ngoại chăm sóc, tôi cũng đỡ vất vả hơn, tập trung vào làm việc để kiếm tiền.

Mặc dù không thể giàu sang như bạn bè xung quanh, nhưng vợ chồng tôi sống rất tình cảm. Nếu rảnh, chúng tôi sẽ ngồi cùng nhau đọc sách hoặc bật máy tính hát vài bài karaoke cho giải khuây.

Tôi cho rằng, vợ chồng tôi hiền lành thì sẽ được họ hàng, người thân xung quanh quý mến. Nhưng chị dâu của tôi lại không hề suy nghĩ như vậy. Chị ta thường xuyên chê bai, móc mỉa gia đình tôi bằng nhiều hình thức.

Trên chồng tôi có một người anh trai. Hai anh em ruột nhưng tính cách khác nhau nhiều. Chồng tôi sống an phận thủ thường, nhưng anh trai của anh ấy lại khác, rất hiếu thắng và muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo

. Kinh tế gia đình anh cũng khá hẳn hơn nhà tôi. Vợ chồng tôi sống ở một vùng huyện nhỏ của tỉnh, còn anh trai chồng, chị dâu sống trên thành phố. Thi thoảng một năm sẽ có khoảng 2 hoặc 3 lần gia đình tôi đến nhà anh chị ấy, là để tụ tập liên hoan với bố mẹ chồng luôn hoặc chúc Tết.

Ngược lại, chị dâu cũng có đôi lần đến nhà tôi. Thấy nhà tôi nhỏ, chị ấy bĩu môi chê. Mà người phụ nữ này nói năng rất bỗ bã, chẳng nể nang ai, cứ có cái gì không vừa mắt là chị dâu sẽ thẳng thừng biểu hiện qua lời nói và thái độ.

Chẳng hạn, một lần chị dâu tới, ngồi xuống ghế là đã chê bai: "Eo ơi sao nhà bé như cái mắt muỗi thế này. Sau không tính đẻ nhiều con à. Rồi khách khứa đến thì người đứng kẻ ngồi à?".

Chị ấy nói vậy khiến vợ chồng tôi ngại vô cùng... Nhưng chồng bảo thôi cứ cho qua, không chấp làm gì hết. Gần đây, lại thêm một việc nữa làm trái tim tôi như vỡ vụn. Tất cả xuất phát từ sự thương hại của chị ấy dành cho vợ chồng tôi.


Chi dau mang em chong 'ngheo con luoi' nhung lai lam thu dang khinh-Hinh-2
 

Đọc nhiều nhất

Tin mới