Mẹ nhập viện, chồng vội vàng chuyển 300 triệu nhưng tôi vẫn khó chịu

Cách đây ít hôm, bố ruột đột nhiên gọi điện nói rằng mẹ phải nhập viện, bảo chúng tôi về gấp. Về đến nơi, bác sĩ bảo mẹ nguy cấp phải mổ ngay, cần đóng 300 triệu.

Chồng tôi là trưởng phòng trong một công ty tư nhân, thu nhập cao hơn tôi rất nhiều. Người ta nói rằng đàn ông có tiền dễ sinh hư, công ty chồng lại có nhiều cô gái xinh đẹp trẻ trung nên ngay từ khi cưới nhau, tôi đã quản lý tài chính trong nhà. Tôi và anh thỏa thuận, tiền lương của anh sẽ đưa hết cho tôi nắm giữ và chịu trách nhiệm chi tiêu sinh hoạt trong nhà cũng như tiết kiệm để làm việc lớn.

Đầu mỗi tháng chồng nhận lương rồi đưa về cho tôi. Tôi chỉ đưa cho anh 5 triệu tiền tiêu vặt, xăng xe, điện thoại và ăn trưa. Nếu anh có khoản nào phát sinh thì nói tôi sẽ đưa. Cứ như vậy chồng không than vãn gì, tháng nào cũng "ngoan ngoãn" nộp tiền. Tiền tôi nắm giữ thì sẽ chu cấp cho bố mẹ chồng, ăn uống điện nước và một số khoản chi khác cho gia đình. Nói chung, tháng nào tôi cũng để ra một phần dư dả. Tôi cảm thấy rất hài lòng và thực sự tin tưởng chồng.

Cách đây ít hôm, bố ruột tôi đột nhiên gọi điện nói rằng mẹ phải nhập viện, bảo chúng tôi về gấp. Về đến nơi, bác sĩ bảo mẹ nguy cấp phải mổ ngay, cần đóng 300 triệu. Nhưng bố không có nhiều tiền như vậy, tôi thì có tiền nhưng đợt trước Tết, người bạn thân lại rủ tôi đầu tư đất đai. Tôi lấy hết số tiền tiết kiệm ra để mua, giờ không thể bán trong ngày một ngày hai được. Tôi gọi điện cho mấy người bạn nhưng họ đều từ chối vì đúng dịp Tết phải chi tiêu nhiều khoản nên không có. Trong lúc chưa xoay sở được, tôi hỏi chồng xem anh có lo được không.

Me nhap vien, chong voi vang chuyen 300 trieu nhung toi van kho chiu

Ban đầu chồng nói không có nhưng thấy tôi lo lắng quá thì một lúc sau anh đi ra ngoài, rồi chuyển ngay cho tôi ngay 300 triệu. Tôi lo liệu đóng viện phí cho mẹ xong xuôi, ca mổ cũng thành công, mẹ tai qua nạn khỏi nên tôi cũng thờ phào nhẹ nhõm. Từ chuyện này tôi cũng rút ra bài học, phải để lại một chút tiền xoay sở chứ mang hết đi đầu từ chẳng may có chuyện thì đúng là hối hận.

Khi sức khỏe của mẹ ổn định rồi xuất viện, mọi việc ổn thỏa tôi mới tâm sự hỏi chuyện chồng vay tiền ở đâu mà nhanh thế. Chồng tôi suy nghĩ một lúc lâu rồi nói: "Đó là tiền của anh tích góp. Chứ không vay ở đâu được cả, thấy tình trạng của mẹ không thể chậm trễ nên lấy ra sử dụng".

Tôi nghe xong bỗng thấy trong lòng vô cùng khó chịu. Ba năm qua anh đã giấu quỹ đen được hẳn 300 triệu mà tôi không hề hay biết. Nhiều năm nữa khi tôi già đi, anh sẽ giấu được rất nhiều tiền, rồi sẽ làm gì? Trong khi tôi cứ tưởng rằng anh luôn tin tưởng tôi. Việc giấu tiền như thế cho thấy anh cũng không xem trọng tôi.

Dù chồng nói quan trọng là cứu được mẹ nhưng tôi vẫn thấy trong lòng đầy lo lắng, buồn phiền. Tôi có nên ly hôn với anh không? Tôi sợ anh phản bội tôi từ lúc nào rồi mà mình không biết. Suy nghĩ của tôi có hơi hoang tưởng không, hãy cho tôi lời khuyên?

2 loại nước sốt đa năng làm món gì cũng ngon

Dưới đây là cách làm 2 loại sốt đa năng, nấu món gì cũng ngon, bạn nên chuẩn bị 1 ít để Tết ăn dần.

1. Sốt ớt

Mẹ kế tính từng khoản tiền nuôi tôi với thông gia

Xấu hổ mà tôi chẳng thể làm gì được cho đến khi mẹ chồng tôi lên tiếng.

Mẹ mất vì bạo bệnh từ lúc tôi lên 5 tuổi, bố tái hôn sau đó 2 năm. Ở với mẹ kế, tôi không được chiều chuộng, yêu thương. Thay vào đó tôi phải dọn dẹp, làm việc nhà. Bố có con mới nên cũng không thương tôi như trước. Nhiều khi nhìn em có đủ bố mẹ, được yêu thương mà tôi thèm vô cùng. Giá như mẹ tôi còn thì mọi thứ đã khác.

Tin nhắn của bạn gái khiến chàng trai đọc đến đâu đau đến đó

Dù mới quen hơn 4 tháng nhưng người yêu lại muốn tôi về quê, ra mắt gia đình cô ấy vào dịp Tết. Tôi báo bận không về thì nhận được tin nhắn đau lòng.

Sau 1 năm tốt nghiệp đại học, tôi cố gắng bám trụ ở TP.HCM và hy vọng có được công việc đúng chuyên môn. Trong thời gian chờ đợi cơ hội, tôi làm rất nhiều nghề như: nhân viên phục vụ, giao hàng, viết bài PR…

Dịp Tết vừa qua, tôi không về quê mà ở lại TP.HCM làm việc, kiếm thêm thu nhập. Thế nhưng, tôi không thể tập trung vào công việc, tinh thần chán nản vì bị người yêu nhắn tin trách móc và chia tay một cách vô lý.

Chúng tôi quen nhau được hơn 4 tháng và trải qua những khoảnh khắc mặn nồng. Sau khi vượt quá giới hạn, tôi xác định sẽ cưới cô ấy làm vợ.

Thế nhưng, cô ấy có vẻ không tin tưởng tôi, lúc nào cũng hỏi mối quan hệ của cả hai sẽ ra sao. Mặc dù rất bực mình khi bị nghi ngờ nhưng tôi cũng hiểu cô ấy lo lắng sau khi dâng hiến tất cả cũng là lẽ đương nhiên.

Tin nhan cua ban gai khien chang trai doc den dau dau den do

Nhìn dòng người nhộn nhịp chuẩn bị đón Tết, tôi cảm thấy lạc lõng và buồn tủi cho mình. (Ảnh minh họa: Hoàng Hà).

Tôi thường động viên cô ấy an tâm, trước sau gì cũng là vợ chồng. Tôi muốn bản thân phải có công việc ổn định, kinh tế vững mới kết hôn. Hiện tại, chúng tôi còn quá trẻ, cần có thêm thời gian tìm hiểu. Những lúc tôi tâm sự, bạn gái thường tỏ ra hiểu chuyện, hứa chờ đợi thêm 1-2 năm nữa.

Vậy mà, ngày 25 tháng Chạp, cô ấy nhét vào tay tôi tấm vé xe về Cần Thơ vào mùng 2 Tết. Cô ấy không hỏi qua ý kiến của tôi mà tự ý ép bạn trai về quê của mình. Tôi rất tức giận, bởi cô ấy đặt tôi vào thế bị động.

Tôi chưa sẵn sàng, chưa đủ tự tin để ra mắt gia đình bạn gái. Tôi sẽ trả lời thế nào khi bố mẹ của cô ấy hỏi đến công việc, nhà cửa, lương bổng… Thực sự, cô ấy không đặt mình vào vị trí của tôi.

Cố gắng đè nén cảm xúc, tôi giải thích với bạn gái: “Anh đã đăng ký làm việc xuyên Tết nên không thể bỏ ngang. Với lại, anh rất lo lắng và chưa sẵn sàng về ra mắt gia đình em. Em phải hỏi ý kiến anh, không nên tự ý mua vé xe, đặt anh vào thế đã rồi. Hành động đó thể hiện em không tôn trọng anh”.

Sau lời giải thích của tôi, cô ấy bật khóc, xé tờ vé xe nát vụn, rồi bỏ đi. Tôi bất lực, không muốn chạy theo năn nỉ người yêu.

Khuya cùng ngày, tôi vừa trở về nhà sau ca làm việc mệt nhoài thì nhận được tin nhắn của bạn gái. Một tin nhắn dài, đầy những lời trách móc, đọc đến đâu đau lòng đến đó. Tôi cảm nhận tim mình thắt lại, mặt nóng ran khi nhìn thấy dòng chữ “Mình chia tay đi” của người yêu.

Cô ấy trách tôi không có bản lĩnh, không tạo được cảm giác an toàn cho bạn gái. Thậm chí, người yêu còn đay nghiến, bảo tôi không quý trọng trinh tiết mà cô ấy đã hiến dâng.

Bạn gái nói tôi coi trọng công việc hơn chuyện về quê lấy lòng gia đình vợ tương lai. Cô ấy nhấn mạnh đáng ra, tôi phải chuẩn bị quà cáp biếu Tết cho bố mẹ bạn gái, chứ không phải để cô ấy lo hết mà vẫn không chịu về.

Mùng 2 Tết vừa rồi, tôi không về quê bạn gái và đến tận bây giờ cả hai chưa nói chuyện lại với nhau. Có lẽ, chúng tôi phải chia tay thực sự. Tôi yêu cô ấy nhiều nhưng chỉ một chuyện nhỏ đã thấy được chúng tôi hoàn toàn không tin tưởng và hiểu nhau.

Độc giả: Chí Kiên

Đọc nhiều nhất

Tin mới