Sau khi về nhà chồng làm dâu một thời gian, giữa tôi và mẹ chồng xảy ra mâu thuẫn lớn. Lần đó, tôi còn trẻ người non dạ, hiếu thắng nên có nói mấy câu khó nghe với bà. Vì quá giận dữ, mẹ chồng tôi bị đột quỵ, phải cấp cứu ngay chiều đó.
Riêng tôi, vì bất đồng quan điểm, lại đang trong cơn tức nên tôi bỏ về nhà mẹ đẻ ở một vài ngày, sau đó đi thuê phòng trọ sống. Mẹ chồng nằm viện mấy ngày, tôi cũng không đến thăm. Trong tư tưởng lúc đó, tôi đã nghĩ đến chuyện ly hôn. Nhưng rồi tôi lại phát hiện có bầu. Chồng tôi vì thương con nên chuyển ra ngoài ở trọ cùng vợ.
Từ đó đến nay đã hơn 3 năm, thỉnh thoảng vợ chồng tôi lại dẫn con về thăm ông bà nội. Tôi biết sai nên cố gắng tìm mọi cách để xin lỗi mẹ chồng. Bố mẹ chồng đau bệnh, tôi cũng đến thăm nom, săn sóc. Nhưng bà không chấp nhận lời xin lỗi của tôi. Dù vậy, mẹ chồng vẫn cho tiền con tôi để mua sữa, đồ ăn hoặc đóng tiền học.
|
Ảnh minh họa |
Dạo gần đây, tôi có nghe đồn chuyện mẹ chồng mua nhà mới ở gần khu tôi đang ở trọ. Tôi đã mừng thầm trong bụng vì nghĩ rằng bà sẽ cho vợ chồng tôi căn nhà đó. Nói gì thì nói, chồng tôi vẫn là con trai duy nhất của bà, sao bà nhẫn tâm nhìn anh sống chui rúc trong căn hộ chật hẹp này.
Ấy thế mà cả tháng nay, tôi không nghe mẹ chồng đả động gì đến chuyện cho nhà cả. Tối qua, tôi vô tình nghe chồng nói chuyện điện thoại.
- Con biết rồi. Mẹ cứ cho thuê đi.
Tôi giận dữ hỏi chồng mọi chuyện là thế nào? Anh nói mẹ mua nhà, cho anh đứng tên thôi nhưng không cho ở. Vì bà sợ bản chất của tôi sẽ không thay đổi. Nói cách khác, tôi đã cố gắng thay đổi, thương yêu bố mẹ chồng thật lòng. Nhưng chẳng ai tin tưởng tôi cả. Giờ ngay cả căn nhà cũng chỉ cho chồng tôi đứng tên (không có tên tôi) mà cũng chẳng cho vợ chồng tôi ở, lại đi cho thuê.
Tôi buồn bố mẹ chồng quá. Sao họ không tin tưởng, lại đối xử với tôi như vậy chứ?