Tôi và chồng đều là con cả trong gia đình. Khi cưới, cả hai gia đình cũng rất quan tâm, chờ đợi vì mỗi bên lần đầu tổ chức đám cưới cho con. Ngày cưới, tôi nhận được nhiều tiền, vàng cho riêng để làm của hồi môn khi về nhà trai. Bố mẹ cho tôi 2 cây vàng và 50 triệu. Ông bà nội, ngoại, các chú, bác, cô dì, anh em họ của tôi người nhiều vài chỉ, người ít thì một triệu đồng đến 1 chỉ vàng.
Trong lễ cưới, mọi người lên trao khiến tôi xúc động lắm. Chứng kiến màn trao quà tới tấp bên phía nhà gái, phía nhà trai cũng rất trầm trồ, vui mừng. Nhà trai không ai tặng tôi vàng, duy nhất chỉ có mẹ chồng tặng cho chiếc kiềng đeo cổ chắc vài chỉ vàng vì nhìn thì to, nhưng bên trong rỗng.
Đêm tân hôn, tôi chỉ kịp kiểm đếm số vàng, cũng phải được gần 3 cây vàng. Tôi và chồng vui mừng lắm, mới cưới nhau mà đã thuận lợi như thế này rồi, cũng bớt phải lo nghĩ nhiều. Tôi và chồng dự tính, sẽ chỉ giữ lại 1 cây vàng, còn lại bán đi để lấy tiền gửi ngân hàng cho có lãi… Chưa kịp nghĩ đến sắp tới sẽ chọn nơi nào để đi tuần trăng mật vì đang sẵn tiền thì có tiếng mẹ chồng đập cửa bên ngoài.
Tôi ra ngoài mở, chưa kịp hỏi mẹ chồng có việc gì thì bà đã xộc thẳng vào phòng. Nhìn thấy trên giường có đống tiền, vàng chưa cất, mẹ chồng liền quát tháo: "Trời đất, tiền vàng sao không cất đi, bầy bừa ra kia để dụ trộm cướp vào nhà lấy đi à? Sao chưa được phép của tôi mà đã mang ra kiểm đếm, thất lạc thì liệu hồn với tôi".
Mẹ chồng vô lý khi yêu cầu con dâu phải giao hết tiền, vàng hồi môn. (Ảnh minh họa)
Mẹ chồng tôi yêu cầu con dâu gom hết lại tiền, phong bì, vàng lại để đưa ngay cho bà. Mẹ chồng tuyên bố: "Tiền, vàng này tôi sẽ cất giữ. Khi nào có việc tôi sẽ đưa cho. Giờ làm dâu nhà này rồi, phải theo quy định của tôi. Bảo sao thì làm vậy, cấm được cãi".
Tôi nói là sẽ giữ cẩn thận số vàng, còn số phong bì chưa kịp kiểm tra xem ai đi bao nhiêu để đi lại... Lúc này mẹ chồng tôi giận dữ, nói như quát vào mặt con dâu: "Tôi không cần cô dạy khôn tôi nhá. Mà tôi cũng nói luôn, đám cưới tôi phải chi ra bao nhiêu khoản, thu về vẫn còn chưa đủ. Giờ tôi lấy tiền, vàng hồi môn để bù đắp vào. Được chưa?".
Tôi bật khóc, tỏ ra không đồng tình thì chồng tôi không bênh vợ câu nào còn mắng mỏ thêm: "Em buồn cười thật, mẹ đã nói như thế còn cố cãi. Dù thế nào thì vẫn là ý kiến của mẹ, không bao giờ sai cả. Em làm con dâu, chưa gì đã hỗn với mẹ anh rồi, anh làm thế với bố mẹ em thì đừng có trách anh nhé".
Đêm tân hôn, một mình cô độc nơi nhà chồng bị mẹ chồng và chồng chèn ép, tôi chỉ biết nín nhịn vì bất lực. Mới về nhà chồng mà tôi đã thấy sợ rồi, tôi chỉ muốn tháo chạy khỏi nhà chồng, về nhà bố mẹ đẻ ngay và không quay lại nhà chồng nữa.
Bố mẹ đẻ tôi biết chuyện, cũng bất bình lắm nhưng lại động viên con gái: "Coi như đánh rơi đi con, nghĩ thế cho thoải mái". Từ hôm đó đến nay, muốn chi tiêu gì tôi đều phải cúi mình đi xin mẹ chồng. Tôi phải làm gì để mẹ chồng trả lại tiền, vàng hồi môn cho tôi? Không muốn sống ở nhà chồng, tôi có nên yêu cầu chồng cho ra ngoài ở riêng?