Chết cười với Valentine tội nghiệp của thằng con trai “đẹp mã”

Google News

Vợ chồng tôi có hai thằng con trai. Cách nhau 5 tuổi và cũng cách nhau luôn một trời một vực về tính cách và hình thức.

Thằng em năm nay 15 tuổi, giống hệt bố về nước da và giống mẹ về chiều cao. Nghĩa là nó chỉ cao hơn 1,6m và da đen nhẻm, tóc cũng loăn xoăn như bố. Cũng vì tự ti hình thức nên anh chàng của vợ chồng tôi chỉ chúi đầu vào học với tâm niệm: “Học giỏi để kiếm nhiều tiền. Thành đại gia thì xấu mấy cũng đầy gái theo!”.
Trong khi đó, thằng anh năm nay 20, cao to đẹp trai như diễn viên điện ảnh, học hành may quá cũng ổn nhưng thuộc diện sẵn sàng ăn mì tôm cả tháng để dành tiền mua quần áo mới. Bước chân ra khỏi cổng, dù chỉ là đi đổ rác cũng phải đầu tóc bóng mượt, nước hoa thơm lừng. Khỏi phải nói, danh sách bạn gái của anh chàng – theo như lời bố cháu - “đám cưới mày thì nguyên một hội trường người yêu cũ con ạ!”
Mỗi dịp sinh nhật hay ngày lễ gì của đàn ông (mà cũng không hiểu những cái ngày gọi là ngày lễ của đàn ông này ở đâu ra) thì quà to quà bé anh chàng mang về nhà, dùng không hết lại vứt cho cu em. Ngược lại, cứ ngày lễ gì của phái đẹp chàng ta cũng phải chạy đôn chạy đáo mua quà chọn quà, năn nỉ vay tiền tiêu vặt của thằng em không đủ, quay sang xin mẹ ứng tiền tiêu vặt tháng sau. Ngày lễ ngày Tết sắp đến, nhìn chàng tất bật làm thêm từ mấy tháng trước đó để kiếm tiền mua quà cho bạn gái, chồng tôi chép miệng cười đầy “ghen tị” “Tao có mỗi mẹ mày mà còn làm mướt mặt không đủ, mày cả chục con một lúc thế kia thì sống sao nổi hả con!”
Năm nay, Valentine đến, lại một dịp anh con trai quý tử phải “tất bật lo toan”. Từ trước Tết chàng đã nhận làm shipper cho các shop online, mấy ngày Tết cũng nhận hết việc này việc nọ để kiếm thêm thu nhập. Sợ con chểnh mảng học hành, tôi nhắc nhở thì nó bảo: “Mẹ yên tâm. Con mẹ thông minh lắm. Học một bằng chúng nó học 10. Mẹ đã thấy con mẹ bị điểm thấp bao giờ chưa?”
Ngồi vào mâm cơm, chàng ta vừa ăn vừa lẩm bẩm: “Chạy ship cho chỗ chị Ngọc được gần 500. Bà này bán hàng chạy phết.” Lại ăn vài miếng, lại nhẩm: “Làm mẫu chỗ shop bà Trâm được 300 nữa. Bà này nhìn thế mà keo”. Lại ăn, lại nhẩm “À còn bán hàng hộ thằng Huy hai ngày được 200 nữa. Không xù được của ông đâu". Lại ăn, lại nhẩm…
Được bố xui, thằng cu em lên tiếng “Khiếp, thu nhập anh cao thế. Trả nợ em đê! Hồi tháng 11 sinh nhật chị Nga nào đó anh vay em 300. Tháng 12 Noel anh cũng vay em 300. Hồi đầu tháng 1 anh cũng vay em 100 mua thẻ điện thoại nhớ không?” Được đà, tôi lên tiếng: “Anh cả ứng tiền tiêu vặt hết tháng 2 rồi đấy nhé! Đừng có đòi nữa đấy!” “Ối không được đâu mẹ ơi. Mẹ trừ tiền tháng 4 của con cũng được. Tháng đó không có ngày lễ gì cả. Chứ tháng 2, tháng 3 mẹ đừng trừ tiền của con". Cả nhà phá lên cười, thằng em còn lắc đầu chép miệng đầy thương cảm “Đẹp trai cũng là cái tội”.
Đúng ngày cơ quan rỗi việc, tôi cùng mấy chị em trong phòng trốn sếp đi shopping. Từ xa, tôi nhận ra cái lưng quen thuộc của cậu con cả. Mấy cô trẻ tuổi xuýt xoa: “Kể mà con trẻ ra chục tuổi con làm con dâu U luôn U ạ!” Lại gần hơn, thấy anh chàng đang lúi húi vừa chọn đồ, vừa lẩm bẩm: “Em Hương thích màu vàng, lấy cái này. Em Lan thích màu xanh, lấy cái này. Em Huyền thích màu tím, ưa sự thủy chung lấy cái này. Em Thu bánh bèo, lấy cho cái màu hồng. Em ơi, cho anh mấy cái thiệp nhé. Ghi tên vào, kẻo tặng nhầm thì bỏ mịa. Em Hương đi thi đúng hôm 14, phải tặng trước vào ngày 13. Em Thu thì cứ phải đúng ngày mà xử…” Không nhịn nổi, cả mấy chị em phá lên cười, anh chàng giật mình quay lại, lí nhí chào mẹ và các cô rồi chạy biến.
“Đấy! Cô nào muốn làm con dâu tôi nữa không!. Để thằng con tôi nó còn xếp lịch!”
Theo Thúy/ Dân Việt

>> xem thêm

Bình luận(0)