Đây là ý kiến của Đại biểu Quốc hội (ĐBQH) Ksor Phước Hà (Gia Lai) góp ý tại hội trường sáng ngày 19/6 về Luật Bảo vệ và Phát triển rừng (sửa đổi).
Theo ĐB Ksor Phước Hà, theo con số thống kê công khai hàng năm, cả nước xảy ra 7.000 vụ phá rừng, hơn 20.000 vụ vận chuyển, chế biến lâm sản trái phép. Cùng với sự phát triển vượt trội của cây công nghiệp, bạt ngàn cao su, cà phê, hồ tiêu… là hàng loạt những công trình thủy điện lớn nhỏ, trải dài theo những khe suối, con sông và việc xả lũ “đúng quy trình” cho con bò, con trâu lên mái nhà.
“Vậy nay tôi đề nghị chấm dứt không cho xây thủy điện nữa. Bởi, nói đến rừng ta không chỉ nói tới những thân cây to, tán lá rộng mà ta nói đến hệ sinh thái, thảm thực vật, các sinh vật đang ngày đêm tìm cách sinh tồn dưới sự truy sát của con người. Trong khi đó con người chúng ta đang vật vã, hổn hển khi người trưởng thành phải hít 6 triệu tấn oxy mỗi năm, khi người người nhà nhà dùng xe máy, ô tô”- ĐB Ksor Phước Hà nhấn mạnh.
Theo bà Phước Hà, Tây Nguyên đang ngày càng bị sa mạc hóa, không chỉ rừng bị tàn phá nặng nề mà đất rừng còn bị đào bới mang đi. Vì vậy, ĐB Ksor Phước Hà đề nghị “cần xử lý việc lấy đất rừng như đối với lấy cây rừng”.
Trong khi đó, ĐB Mùa A Vảng (Điện Biên) nhất trí với tên luật - Luật bảo vệ và Phát triển rừng - vì nó phù hợp với quá trình phát triển của thực tiễn. Bởi lẽ Luật bảo vệ và Phát triển rừng có từ năm 2004 đã được triển khai rộng rãi trong thời gian dài, được người dân quen với tên gọi này, đặc biệt là đồng bào vùng cao, dân tộc thiểu số.
ĐB Mùa A Vảng cho biết thêm, trên thực tế không ít vụ việc khai thác gỗ, săn bắt, buôn bán động vật hoang dã có sự tiếp tay, bao che của người có chức, có quyền và sự làm ngơ của lực lượng chức năng. Do vậy, Luật cần quy định cụ thể hành vi này tại Điều 9 để góp phần nâng cao hiệu quả công tác bảo vệ và phát triển rừng.
Theo đại biểu Mùa A Vàng, về mục đích sử dụng rừng, Điều 24 quy định HĐND cấp tỉnh quyết định chuyển mục đích sử dụng rừng đặc dụng, rừng phòng hộ dưới 20 ha; rừng phòng hộ chắn gió, chắn sóng lấn biển dưới 100 ha; rừng sản xuất dưới 200 ha. Trong khi đó, tại khoản 1, Điều 25 quy định UBND cấp tỉnh được quyết định chuyển mục đích sử dụng rừng đối với tổ chức trong nước, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài. Quy định như vậy là chưa chặt chẽ, chưa rõ ràng, đề nghị ban soạn thảo nghiên cứu sửa đổi, tránh chồng chéo về trách nhiệm của Ủy ban nhân dân và Hội đồng nhân dân cấp tỉnh.
Cho rằng các chính sách về bảo vệ và phát triển rừng quy định trong dự thảo Luật không thực tiễn, không đảm bảo phát triển rừng theo chuỗi giá trị và bền vững, ĐB Lê Quang Trí (Tiền Giang) đề nghị bổ sung một điều riêng về Chính sách Nhà nước về bảo vệ và phát triển rừng quy định chi tiết các chính sách của Nhà nước về bảo vệ và phát triển rừng bền vững.
“Đặc biệt là các chính sách thu hút nguồn lực trồng rừng, khuyến khích ứng dụng công nghệ trong canh tác rừng, phát triển các mô hình sản xuất lâm nghiệp - ngư nghiệp - nông nghiệp - du lịch sinh thái phối hợp; khuyến khích chuyển đổi giống cây rừng có giá trị cao, xúc tiến thương mại lâm sản…”, ĐB Lê Quang Trí nhấn mạnh.
Băn khoăn đối tượng chủ rừng trong dự thảo Luật có phải chủ sở hữu rừng hay không, ĐB Dương Tấn Quân (Bà Rịa - Vũng Tàu) cho rằng: “Nếu không nêu cụ thể các quyền của chủ rừng có thể dẫn đến nhầm lẫn chủ rừng có các quyền của người sở hữu rừng. Mặt khác, cần nêu mối quan hệ giữa sở hữu rừng với quản lý đất rừng. Ban soạn thảo cần cân nhắc đưa vào dự thảo Luật quyền của chủ rừng đến đâu”.