Về ra mắt, tôi choáng váng nhìn căn nhà bạn gái sinh sống
Căn nhà thì nhỏ, tiếng em và mẹ trò chuyện dưới bếp vọng lên tôi nghe rõ hết.,
Theo Phụ nữ mới
Lần đầu tiên nhìn thấy Hiền, tôi đã biết đây là người con gái của đời mình, thế nên tôi quyết tâm theo đuổi em. Hiền người cũng như tên, rất hiền lành và nhút nhát. Ban đầu em từ chối tôi vì cho rằng tôi chỉ trêu đùa em. Nhưng sau nhiều lần tôi chứng minh mình thật lòng thì em cũng mở rộng trái tim, đón nhận tôi.
Tìm hiểu một thời gian thì tôi biết gia đình em không giàu có, sống trong một căn nhà cấp bốn khiêm tốn ở một làng quê nhỏ. Trong nhà còn có 2 đứa em vẫn còn đang đi học.
Dù tôi nói thế nào thì em vẫn đòi chia tay. (Ảnh minh họa)
Yêu nhau được 4 tháng thì em đồng ý cho tôi về ra mắt, lòng tôi tràn ngập hạnh phúc nhưng cũng không kém phần lo lắng. Tôi đã chuẩn bị tâm lý rằng gia đình em không mấy khá giả, nhưng không ngờ lại giản dị đến như vậy.
Ngày tôi về, mưa to gió lớn, con đường đất nông thôn trơn trượt khiến chiếc xe của tôi lấm lem bùn đất, nhưng điều đó chẳng thể làm lu mờ niềm háo hức trong tôi. Thế nhưng bước vào nhà em thì tôi còn kinh ngạc hơn. Mái nhà dột nát, vách tường ẩm ướt. Tôi không tưởng tượng ra được thời buổi bây giờ mà nhà em vẫn phải dùng xô, chậu hứng nước mưa dột.
Sáng hôm sau, tôi thấy Hiền hai mắt đỏ hoe, có vẻ em đã khóc đêm qua. Tôi hỏi thì Hiền nói về thành phố sẽ kể. Nhưng vừa về đến nơi thì em đã nói lời chia tay. Em bảo bố mẹ không cho yêu nữa. Mẹ nói em không xứng với tôi, nhà em nghèo không với nổi trai thành phố, đi ô tô xịn như tôi.
Dù tôi nói thế nào thì em vẫn đòi chia tay. Tôi chịu thua em luôn, bố mẹ tôi không phản đối , không chê bai gì em và gia đình em, vậy mà bố mẹ em lại ngăn cấm vì tự ti mặc cảm. Phải thuyết phục thế nào để Hiền và gia đình Hiền hiểu được sự chân thành của tôi đây?
Yêu nhau 2 năm nhưng chưa bao giờ anh có ý muốn đưa tôi về ra mắt gia đình.
Yêu nhau 2 năm nhưng chưa bao giờ anh có ý muốn đưa tôi về ra mắt gia đình anh (ảnh minh họa)
Tôi đang học năm cuối đại học và có người yêu được gần 2 năm. Người yêu tôi hơn tôi 6 tuổi và đã có công việc ổn định. Tôi rất tự hào về anh vì anh chững chạc, lại yêu chiều tôi. Cứ mỗi chiều tối anh vào ký túc xá đón tôi là bao nhiêu ánh mắt nhìn tôi ghen tỵ. Bọn bạn cùng phòng trong ký túc xá nói tôi số may mắn, có người yêu ở Hà Nội, vừa đẹp trai lại công việc tốt.
Xấu hổ với hành động của bạn gái trong bữa cơm ra mắt
Một chàng trai ở Quảng Tây, Trung Quốc gặp tình huống khó xử khi đưa bạn gái về ra mắt.
Cả 2 đã tìm hiểu 1 thời gian và anh chàng này dự định lần đưa bạn gái về ra mắt sẽ xin phép bố mẹ tổ chức đám cưới luôn. Không ngờ, cô bạn gái này hồn nhiên đến mức khiến anh chàng xấu hổ vô cùng, còn nghĩ đến chuyện hủy hôn.
Bố mẹ bạn trai thấy nhà có khách đã dọn 1 bàn toàn đồ ăn ngon. Họ còn mời cả người lớn tuổi khác trong họ đến ăn cơm. Trước khi khách đến đông đủ, cô gái này thấy trên bàn có món tôm thơm ngon đã không kìm được mà gắp 1 con lên bóc ăn. Hành động này của bạn gái khiến anh chàng kia không vui. Anh góp ý với người yêu: “Sao em lại ăn trước cả khách thế. Làm thế không ổn đâu”.
Hành động kém duyên của cô gái khi đến nhà bạn trai ra mắt
Lúc đó cô gái mới dừng ăn và nở 1 nụ cười gượng gạo.
Câu chuyện tương tự xảy ra với chàng trai khác ở Quảng Tây. Cô gái cũng vô tư ăn trước khách và được bạn trai góp ý. Nhưng cô gái này mạnh mẽ phản bác: “Em không phải là khách sao, tại sao em lại không được nếm thử? Ở Bắc Kinh không có chuyện đó, sao nhà anh lại nhiều quy định thế?”.
Thấy tôi đẹp, thành đạt, người yêu cũ đề nghị một chuyện mất mặt
Tình cờ gặp lại người yêu cũ, thấy tôi đẹp và thành đạt anh đưa ra một đề nghị mất mặt. Tôi không cần một tình yêu dựa trên sự hối tiếc hay đầy dục vọng.
Tôi và Trọng yêu nhau được 8 tháng thì quyết định về ra mắt gia đình 2 bên để bàn chuyện cưới xin. Trọng đến nhà tôi trước, bố mẹ tôi thì quý anh, anh chị em thì mừng cho tôi tìm được 1 người bạn trai cao to đẹp trai nhà lại có điều kiện. Sau đó tôi đến nhà Trọng, trái ngược với sự háo hức mong đợi của tôi, bố mẹ anh đối xử với tôi rất lạnh nhạt. Đặc biệt sau khi biết rõ tôi ở tỉnh lẻ, còn nghèo, gia đình thì đông anh chị em, bản thân đang làm nhân viên 1 công ty nhỏ, lương tháng chỉ 8 triệu.
Ngay hôm ra mắt, bố anh đã nói thẳng luôn rằng: "Mắt con chọn người kém quá", sau đó quay sang bảo tôi: "Cháu không xứng đáng với con trai bác". Mẹ anh không nói gì, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt khinh thường.
Trọng rất bất ngờ, anh cứ lắp bắp: "Kìa bố, kìa mẹ, đừng nói thế chứ..." mà không có 1 lời đỡ cho tôi. Sau giây phút ngượng ngùng xấu hổ, tôi lấy hết can đảm để thưa chuyện rằng: "Cháu yêu anh Trọng thật lòng, sau này cháu sẽ cố gắng làm 1 người vợ tốt và sinh những đứa con kháu khỉnh cho anh Trọng".
Nhưng lời tôi nói dường như chẳng thể lay chuyển được họ. Sự khác biệt về gia cảnh đã trở thành bức tường vô hình, chia cắt chúng tôi. Tôi nhìn sang người yêu, cố gắng tìm kiếm sự ủng hộ trong ánh mắt anh, nhưng không thấy. Đó là lúc tôi hiểu, tình yêu không đủ mạnh để anh có thể chống lại ý muốn của gia đình. Tôi ra về trong sự thất vọng và đau đớn.
1 tuần sau đó, anh liên lạc lại với tôi để nói lời chia tay. Tôi cũng đã đoán trước được tình huống này nên đồng ý chấm dứt để cả hai đều nhẹ lòng. Lúc đó tôi đã thề rằng mình phải thành đạt, phải kiếm thật nhiều tiền để cả gia đình Trọng hối hận.
Năm tháng trôi qua, tôi tập trung vào công việc của mình. Mỗi đêm dài cô đơn là động lực cho tôi phấn đấu không ngừng. Tôi bỏ việc, xin theo chân một người trong làng đi buôn đồ gốm. Sau bao vất vả khó khăn, có lúc tưởng chừng bỏ cuộc thì tôi cũng mở được cửa hàng của riêng mình.
Làm ăn được một thời gian, tôi phải sang nhượng lại cửa hàng để đi học thẩm mỹ. 2 năm sau, tôi mở được một spa phun xăm thẩm mỹ và làm đẹp khá lớn. Đến giờ tôi đã có 8 nhân viên và lượng khách khá đông đúc, thu nhập cũng ổn định hơn. Tôi từ một cô gái nhút nhát thành một người phụ nữ mạnh mẽ, quyến rũ. Tôi cũng yêu đương 2 người nữa nhưng chẳng đi đến đâu.
Anh cố gắng thuyết phục nhưng tôi kiên quyết từ chối. (Ảnh minh họa)
3 ngày trước, tình cờ, tôi gặp lại người yêu cũ, chúng tôi lịch sự ngồi cà phê cùng nhau. Anh đã có vợ, có con. Tôi không còn là cô nhân viên nghèo khó mà anh từng biết. Anh ngạc nhiên, ánh mắt lộ rõ sự tán thưởng. "Em thay đổi nhiều quá, em đẹp và thành công thế", anh nói.
Tôi nhìn anh, bình tĩnh đáp: "Cuộc sống luôn thay đổi và em cũng vậy".
Sau khi hỏi han vài câu, anh cúi lại gần tôi, nhỏ giọng hỏi: "Em có muốn chúng ta... nối lại tình cũ không?".
Tôi nhướn mày nhìn anh, Trọng nói tiếp: "Nếu em đồng ý, chúng ta sẽ gặp nhau mỗi tuần 2 lần".
Tôi lắc đầu, giọng thẳng thắn: "Đừng nói những chuyện vô đạo đức như thế. Anh có gia đình rồi, anh lo cho vợ con đi, đừng làm tổn thương họ".
Anh không chịu đầu hàng, "Nhưng em, em vẫn độc thân. Chúng ta có thể...".
"Anh sai rồi", tôi mỉm cười "Độc thân không có nghĩa là cô đơn hay yếu đuối. Em thấy độc thân tốt hơn là yêu sai người".
Cuộc trò chuyện trở nên căng thẳng. Anh cố gắng thuyết phục, nhưng tôi kiên quyết từ chối. Tôi không cần một tình yêu dựa trên sự hối tiếc hay đầy dục vọng.
Tôi đứng dậy bỏ đi, không hề do dự. Còn anh, tôi nghĩ chắc anh cũng đã nhận được bài học của mình rồi, tôi cũng có thể buông bỏ cái gai đau đáu trong lòng bấy lâu nay!
Ở ranh giới mong manh giữa sự sống và tử vong, các bác sĩ vừa xử trí cầm máu khẩn cấp, vừa thận trọng từng thao tác để bảo vệ mầm sống còn lại trong tử cung.