Tôi đã sai lầm khi ngay từ đầu không rạch ròi kinh tế với chồng

Hơn 10 năm làm dâu tôi đã gồng mình để lo chu toàn cho Tết nhà chồng nhưng đổi lại, tôi chỉ nhận lại sự thờ sơ, vô cảm của chồng và gia đình chồng.

Tết ông Công ông Táo cận kề. Như mọi năm, tầm này nhà tôi mọi thứ đã hòm hòm. Nghĩa là bánh kẹo ăn Tết, mũ mão cúng ông Công ông Táo, quất đào... đã tinh tươm. Riêng năm nay, bước sang ngày 21 âm rồi mà mọi thứ vẫn chưa động tĩnh gì.
Mẹ chồng mấy hôm nay ra vào gióng giả với hai đứa con tôi: "Tết này nhà mình chắc ăn cơm rau". Thằng lớn hỏi: “Sao Tết lại ăn rau hả bà?”. Mẹ chồng tôi thủng thẳng: “Thì nhà mình đã có cái gì gọi là Tết đâu”.
Hàng xóm sang chơi, mẹ chồng tôi cũng mang chuyện 20 tháng Chạp rồi, nhà nhà sắm Tết, người người sắm Tết mà "mẹ thằng Cò vẫn bình chân như vại, chắc cho cả nhà ăn… Tết ngó". Nghe thấy cả nhưng tôi nhủ lòng "thi gan" cùng nhà chồng, không thanh minh thanh nga với mẹ chồng.
Thực ra thì từ đầu tháng Chạp, tôi đã nói chuyện với chồng, chia sẻ trước với anh rằng năm nay cơ quan tôi gặp khó khăn, nên chắc chắn tôi không thể trông chờ vào khoản tiền thưởng Tết để tiêu pha như mọi năm. Vì thế, Tết năm nay, anh sẽ chủ động để lo Tết cho gia đình. Những tưởng anh sẽ thấu hiểu mà động viên vợ, nào ngờ, chồng tôi buông một câu lạnh lùng: "Không có thì nhịn".
13 năm đi làm dâu, con trai đầu của tôi đã lên lớp 7 nhưng chưa bao giờ tôi được chồng chủ động đưa tiền tiêu pha cho gia đình dịp Tết, càng không có chuyện anh biếu ông bà ngoại tiền. Có chăng, chỉ là 200 ngàn, 500 ngàn mừng tuổi ông bà là cùng.
Thực ra, tôi chẳng phải giàu có gì để có thể gánh gồng Tết nhất nhà chồng. Nhưng vì hồi mới cưới, chồng tôi bảo, tôi là phụ nữ, chi tiêu có kế hoạch và chừng mực nên phần thu nhập của tôi dành lo cho gia đình; còn phần thu nhập của anh, để dành lo những việc lớn, chứ mỗi lúc rút lẻ ra tiêu pha, không dành dụm được.
Hồi ấy, cơ quan anh đã trả lương qua tài khoản, còn cơ quan tôi vẫn lấy lương bằng tiền mặt. Nghe chồng nói cũng có lý, với cả, lấy chồng vì tình yêu nên tôi nào so đo tính toán gì. Thu nhập của tôi cũng khá, lại là người không tiêu pha hoang toàng, có bao nhiêu, tôi vun vén cho gia đình nhà chồng bấy nhiêu.
Kể từ khi về làm dâu, mọi việc giỗ chạp, họ hàng, mẹ chồng tôi giao cả cho tôi. Bà bảo, nhà có mỗi mụn con dâu nên phải thay bà quán xuyến. Vậy là tết nhất, giỗ chạp, bà chỉ việc kê ra những việc cần làm để tôi thực hiện. Sau vài năm thành nếp, nghiễm nhiên các việc này là "nghĩa vụ" của tôi. Muốn chồng thể hiện trách nhiệm với gia đình, nên thi thoảng, cần lo việc, tôi vẫn hỏi tiền chồng nhưng lúc nào anh cũng điệp khúc "làm gì có, tiền còn để lo việc lớn".
Bạn bè biết chuyện, có người khuyên tôi phải cứng rắn và rõ ràng trong chuyện chi tiêu, đóng góp với gia đình của cả chồng lẫn vợ. Một vài lần tôi cũng đã nói chuyện nghiêm túc với anh, yêu cầu chồng có trách nhiệm với gia đình nhưng anh chỉ à uôm cho qua chuyện, đưa tiền được một hai lần rồi đâu lại vào đấy. Chán cảnh hỏi tiền chồng, tôi luôn cố gắng chi tiêu trong khoản thu nhập của mình.
Gần đây, tôi nghe phong thanh chồng tự ý đầu tư đất đai cùng cô em gái nhưng không cho vợ biết. Tôi đề nghị anh công khai tài chính với tôi song anh mắng tôi "thọc mạch, đàn bà đái không qua ngọn cỏ, biết gì buôn bán bất động sản mà lắm chuyện". Nhân việc này, tôi yêu cầu anh hàng tháng đóng góp với tôi các khoản chi tiêu chứ tôi sẽ không lo toan một mình nữa. Tức thì anh quắc mắt bảo tôi "đang sống trong nhà của ai mà chia bôi tiền bạc". Tôi nghẹn ngào nuốt nước mắt vào trong vì không ngờ, chồng tôi nghĩ tôi đang… sống nhờ trong nhà của bố mẹ anh! Phải chăng vì thế mà từ mẹ chồng cho đến chồng luôn cho rằng tôi phải có trách nhiệm chăm lo vô điều kiện cho nhà chồng?
Toi da sai lam khi ngay tu dau khong rach roi kinh te voi chong
Ảnh minh họa. 
Câu chuyện hỏi tiền Tết của chồng mới đây chỉ là cốc nước tràn ly. Hôm nay 21 âm tháng Chạp rồi nhà tôi vẫn chưa động tĩnh một cái gì của Tết. Hôm trước, chồng tôi dọa sẽ ly hôn nếu tôi còn tư tưởng "chia" tiền chi tiêu gia đình mỗi tháng cho anh.
Thú thật, đến giờ này, cơ quan tôi vẫn chưa động tĩnh gì lương thưởng tháng thứ 13 như mọi năm. Thậm chí, lương tháng trước mới được tạm ứng một nửa.
Nhìn lại mình, có lẽ, sai lầm của tôi là ngay từ đầu khi làm vợ, đã không rạch ròi kinh tế với chồng, để rồi anh được đà lấn tới, vô cảm trước những cố gắng và hy sinh của vợ.
Tôi đã sai quá lâu rồi, giờ tôi không thể nhân nhượng với chồng được nữa. Vì những ngày tương lai không còn ấm ức, tôi đã sẵn sàng tinh thần đối diện với một cái Tết không êm đềm. Nếu chồng không đưa tiền, nhất định, thà ly hôn chứ tôi không chi một đồng cho Tết nhà chồng nữa.

Lương 40 triệu ăn tiêu bạt mạng, những ngày này tôi giật mình lo

Không có tiền tích lũy dù thu nhập khá cao, khi dịch COVID-19 ập tới, chị Nhung giật mình nhìn lại thói quen chi tiêu của mình và cấp tập điều chỉnh chi tiêu tiết kiệm hơn.

Đó là thực tế câu chuyện nhà chị Trần Hồng Nhung, 42 tuổi, ngụ tại một hẻm ở đường Điện Biên Phủ (Quận 3, TP.HCM).

Vợ chồng biết xem hôn nhân là tài khoản ngân hàng càng hạnh phúc

Việc bạn tranh luận thế nào không quan trọng bằng tổng thể tình trạng hôn nhân của bạn. Điều này giúp cho nhiều người trút bỏ được gánh nặng, vì hãy đối mặt với thực tế đi.

Hãy để tài khoản hôn nhân ở con số dương

Gần 80% mâu thuẫn hôn nhân sẽ tồn tại và không giải quyết được. Những mâu thuẫn đó cứ đi theo các cặp vợ chồng suốt cuộc đời này. Bạn đừng nghĩ hôn nhân không có mâu thuẫn, cãi vã mới là hạnh phúc.

Gần Tết tôi còn phải xách vali đi thuê trọ, chồng đòi cả nhẫn cưới

Có lẽ sự đau khổ đã chai sạn nên cô vợ cũng chẳng "ngán ngẩm", cô đáp lại 1 câu ngắn gọn nhưng khiến những người đang sống trong hôn nhân phải suy ngẫm.

Nói Tết là người ta nghĩ ngay đến gia đình sum vầy, đoàn tụ song có những hoàn cảnh đặc biệt, Tết đến Xuân về lại lặng thầm lau nước mắt "dứt áo ra đi". Khi niềm tin đã vỡ, tình yêu đã không còn, đến chút tình nghĩa cũng chẳng đủ để người phụ nữ bấu víu cho qua cái Tết thì dứt khoát là điều nên làm.

Mới đây, tâm sự trong 1 nhóm kín, câu chuyện của cô vợ đáng thương được rất nhiều người đồng cảm. Bài viết như sau: "Em xách đồ đạc đi rồi để lại khuôn mặt dài thườn thượt của bà và bố mẹ nó. Nó nhắn tin đòi chia chác của ai người nấy cầm các mẹ ạ. Em trả lời nó thế này.

Tết nhất đến nơi rồi, em thuê nhà ở ngoài vì về nhà sợ ông bà nội em già nghĩ nhiều... Các mẹ ly hôn có về ngoại không? Tâm lý thế nào?".

Gan Tet toi con phai xach vali di thue tro, chong doi ca nhan cuoi

Cùng với bài đăng là đoạn chat của cô với chồng mình. Thật không tin nổi, người chồng "cạn tàu ráo máng" đến mức đáng sợ.

Anh ta nhắn vợ: "Bây giờ thế này cho thẳng thắn với nhau nhé. Cái gì của cô thì cô cầm về, của tôi thì tôi lấy lại. Bên này mẹ tôi cầm 7 chỉ vàng. Trong đó có 5 chỉ nhà cô cho và 2 chỉ bà tôi cho. Sổ tiết kiệm mẹ tôi cho còn 40 triệu. Cô mang tiền ra rồi tôi sẽ trả cô 5 chỉ vàng. Tiền mừng cưới của cô bao nhiêu cô giữ lại, của tôi bao nhiêu thì tôi lấy lại. Nhẫn cưới mẹ tôi cho tiền mua thì tôi cũng lấy lại. Vậy nhé, ok thì nhắn tin lại sáng mai dứt khoát luôn".

Anh ta còn bồi thêm 1 tin nhắn căn dặn: "Đồng ý sáng mai thì nhắn lại tôi luôn, tôi còn biết đường xin nghỉ, đừng làm lỡ việc của nhau".

Chẳng hiểu mâu thuẫn hôn nhân 2 người xuất phát từ đâu mà đến mức cả đôi nhẫn cưới anh ta cũng đòi lại. Nhiều người tỏ thái độ bức xúc dưới bài đăng, cho rằng dù với bất cứ lý do gì thì việc tính toán quá chi ly của anh chồng là không thể chấp nhận được.

Có lẽ sự đau khổ đã chai sạn nên cô vợ cũng chẳng "ngán ngẩm", cô đáp lại 1 câu ngắn gọn nhưng khiến những người đang sống trong hôn nhân phải suy ngẫm.

"Anh làm lỡ cả đời tôi anh còn không quan tâm thì dăm ba cái lỡ việc của anh tôi quan tâm làm gì. Càng nói tôi càng không muốn sòng phẳng với anh. Nộp đơn ly hôn, tòa gọi, tách khẩu xong thì nó mới dứt khoát được nhé. Tôi tự do, tiền tôi trả lại. Thân!".

Gan Tet toi con phai xach vali di thue tro, chong doi ca nhan cuoi-Hinh-2

Theo chia sẻ, cô vợ cho biết mới kết hôn được 10 tháng 20 ngày: "5 tháng 21 ngày êm đẹp còn lại 5 tháng kia là nhắn tin với gái, đón gái, đèo gái đi chơi, vay lãi 10 triệu, đi làm không mang tiền về, chửi em, đuổi em về nhà mẹ đẻ...".

Song điều cô day dứt nhất là Tết đến rồi mà không dám về nhà vì sợ ông bà nội biết được sẽ buồn. Phụ nữ luôn như vậy đấy - Họ phải nghĩ cho rất nhiều thứ, rất nhiều người xung quanh họ chứ không phải lợi ích cá nhân.

Kết hôn là quyết định hệ trọng cả đời, hãy tìm hiểu thật kĩ người đàn ông bạn muốn dựa vào, đừng để kết quả cuối cùng là cuộc hôn nhân tính bằng tháng.

Có thể, cô vợ trong câu chuyện trên đã chịu đủ đau khổ, bất hạnh cùng cực mới phải xách vali đi thuê trọ những ngày giáp Tết thế này. Thế nhưng, dù ở bất cứ hoàn cảnh nào, khắc nghiệt đến mấy chỉ cần chúng ta có niềm tin, biết dừng lại đúng lúc và trân trọng bản thân mình thì không có gì là không vượt qua được. Đôi khi sự tự do có vất vả hay chông chênh 1 chút nhưng vẫn hơn những tháng ngày kìm kẹp trong 1 cuộc hôn nhân vực thẳm để cố diễn tròn vai rồi đêm về lau nước mắt.

Nhưng sự thật nào rồi chúng ta cũng phải đối diện, thà đau 1 lần rồi thôi còn hơn trốn tránh. Khi phụ nữ thất bại, vẫn còn cánh cửa gia đình chào đón, đừng ngần ngại về nhà. Bởi cảm giác tội lỗi của bạn không đổi được những tình cảm thiêng liêng của người thân trong gia đình đâu.

Đọc nhiều nhất

Tin mới

Mẹo tăng sức đề kháng trong mùa đông

Mẹo tăng sức đề kháng trong mùa đông

Để tăng cường sức đề kháng trong mùa đông, cần chế độ dinh dưỡng giàu vitamin, uống đủ nước ấm, tập thể dục đều đặn, giữ ấm cơ thể, ngủ đủ giấc...