Tết thật nhạt nhẽo từ khi con không còn đủ cả bố lẫn mẹ

Những cái Tết nhạt nhẽo cứ lướt qua, cho con cảm giác thèm khát được bên bố mẹ đón Giao thừa.Con nhớ những cái Tết ấm áp của năm cũ.

Đã 8 năm trôi qua, con chưa được ăn Tết cùng với bố mẹ. Mỗi năm, theo phân chia của bố mẹ, con chỉ được ăn Tết với một người.

Tám năm trước khi con chỉ mới 8 tuổi, bố mẹ quyết định ly hôn. Con không rõ hai người đã xảy ra chuyện gì mà đến mức phải bỏ nhau. Bởi trước đó, con vẫn có một gia đình ấm áp, bố mẹ rất ít khi cãi nhau.

Mỗi lần Tết đến, con lại được bố mẹ chở quanh các hội hoa xuân, ngắm đường phố vào mùa lễ hội. Bố mẹ bàn nhau nên mua hoa mai hay đào để chưng Tết, rồi lên kế hoạch mua sắm bánh mứt, quần áo mới… Mỗi năm, tùy tính chất công việc mà bố mẹ có mức thưởng Tết khác nhau nhưng kiểu gì thì con vẫn có quần áo mới, bánh kẹo ngon.

Tet that nhat nheo tu khi con khong con du ca bo lan me

Có những điều đã qua chẳng trở lại bao giờ. (Ảnh: Ngọc Lài)

Con nhớ năm con 7 tuổi, bố mẹ chở con đi xem bắn pháo hoa vào đêm Giao thừa. Giữa chốn đông người, con được bố cõng trên vai để gần pháo hoa thêm chút nữa. Quá nửa đêm, bố lại chở mẹ và con chen chúc trên con đường đông nghẹt người để về nhà. Con thấm mệt, ngủ trong vòng tay ấm của mẹ.

Nhưng đó là cái Tết cuối cùng con có đủ cả bố lẫn mẹ.

Từ ngày bố mẹ ly hôn, mẹ đưa con về quê ngoại, cuộc sống không còn náo nhiệt như ở TP.HCM.

Thỉnh thoảng lễ Tết, bố chở con lên thành phố chơi mà không có mẹ bên cạnh. Bố mua cho con thật nhiều váy áo đẹp, trang sức đắt tiền, rồi dẫn con đi ăn ở những nhà hàng sang trọng.

Buổi tối, con không được ở cạnh bố mà phải ngủ bên nhà nội. Bởi, vợ mới của bố không thích sự hiện diện của con.

Con ở nhà ông bà nội đến mùng 1 Tết, sau đó về quê với mẹ. Váy áo bố mua con chẳng có cơ hội để mặc. Mẹ không ra ngoài, không tụ họp bạn bè, không đến chỗ náo nhiệt… từ lúc gia đình chúng ta tan vỡ.

Có vẻ như mẹ bị trầm cảm, bố à!

Dẫu vậy, con cảm thấy mình may mắn hơn nhiều bạn khác khi bố mẹ chia tay rất văn minh. Bố mẹ chủ động chăm sóc, bù đắp tình cảm cho con. Thế nhưng, bố mẹ càng cố gắng chữa lành những mất mát trong tâm hồn con thì tổn thương ấy càng rõ ràng hơn từng ngày.

Những cái Tết nhạt nhẽo cứ lướt qua, cho con cảm giác thèm khát được bên bố mẹ đón Giao thừa.

Con biết chắc mình không bao giờ có đủ bố mẹ dưới một mái nhà, trong những cuộc vui và những cái Tết về sau.

Độc giả K.T (Tiền Giang)

Sau 12 năm, mẹ chồng cũ đến xin tôi về nhà

Mọi thứ ở nhà Khải vẫn vậy, căn nhà cũ không có gì khác, mẹ anh bảo sau khi tôi đi anh có lấy vợ nhưng được 2 năm thì lại bỏ nhau, rồi Khải chỉ cặp kè với người khác chứ không cưới.

Là người phụ nữ từng đổ vỡ hôn nhân, tôi luôn mang trong mình nỗi ám ảnh bởi quá khứ đau khổ. Tôi vẫn không thể quên được những lần chồng cũ bạo hành cả thể xác lẫn tinh thần mình. Rồi những lần anh ta đưa bồ về nhà âu yếm, coi thường tôi thật đáng sợ. Chia tay anh ta, bây giờ tôi mới thấy đúng đắn và cảm ơn sự tệ bạc đó tôi mới có ngày hôm nay.

Sau 7 năm ly hôn, một mình nuôi con, tôi gặp Hào - anh cũng làm bố đơn thân giống tôi, chỉ khác là vợ anh không may mất rồi. Cùng có con riêng, cùng là những kẻ bất hạnh trong hôn nhân nên chúng tôi hiểu và rất thương yêu nhau. Để nói về Hào thì anh chẳng có điểm gì chê cả, tâm lý, yêu thương con tôi như con đẻ, luôn chiều vợ. Tuy anh thu nhập kém tôi, nhưng tôi chẳng bao giờ ái ngại hay trách móc anh về điều đó. Chúng tôi là một gia đình nên chẳng có gì phải so đo cả.

Thấy tôi ôm mặt khóc, con trai 6 nói 1 câu khiến tôi phải vươn vai

Nghe xong câu nói của con, khóe mắt tôi bỗng cay cay.

Tôi lập gia đình từ năm 26 tuổi, đến nay đã có 1 cậu con trai 6 tuổi. Hai vợ chồng tôi đều là nhân viên văn phòng, lương không quá cao, nên gọi là đủ ăn, đủ mặc.

Vì mẹ chồng khó tính lại hay vô cớ kiếm chuyện nên tôi cố gắng làm ăn, tích góp để ra ở riêng. Thế nhưng cũng vì thế mà mẹ chồng ngày càng có ác cảm với tôi. 

Sau lần về ăn Tết nhà vợ, chồng bỗng trở thành con người khác

Sau lần ăn Tết ở nhà ngoại, chồng có cái nhìn khác về tôi và cũng thức tỉnh chính bản thân mình.

Cách đây 2 năm, tôi lấy chồng. Những ngày đầu về nhà chồng còn bỡ ngỡ nên tôi rất lo lắng. Tôi liên tục dặn chồng nhắc nhở mình về thói quen của bố mẹ chồng để biết đường làm theo. Con dâu mới lúc nào cũng lo lắng không phải phép, không quán xuyến được mọi việc trong nhà.

Tính chồng tôi xuề xòa nên với anh không có việc gì là quá quan trọng. Lúc nào câu cửa miệng của anh cũng là “không sao đâu, bố mẹ anh dễ ấy mà”. Nói là vậy nhưng thân làm dâu, tôi luôn muốn hoàn thành trách nhiệm và làm thật tốt nhiệm vụ của mình.

Sau lan ve an Tet nha vo, chong bong tro thanh con nguoi khac

Ảnh: Khang Chu Long

30 Tết đầu tiên ở nhà chồng, tôi tất bật ngược xuôi đi mua bánh kẹo, hoa đào, mai ngày Tết để trang hoàng nhà cửa. Dù mẹ chồng không mấy hài lòng với cách trang trí của con dâu nhưng bà vẫn lặng im cho tôi làm. Xong xuôi, mẹ góp ý tôi phải thế này, phải thế kia. Lúc đó tôi hơi tủi thân nên rơm rớm nước mắt và bị chồng phát hiện.

Những ngày sau đó, dù là việc nhỏ anh cũng nhắc tôi phải làm sao để vừa lòng bố mẹ. Anh bắt đầu thấy mọi việc cần phải để tâm hơn.

Mùng 1 Tết, tôi là dâu mới nên phải đi chào hỏi họ hàng khá nhiều. Nói là nghỉ Tết nhưng tôi thấy mệt gấp nhiều lần những ngày đi làm. Tôi than thở một chút thì anh càu nhàu nói tôi tính tiểu thư.

Sang ngày mùng 2, một mình tôi chuẩn bị cỗ bàn trong bếp, cả nhà ngồi bên ngoài ăn uống chúc tụng khiến tôi chạnh lòng, muốn rơi nước mắt. Tiệc tùng xong xuôi, trời rét căm căm, tôi lại một mình rửa bát đến tê cứng bàn tay.

Tôi vào trong nhà run lẩy bẩy nhưng chồng không thông cảm còn bĩu môi trách móc. Bữa cơm hôm đó có rất nhiều món, tôi làm bằng cả tấm lòng nhưng không nhận được lời khen nào từ chồng và bố mẹ chồng.

Mùng 3 Tết, tôi được về nhà ngoại. Khỏi phải nói cũng biết tôi vui thế nào.

Năm đó ở nhà vợ, chồng nhận ra bố mẹ chiều chuộng tôi vô cùng. Tôi không phải động chân động tay vào mấy việc nhỏ trong nhà. Hơn cả, chị dâu tôi dù là dâu trưởng cũng không phải làm bất cứ việc gì.

Trước Tết, mẹ tôi đã lo chuẩn bị tất cả bánh kẹo, đồ dùng cần thiết trong nhà. Những thứ có thể đi mua được, mẹ tôi sẽ tự sắm hoặc nhờ cô giúp việc sắm trước đó. Những thứ cồng kềnh, anh trai tôi là người lo liệu.

Đến bữa cơm, cả nhà cùng nhau nấu nướng. Mẹ chồng, con dâu, con gái, con trai chung tay cùng chuẩn bị, chỉ có chồng tôi là ngồi uống nước bên ngoài. Xong xuôi, cả nhà cùng nhau ngồi ăn, nói chuyện rôm rả chứ không để ai ở lại trong bếp một mình.

Mẹ tôi còn ưu tiên con dâu không phải dọn dẹp vì có bộ móng tay đẹp. Anh trai thì nhanh nhẹn đeo bao tay rửa bát giúp vợ và mẹ cũng coi chuyện đó rất bình thường.

Năm đó chồng có vẻ ngạc nhiên về khung cảnh ăn Tết ở nhà vợ. Người chưa từng vào bếp nấu nướng như tôi lại trở thành đầu bếp chính ở nhà anh. Người chưa từng sắm sửa Tết trong gia đình như tôi lại trở thành nội trợ chính giúp mẹ chồng mọi việc từ A đến Z. Tuy có hơi vụng về nhưng đó là sự cố gắng hết sức của tôi.

Tôi tin, những hình ảnh về cái Tết gia đình ở quê ngoại năm trước khiến chồng phần nào chột dạ. Thế nên, Tết năm nay, chồng tuyên bố, vợ chỉ việc làm đẹp, sơn móng tay, làm tóc, mọi việc cứ để anh ấy lo.

Anh cảm thấy tôi đã nỗ lực rất nhiều để trở thành một người con dâu tốt. Sự vụng về chưa được lòng mẹ chồng ấy cũng chính là kết quả rất tốt mà tôi trông đợi. Vậy thì tại sao anh không nỗ lực để trở thành một người chồng sẵn sàng san sẻ cùng vợ mình?

Tôi hi vọng từ năm nay, Tết không còn là gánh nặng. Tết sẽ là ngày sum họp, vui vẻ thực sự của cả nhà chúng tôi.

Độc giả Thanh Thanh (Hải Phòng)

Đọc nhiều nhất

Tin mới