Tại sao không thay thái giám bằng cung nữ?

Có một lý do đặc biệt khiến người ta không thể thay thế thái giám bằng bất kỳ ai khác.

Thái giám hay còn được gọi là hoạn quan là cách xưng hô để chỉ những người đàn ông bị mất khả năng sinh dục khi vào cung hầu hạ hoàng thất Trung Quốc thời cổ đại. Trong suốt chiều dài lịch sử phong kiến Trung Quốc, có rất nhiều từ ngữ được dùng để gọi những con người đặc biệt này như nội quan, nội hầu, nội thần...

Tên gọi "thái giám" xuất hiện lần đầu tiên vào thời nhà Liêu (một triều đại phong kiến do người Khiết Đan kiến lập từ năm 907 đến năm 1125). Ban đầu nó chỉ là tên của một chức vị cao cấp trong triều đình, ai cũng có thể ngồi vào mà không nhất thiết phải do một hoạn quan nắm giữ.

Tai sao khong thay thai giam bang cung nu?

Tên gọi "thái giám" xuất hiện từ hơn 1000 năm trước, lúc này chưa dành riêng cho hoạn quan. Ảnh: Sohu.

Đến đầu đời nhà Minh, triều đình thiết lập "Nhị thập tứ nha môn", mỗi nha môn bổ nhiệm một "thái giám" giữ ấn tín phục dịch hoàng đế cùng hoàng gia, và đặc biệt người được giữ chức "thái giám" tất yếu phải là hoạn quan. Từ đấy "thái giám" thành danh xưng chuyên chỉ hoạn quan.

Đến giữa thời kỳ nhà Minh, quyền thế của thái giám được mở rộng thêm ra. Thái giám có quyền làm sứ giả, trông coi quân đội, coi xét quan lại. Từ đây trong lịch sử bắt đầu xuất hiện nhiều vị thái giám quyền cao chức trọng lũng đoạn triều đình.

Thái giám là không thể thay thế

Một hoàng đế Trung Quốc cổ đại có rất nhiều vợ, từ hoàng hậu, hoàng phi, quý phi… đến vô số mỹ nữ có thể hầu hạ bất kỳ lúc nào. Trong hoàn cảnh như vậy, nếu trong cung có nhiều nam nhân xuất hiện sẽ khó tránh khỏi những nghi kỵ, đồn đại không hay. Hoàng đế dù có quyền lực đến đâu, tất nhiên, cũng sợ bị "cắm sừng".

Tai sao khong thay thai giam bang cung nu?-Hinh-2

Ảnh chụp thái giám nhà Thanh. Nguồn: Internet.

Tuy nhiên lý do sâu xa hơn lại xuất phát từ mong muốn kéo dài quyền lực vương triều. Với nguy cơ và bẫy rập trùng trùng nơi cung cấm, chỉ khi biến một người đàn ông bình thường thành hoạn quan, hoàng tộc mới có thể tin tưởng để người đó hầu hạ mình.

Bởi kế thừa huyết thống, đạo hiếu là nguyên tắc cốt lõi của một gia đình thời cổ đại Trung Hoa, một người mất đi khả năng sinh dục đồng nghĩa với việc mất đi quyền kế thừa dòng họ và sẽ bị gia tộc ruồng bỏ mãi mãi.

Giờ đây, nơi duy nhất các thái giám có thể dựa vào là hoàng gia. Hoàng gia đảm bảo cuộc sống, tính chính danh của họ, ép buộc họ tự nguyện trung thành với mình mà không còn con đường nào khác. Sự trung thành tuyệt đối này của thái giám là thứ không cung nữ hay cảnh vệ nào trong cung có được!  

Cuộc đời bi thảm, bạc nhược của các thái giám Trung Quốc

Từ khi tịnh thân tới khi làm việc trong cung, các thái giám Trung Quốc không chỉ khiếm khuyết về mặt thể xác, mà còn bạc nhược, khốn khổ về phương diện tinh thần. 

Cuoc doi bi tham, bac nhuoc cua cac thai giam Trung Quoc

Thái giám là những người đàn ông “tịnh thân” (cắt bỏ bộ phận sinh dục) để trở thành “người trung tính”, cả cuộc đời làm nô bộc hầu hạ hoàng đế và gia đình của hoàng đế trong triều đình Trung Quốc. Trong sử sách và dân gian, người ta còn gọi thái giám là hoạn quan, công công, nội quan, nội thần, nội giám.

Cuoc doi bi tham, bac nhuoc cua cac thai giam Trung Quoc-Hinh-2
Thái giám mày râu nhẵn nhụi, yết hầu không nổi, tiếng nói nhỏ nhẹ, nói chuyện ẻo lả như phụ nữ, cử chỉ điệu bộ toát lên vẻ “ái nam ái nữ”, trở thành người “trung tính”. Từ thời Đông Hán, cung cấm của các hoàng đế Trung Quốc mới bắt đầu yêu cầu toàn bộ nam giới hầu hạ trong cung trở thành hoạn quan để tránh rắc rối trong các mối quan hệ với số lượng lớn phụ nữ sinh sống trong cung.

Cả đời tận tụy, thái giám Trung Quốc vẫn nhận cái kết hẩm hiu

Cùng là nhân sự chịu trách nhiệm về các công việc trong cung, nhưng cung nữ có thể rời cung trước 25 tuổi, còn thái giám phải bán mạng làm việc đến khi già yếu, không còn sức lao động rồi bị đuổi khỏi cung.

Thời phong kiến ở Trung Quốc, việc trở thành thái giám được coi là điều xấu hổ, có lỗi với tổ tiên, và gia đình thường không muốn chấp nhận họ. Bởi vậy khi qua đời, họ cũng không được chôn cất trong phần mộ của tổ tiên.

Đối với những thái giám có tên tuổi như Lý Liên Anh (thái giám triều đại nhà Thanh thế kỷ XIX, là người thân cận và tâm phúc của Từ Hi Thái hậu) sẽ không phải đau đầu vì việc dưỡng già. Bởi họ có nhiều cơ hội kiếm được tiền, xây vương phủ tráng lệ như 1 cung điện cho riêng mình ở Bắc Kinh, sống 1 cuộc sống xa hoa, ăn chơi sa đọa.

Bí mật về vật bất ly thân dưới chân thái giám

Mặc dù là vật dụng cần thiết nhưng không phải thái giám nào cũng may mắn sở hữu nó.

Thái giám hay còn gọi là hoạn quan, công công, họ là những thanh niên có xuất thân thấp hèn được tuyển riêng để phục vụ cung đình, hầu hạ vua chúa và phi tần trong xã hội Trung Quốc thời phong kiến.

Đọc nhiều nhất

Tin mới