Dấn thân giang hồ
Tin tức giới giang hồ đất Cảng thừa nhận, khi “Nam tiến”, có 2 người mà Dung “Hà” coi trọng và gọi bằng anh là Thành “chân” và Minh “sứt”. Thành “chân” thì luôn ở cạnh bà trùm nhưng Minh “sứt” thì không. Minh có mối làm ăn riêng với “nghề” chính là buôn ma tuý xuyên quốc. Minh “Nam tiến” trước Dung Hà”, vì bị truy nã ở Hải Phòng, bị những kẻ buôn ma tuý máu lạnh như Dũng “tình” chèn ép với ý định cho về “mo”.
Minh “sứt” tên thật là Ngô Đức Minh (59 tuổi), tại 135 Đinh Tiên Hoàng, TP Hải Phòng. Trước khi đất nước hoàn toàn thống nhất, Minh đã là học viên sơ cấp của ngành công an. Học xong, điểm dừng đầu tiên của Minh là làm việc ở đội bóng của công an thành phố. Với những phấn đấu không mệt mỏi được ghi nhận, Minh được chuyển làm cảnh sát bảo vệ và trước khi “tuột xích”, Minh là một chiến sỹ, điều tra viên của công an quận Lê Chân, TP Hải Phòng.
|
Minh "sứt" là kẻ gián tiếp gây ra cái chết của bà trùm Dung "Hà". |
Thời kỳ Minh làm công an, thập kỷ 80, 90 của thế kỷ trước, giang hồ đất Cảng hoạt động dữ dội. Dù được đào tạo, rèn rũa trong lực lượng vũ trang nhưng Minh vẫn có những ham muốn tầm thường, thích chơi mà muốn tiền tiêu rủng rỉnh. Cha mẹ ép Minh lấy vợ với hy vọng, có vợ con, Minh chỉn chu hơn, biết lo toan cho thanh danh của gia đình hơn. ý nguyện tốt của cha mẹ trở nên vô nghĩa với đứa con bất hiếu. Có vợ như không, Minh vẫn phá, lêu lổng với đám giang hồ, xã hội đen gây ảnh hưởng lớn cho ngành công an.
Những năm 80, 90 của thế kỷ trước, Hải Phòng là mảnh đất màu mỡ cho những tên giang hồ biết làm kinh tế. Sau khi “tuột xích”, Minh “sứt” làm công nhân tại Công ty Vận tải biển Hải Phòng. Vận tải biển ngày ấy là số 1 với những chuyến tàu chở hàng hoá từ thế giới về. Đó là cơ hội cho Minh kiếm tiền. Không lấy được thì cướp của những người đã mua nó. Minh bị bắt vì tội Cướp tài sản riêng của công dân và bị giam hơn 3 năm.
Minh biết tránh xa cái xấu, phục thiện nhưng không ngờ, ra tù, Minh có kế hoạch động trời với hàng lậu và heroin từ nước ngoài về Việt Nam tiêu thụ. Hàng lậu đi kèm với heroin ngày đó là số 1 ở Hải Phòng. Minh cũng đã từng đụng độ với Ngô Thế Lâm, tức Lâm “già” trong những thương vụ hàng lậu. Nhưng, sự tỉnh táo, không cay cú và cáo già của Lâm “già” đã dần loại Minh ra khỏi thương trường của hàng lậu.
|
Bà trùm Dung "Hà" và Hải "bánh". |
Lâm “già” chơi bài ngửa bằng cách, chấp nhận lỗ vốn vài chuyến để dìm hàng của Minh. Minh cần vốn nên không thể như vậy, phải “lấy số” và kiếm tiền hùn cho những phi vụ buôn ma túy xuyên quốc gia với những tên tội phạm ở nước ngoài. Người giới thiệu cho Minh “sứt” với đường dây này là một giang hồ đất Cảng, trốn chạy sang Nhật, trở thành Việt kiều. Đó là Ngô Xuân Phương, biệt danh là Phương “trộm trâu”.
Phương có bề dày buôn ma túy xuyên quốc gia, vì thế Minh muốn là một mắt xích trong đường dây này. Theo hồ sơ Interpol quốc tế, ở Nhật, Phương điều hành một đường dây buôn ma túy lớn. Cảnh sát đã từng bắt đệ của Phương trong các phi vụ tên này chỉ đạo chuyển cả tấn cần sa và hàng ngàn bánh heroin từ Lào, Campuchia về Việt Nam, sau đó chuyển sang Nhật, Mỹ, Australia, Hà Lan. Ngày ấy, cần sa, thuốc phiện được chuyển từ Việt Nam đi các nước với lý do làm nguyên liệu chế heroin. Còn heroin thì bọn tội phạm đưa từ nước ngoài vào Việt Nam.
Để thu gom được một số tiền lớn trong thời gian ngắn nhất, Minh “sứt” đã không từ thủ đoạn nào để thanh trừng những đối thủ “dám” cản đường kiếm tiền của y. Song, việc đụng độ với Lâm “già” không dễ, vì Lâm không thích dao, kiếm, súng. Lâm chỉ dùng những thứ đó để tự vệ chứ chưa dùng nó để hỗn chiến. Cái chiêu chịu lỗ để dìm đối thủ của Lâm “già” đã làm cho Minh “sứt” phá sản kế hoạch gom tiền nhanh. Minh cấu kết với Hạnh “sự” – một người đàn bà là bà trùm trong lĩnh vực buôn lậu sắt vụn để xuất khẩu ngày ấy. Mảng sắt vụn này, Lâm “già” không tham gia.
Trùm ma túy
Theo lời khai của các đối tượng trong đường dây, mỗi bánh heroin chuyển ra nước ngoài, bọn Minh kiếm lời 8.000-10.000 USD. Trong số các đầu mối cung cấp hàng cho Phương “trộm trâu” có cả chị ruột của Dung “Hà” là Vũ Hoàng Oanh và có cả tên nguyên đại úy công an Vũ Xuân Trường.
Sau khi ra tù, Minh “sứt” đi bụi dọc từ bắc vào nam để lập nghiệp. Đến đâu, thấy dễ sống thì Minh ở lâu, không thì chuyển chỗ. Minh để lại, vợ, con ở thành phố Cảng với những lo âu, sợ sệt sẽ bị giang hồ tìm đến thanh toán vì chồng “nợ máu”. Nhưng giang hồ đất Cảng ngày ấy có một luật bất thành văn, nếu vợ, con không theo “máu” của chồng thì giang hồ không “xử”. Vì “xử” như thế bị mang tiếng là cậy thế mạnh, hiếp kẻ yếu, nhất là phụ nữ, trẻ em. Nếu chuyện đó bị đồn ra ngoài, danh giang hồ sẽ giảm, uy giang hồ sẽ mất.
Năm 1991, Minh “sứt” vào thị xã Quy Nhơn, thủ phủ của tỉnh Bình Định để lập nghiệp. Vì là “dân trong nghề”, biết “chơi đẹp” nên Minh dễ dàng móc nối được với trùm giang hồ “thổ địa” để y tha hồ “đánh” hàng trắng. Những chuyến đánh “hàng trắng” của Minh “sứt” làm cho giang hồ Bình Định tròn xoe mắt vì số lượng và mật độ. Tiến “trố” – trùm giang hồ Quy Nhơn ngày ấy rất ức, vì Minh “sứt” cướp cơm, cướp uy của mình nhưng vì lực và tiền mỏng lại không tàn độc nên đành chịu yếu thế, chịu làm đàn em để cho Minh sai bảo nhưng vẫn luôn nghĩ kế để đâm Minh đằng sau.
|
Ông trùm Năm Cam và 2 kẻ trực tiếp gây ra cái chết của bà trùm Dung "Hà". |
Tiến biết một bạn hàng của Minh có cô vợ trẻ, lại ăn chơi, rất thích đàn ông nhiều tuổi, đẹp trai, phong độ, chiều chuộng. Sau nhiều lần “sắp xếp”, Tiến “trố” đã để Minh và vợ của bạn hàng gặp nhau một cách vô tình. Thế là “công việc” đang “thăng tiến”, thuận lợi, tiền vào như nước thì Minh “sứt’ sinh ra đổ đốn.
Minh và vợ đối tác lao vào nhau như con thiêu thân. Người phụ nữ đã có chồng, 2 con ấy thì khẳng định: Minh là một nửa đích thực của mình. Còn Minh thì thấy, cũng được, xa vợ cần có chỗ dựa. Thế là đôi tình nhân bất nhẫn này báo công an những phi vụ làm ăn của chồng, tình địch. Khi bạn hàng vào tù cũng là lúc đôi tình nhân này công khai sống với nhau.
Khi đã có một lượng tiền lớn, nhìn gương các trùm buôn ma túy đều bị kết cục là “dựa cột” thì Minh thấy lạnh gáy. Thói của kẻ nhiều tiền ham sống, sợ chết đã lộ rõ trong suy nghĩ của Minh. Minh bắt đầu thâm nhập các thị trường khác để đổi nghề. Thấy Dung “Hà”, có em kết nghĩa không buôn hàng trắng mà vẫn sống rất khỏe nhờ bảo kê nhà hàng, sới bạc, trùm cá độ … nên Minh không thể bỏ qua.
Minh bàn với Dung “Hà”, bằng mọi cách phải lấy các sòng bạc, vũ trường từ tay Năm Cam về cho băng của mình bảo kê. Dung đã nghe Minh đốt cháy giai đoạn bằng thực lực quá yếu nên Thành “chân” không chấp nhận, đã đi biệt xứ. Đầu của Minh “sứt” không thể bằng 1/4 đầu của Năm Cam nên cứ quậy trận nào, băng của Dung thua trận đó và kết cục là cái chết tức tưởi của cô em trùm kết nghĩa.
Dung “Hà” chết, để tạ lỗi, Minh đã đứng ra lo hậu sự cho cô em một cách chu đáo, hoành tráng. Lúc đó, kể tâm phúc nhất của Dung và Minh đều không thể biết được rằng, chính Minh là ngọn nguồn cái chết của Dung “Hà”. Minh “sứt” là người biết được sát thủ giết em mình là ai nhưng cụ thể là đối tượng nào thì không rõ.
Sau khi Dung chết, trong thâm tâm Minh lúc nào cũng nghĩ, do người của Năm Cam làm việc đó. Chỉ có Năm Cam mới đủ bản lĩnh để sai người khử Dung “Hà”. Đó là sự thật. Biết mình bị băng của Năm Cam theo dõi, dình dập để “bóp” nên lo hậu sự cho Dung “Hà” xong, Minh đã lui về ẩn, chấp nhận nhìn kẻ khác thu tiền thành đống ở nhà.
Minh tâm sự với một đệ tử thân tín của Dung “Hà” khi về làm tang cho cô em rằng: “Anh phải án binh bất động một thời gian, sau đó mới tính toán công chuyện làm ăn tiếp theo. Anh ân hận vì đã gián tiếp đẩy cô em vào cái chết.”
Sau khi băng nhóm Năm Cam bị triệt phá, Minh “sứt” cũng chung số phận, phải đứng trước vành móng ngựa. Những kẻ gieo rắc cái chết từ từ đã từng là bạn hàng của Minh bị bắt, khai ra Minh. Minh “sứt” bị tuyên án tử hình. Sau đó được Chủ tịch nước ân giảm tha tội chết.