Nhờ bạn thân thử lòng chồng và cái kết không như mong đợi

Cô bạn thân của tôi từng bị chồng sắp cưới phản bội, và cô ấy tuyên bố rằng 99% đàn ông ngoại tình, 1% còn lại là do chưa bị lộ hoặc chưa có cơ hội để ngoại tình.

Nhờ bạn thân thử lòng chồng và cái kết không như mong đợi ảnh 1

Bạn tôi từng bị chồng phản bội nên không còn tin vào đàn ông (Ảnh minh họa: Sohu).

Cô ấy bảo người ta điều tra xã hội học hẳn hoi chứ không phải mình bịa ra. Tôi biết cô ấy vẫn chưa nguôi ngoai được nỗi đau mình đã trải qua nên có cái nhìn tiêu cực về đàn ông và chuyện tình cảm.

Sở dĩ tôi nói cô ấy có cái nhìn tiêu cực vì tôi nhận thấy đàn gì thì cũng có người nọ người kia, đàn ông cũng có nhiều người rất tốt, điển hình là chồng tôi. Sáu năm yêu nhau, ba năm chồng vợ, anh ấy chưa từng khiến tôi phải khó chịu hay ghen tuông. Anh sống chừng mực, cư xử đúng phép, hài hòa. Các mối quan hệ dù là ngoại giao hay thân tình thì với phụ nữ anh đều có những giới hạn nhất định.

Chồng tôi từng nói: "Sai lầm lớn nhất mà đàn ông thường mắc phải chính là ngoại tình. Nó không đem lại lợi lộc gì, chỉ có đau thương và mất mát. Riêng anh, nếu một ngày còn yêu vợ, một ngày cũng sẽ không lừa dối. Còn nếu lỡ yêu ai ngoài vợ, nhất định sẽ bỏ vợ để yêu một cách đàng hoàng, không giấu giếm. Vậy nên em yên tâm đừng lo anh lừa dối". Chồng đã nói như vậy thì tôi còn lý do gì để lo lắng?

Nhưng cô bạn thân tôi lại nói rằng có điên mới đi tin vào miệng lưỡi đàn ông. Nếu tôi tự tin đến mức ấy, có dám làm một phép thử không? Còn cô ấy chẳng tin bất cứ ai, chỉ sợ kết quả khiến tôi đau lòng.

Với ai tôi không dám, riêng về chồng mình thì tôi không ngại. Vậy nên tôi nói cô ấy có giỏi thì chứng minh cho tôi xem đi.

Bẵng đi một thời gian, tôi gần như quên chuyện đó rồi. Một ngày cuối tuần, bạn gọi điện cho tôi, giọng rất nghiêm túc: "Hai giờ chiều, gặp nhau ở quán cà phê mình vẫn ngồi nhé, tao có chuyện quan trọng cần gặp mày".

Mặc dù chiều hôm đó tôi và chồng dự định sẽ đi siêu thị mua sắm ít đồ rồi đi ăn, nhưng nghe bạn nói vậy, tôi nghĩ hẳn cô ấy phải có chuyện gì quan trọng lắm cần mình nên bảo chồng ở nhà chờ một lúc, tôi sẽ về sớm thôi.

Đúng giờ, tôi có mặt ở điểm hẹn. Cô ấy đã chờ tôi ở đó. Thấy tôi hỏi han sốt sắng, cô ấy chỉ bảo chờ một chút, sắp có kịch xem. Đúng lúc ấy điện thoại cô ấy báo tin nhắn đến. Cô ấy đưa cho tôi đọc. Nội dung tin nhắn: "Vợ anh có việc ra ngoài một lúc nên đi chơi hơi muộn. Chắc phải tối mới có thể gặp được nhau. Anh xin lỗi nhé. Tối anh sẽ kiếm lý do đến sớm đưa em đi ăn tối nhé". Người gửi tin nhắn ấy, không ai khác ngoài chồng tôi.

Đầu óc tôi lúc đó như bị chấn động, nhất thời không định hình được chuyện gì liền ngây ngô hỏi:

- Là sao? Sao chồng tao lại nhắn với mày như thế?

- Con đầu gỗ này, mày quên rồi à. Cái phép thử tao và mày từng nói với nhau ấy. Đấy, ông chồng chung thủy tuyệt vời của mày đấy, tử tế đàng hoàng đến mức bạn thân của vợ cũng không ngại đâu nhé.

Hóa ra bấy lâu nay bạn tôi đã luôn tìm cớ để tiếp cận anh ấy, gọi điện nhờ nọ nhờ kia, tâm sự chuyện tình cảm dưới danh nghĩa bạn thân của vợ. Và cô ấy bằng cách nào đó đã khiến chồng tôi lay động. Anh ấy đã nảy sinh tình cảm với chính bạn thân của vợ mình và đang giấu điều đó rất tốt. Bằng chứng là họ đã nhắn tin, hẹn hò cà phê, đi ăn đi uống vài lần rất tình cảm nhưng tôi không hề phát hiện ra.

Nhìn thấy vẻ "sốc nhiệt" của tôi, bạn tôi liền lo lắng: "Tao đã định im lặng thoát khỏi trò chơi này mà không để mày biết. Dù sao thì mày cũng rất yêu rất tin anh ấy, tao thực sự không muốn nhìn thấy mày đau lòng hay mất niềm tin vào tình yêu như tao. Nhưng cuộc đời này luôn đầy cạm bẫy và những phép thử như vậy. Nếu không phải là tao thì rồi có ngày sẽ là một người khác khiến chồng mày xao động. Không có gì là tuyệt đối, nhất là trong chuyện tình cảm. Vậy nên tao chỉ muốn nói với mày, yêu thì cứ yêu nhưng đừng đặt hết niềm tin vào chồng, để nhỡ anh ấy có lừa dối, mày còn có sức mà gượng dậy. Tin càng nhiều, tuyệt vọng càng lớn đấy. Còn chồng mày hiện tại cũng chưa làm gì có lỗi với mày đâu. Anh ấy chỉ mới bắt đầu có chút quan tâm tao vì tao cố tình "thả thính" anh ấy thôi. Tao sẽ có cách để chấm dứt chuyện này, và có cách để chồng mày tỉnh ra, cảm thấy có lỗi với mày. Mày có hiểu vấn đề không?".

Tôi ngồi nghe bạn tôi nói như một kẻ vô hồn. Một nửa trách chồng, một nửa tự trách mình. Và hơn hết, tôi đau lòng thực sự. Nhưng nhờ thế tôi đã hiểu ra vấn đề rồi.

Tôi về nhà, chồng tôi tranh thủ lúc tôi đi vắng đang lấy hết quần áo khô xếp vào tủ. Tôi bảo anh ấy: "Chúng ta đi siêu thị thôi. Nhân tiện, tối mời cô bạn thân của em đi ăn cùng nhé. Lâu rồi bọn em chưa gặp nhau". Trong mắt chồng tôi có chút thoáng bối rối nhưng rồi vẫn gật đầu: "Tùy em, ý em là ý trời, em muốn thế nào cũng được".

Nếu là trước đây nghe câu nói đó tôi sẽ cười nhưng bây giờ tôi không cười được nữa. Lúc này tôi mới thực sự cảm thấy hối hận vì cái phép thử điên rồ ấy. Tôi đã không còn có thể yêu chồng một cách hồn nhiên nữa.

Ly hôn vợ ngoại tình, cưới lần hai, tôi sốc khi chứng kiến “lịch sử“

Chứng kiến vợ mình nép vào một người đàn ông và hôn hắn là điều tồi tệ nhất mà tôi đã phải trải qua. Tôi đứng đó như trời trồng mà không tin nổi vào mắt mình, lịch sử lại lặp lại.

Người vợ đầu cũng từng ngoại tình tôi, cách đây 15 năm. Chúng tôi không thể tạo dựng lại niềm tin nên cuối cùng ly hôn.

Vợ sững sờ khi thấy chồng đi mua sắm với người phụ nữ lạ

Tôi không thể tin nổi vào những điều đang thấy về chồng mình.

Háo hức về nhà chồng làm vợ được 30 ngày, tôi muốn ly hôn

Tôi háo hức bước về nhà chồng với hành trang là bài học làm dâu ngoan mẹ dạy, để rồi suốt 30 ngày đầu tiên của cuộc hôn nhân, thứ tôi nhận được nhiều nhất là nước mắt.

Nhà tôi và nhà Nam ở cùng một thành phố nhưng cách nhau xa. Quen nhau hơn 3 năm, gia đình 2 bên cũng coi 2 đứa là dâu, rể, cứ ngỡ đã hiểu nhau tận tường.

Thực ra ngay từ đầu mẹ chồng đã không ưng, bà chê tôi gầy bé sau này không đủ sức khỏe làm vợ, làm mẹ, làm dâu trưởng. Nhưng vì 2 đứa quyết tâm cưới nên bà đành xuôi.

Bố mẹ Nam đã ly thân từ ngày Nam còn nhỏ, không ai đi bước nữa nhưng mỗi người sống một nơi. Có lẽ hoàn cảnh tạo cho bà thói quen tự quyết mọi việc. Ngay cả tổ chức đám cưới, lễ ăn hỏi bao nhiêu mâm, rước dâu mấy giờ, chỉ được mấy xe ô tô đi theo... bà tự quyết hết, chỉ nói với nhà gái mang tính chất thông báo.

Bố mẹ tôi không hài lòng nhưng vì hạnh phúc con gái họ cũng nhịn. Mẹ tôi khuyên:

- Con nghĩ thật kĩ. Tính cách mẹ chồng như thế sống không dễ dàng đâu. Còn nếu đã không thay đổi thì phải xác định nhịn, có thế nhà cửa mới êm.

Bản thân tôi cũng buồn vì cách cư xử của mẹ chồng tương lai, cảm thấy bà không tôn trọng gia đình mình, nhưng nói chuyện với Nam thì Nam gạt đi:

- Tính mẹ vậy thôi chứ tâm bà tốt. Mình cũng chỉ ở với mẹ một thời gian rồi ra riêng, em cứ hay nghĩ nhiều.

Buổi sáng đầu tiên ở nhà chồng, tôi cẩn thận đặt chuông báo thức dậy sớm. Nhưng vừa bước chân vào gian giữa đã nghe tiếng mẹ chồng:

- Gọi vợ dậy, sáng bảnh mắt còn chưa thấy đâu.

Tôi vội bước vào:

- Con đây, mẹ để con nấu ăn sáng ạ.

Rồi quay sang tôi nói với chồng:

- Anh dậy sớm thế mà không gọi em.

- Em mệt anh để em ngủ thêm, nhưng tập quen đi, nhà mình ở đây dậy sớm lắm.

Tôi lườm chồng, định trêu một câu thì mẹ chồng thủng thẳng:

- Hôm nay đứa nào cũng mệt, đợi hôm khác về bên ngoại lại mặt sau. Tí đứa nào gọi điện cho ông bà bên ấy bảo ông bà thông cảm.

Tôi nhìn Nam cầu cứu nhưng chồng tôi làm như không nghe gì, bê bát lên nhà ăn. Tôi đành trả lời:

- Tụi con trót hẹn hôm nay về ăn lại mặt rồi ạ.

- Sao cứ phải hôm nay, hôm nào chẳng được. Hôm nay ở lại vừa dọn dẹp vừa tranh thủ nghỉ ngơi cho lại sức.

- Dạ, vậy để con dọn dẹp, xong sớm tụi con đi chút rồi về thôi ạ.

Thế là bữa sáng chẳng kịp ăn, tôi lao vào dọn dẹp bát đĩa, kê lại bàn ghế, quét tước nhà cửa. Cũng may trưa vẫn sang kịp ăn trưa với bố mẹ. Vừa ăn xong được một lát thì bà gọi điện cho chồng tôi bảo chiều về sớm đưa bà đi trả áo dài. Vậy là 2 vợ chồng lại lục tục về, đứa đưa bà đi, đứa nấu nướng.

Hao huc ve nha chong lam vo duoc 30 ngay, toi muon ly hon

Vừa lấy chồng tôi đã muốn ly hôn. (Ảnh minh họa: Sohu).

Buổi tối xong việc 2 đứa rút êm về phòng, Nam khoan khoái đưa tay ôm vợ:

- Giờ mới được ôm vợ mình đây.

Chưa dứt lời đã thấy mẹ chồng tôi xoay tay nắm cửa bước vào. Hai mẹ con nói chuyện với nhau:

- Khiếp, giật cả mình, sao mẹ không gõ cửa?

- Nhà ít người xưa giờ, mẹ quen rồi. Mẹ phải lên bảo chúng mày không quên. Mẹ vừa tính, cỗ cưới lỗ một đống tiền.

- Ôi xin mẹ, thế mà cũng phải lên. Để đấy mai con xem cho, giờ con ngủ đã.

Hôm sau 2 đứa đi chơi, vừa bước vào nhà, bà nói luôn:

- Hai đứa xem thế nào bán vàng đi mà trả nợ.

Tôi từ tốn:

- Để con bàn lại với anh Nam đã nhé...

Nam thẳng thừng:

- Không phải bàn, anh đồng ý. Cứ đưa bà, đằng nào cũng là nhà mình, không phải tính toán.

Thấy tôi xị mặt không thoải mái, bà mắng:

- Mày khó chịu à. Tao lo cho chúng mày gấp tỉ lần thế tao còn chưa tính, mày khó chịu cái gì, con cái láo, mẹ chưa nói xong đã sưng sỉa mặt mày.

- Nhưng đây là vàng mẹ với các dì cho con để làm vốn, nhỡ sau này cần đến. Giờ mẹ bắt con bán đi trong khi chưa cần thiết, con không đồng ý.

Nam mắng:

- Em đừng có cãi mẹ.

Tôi ấm ức:

- Còn anh nữa. Anh tự quyết hộ em, không hỏi ý em như thế nào, lúc nào cũng mẹ.

Nam không để tôi nói hết câu, sấn vào giơ tay tát tôi. Mặc kệ vợ khóc, Nam cũng chẳng thèm dỗ. Những ngày sau đó 2 vợ chồng việc ai nấy làm. Tôi cứ nghĩ Nam sẽ xin lỗi làm lành nhưng hóa ra anh còn tỏ vẻ giận hơn cả vợ, lầm lì không thèm nói chuyện.

Bữa tối dọn xong xuôi tôi lên phòng nằm. Vừa đóng cửa mẹ chồng lại gióng giả:

- Lúc nào cũng vội lên phòng, ở dưới này mà nói chuyện với mọi người cho vui vẻ.

Một lúc thì cửa phòng bật mở, Nam đứng sừng sững nói trống không:

- Xuống nhà xem tivi. Lấy chồng phải theo nếp nhà chồng, đừng quen kiểu thích gì làm nấy.

Đấy, mỗi ngày đều có những việc vụn vặt như thế. Tôi biết ý làm mọi việc cố gắng tránh động chạm để mẹ chồng phật ý. Nhắc chuyện ngày trước Nam hứa ra ở riêng, anh ậm ừ.

Kinh nghiệm những ngày qua cho tôi biết tranh cãi không giải quyết được gì, nhưng tôi vẫn hy vọng Nam yêu mình. Thôi thì lạt mềm buộc chặt, nước chảy đá mềm. Nhưng mà những buổi tối mỗi đứa nằm một góc giường thì diễn ra thường xuyên.

Ngày cưới bạn thân, tôi xin phép đi cả ngày. Mẹ chồng và chồng đều không tỏ ra vui vẻ nhưng cũng không có lý do gì cấm đoán. Tầm 7h tối, lúc tôi đang ngồi với bạn bè, Nam gọi điện cho tôi giọng oang oang:

- Định đi đến bao giờ mới về?

- Em đã nói với anh rồi còn gì, xin phép cả mẹ trước mặt anh...

- Cô bảo đi cả ngày, có nói gì chuyện không ăn tối đâu. Làm mẹ phải nấu cơm hộ cô.

- Hộ á? Em bận thì anh nấu, mẹ nấu có sao. Nấu cơm là trách nhiệm của riêng em à mà "hộ".

Nam tắt máy. Tôi sững người không tin nổi Nam lại cục cằn đến thế. Cái con người nhất nhất nghe lời mẹ, không coi vợ ra gì này sao tôi thấy xa lạ quá.

Tôi không thấy hạnh phúc một ngày nào từ khi theo anh về làm vợ. Nhìn cách mẹ anh chi phối mọi việc trong nhà, anh thì hoàn toàn không bảo vệ vợ, tôi không thấy được yêu thương, tôn trọng. Từ lúc mở mắt đến khi đi ngủ lúc nào cũng chỉ thấy nặng nề, làm gì cũng phải xem ý mẹ anh, sợ bà không hài lòng. Cô gái vui vẻ hay cười là tôi giờ đâu mất rồi.

Tôi muốn ly hôn. Bố mẹ tôi có thể sẽ buồn nhưng chắc ông bà cũng muốn thấy tôi hạnh phúc chứ không phải sống ấm ức nhịn nhục như bây giờ. Tôi không biết quyết định của mình có vội vàng quá không khi tôi mới chỉ làm vợ được có 30 ngày?

Đọc nhiều nhất

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Nọng heo được ưa chuộng vì sự kết hợp độc đáo giữa vị ngọt của thịt nạc và béo ngậy của mỡ, tạo nên hương vị mềm mọng, giòn sật đặc trưng.

Tin mới

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Vì sao nọng heo được ưa chuộng?

Nọng heo được ưa chuộng vì sự kết hợp độc đáo giữa vị ngọt của thịt nạc và béo ngậy của mỡ, tạo nên hương vị mềm mọng, giòn sật đặc trưng.