Nhào lên chủ động hôn bạn trai nào ngờ anh gào rú, đòi nhập viện gấp

Tuấn vừa về tôi đã nhào ra, nhảy lên ôm lấy anh, không để anh kịp phản kháng. Tôi định hôn anh một cái để thay lời xin lỗi, nhưng...

Lúc chuyện xảy ra tôi cũng kinh hoảng lắm. Lý ra mà nói thì chuyện của tôi cũng không phải vấn đề gì kinh khủng.

Nhưng tôi nghĩ đấy là trong trường hợp người ngoài cuộc khách quan nhìn vào. Nếu đổi lại mình là người trong cuộc, chắc là mọi người cũng cảm thấy khó xử giống như tôi bây giờ.

Tôi và bạn trai yêu nhau được hơn hai năm nay. Tuấn là người thành phố, còn tôi là dân tỉnh lẻ lên. Bạn trai tôi phải nói là cực phẩm, vừa thông minh lại còn giỏi giang. Ngay từ lúc còn học đại học, anh đã hùn vốn để mở công ty riêng. Đến lúc ra trường, sự nghiệp của anh cũng gọi là hòm hòm rồi. Chưa kể đến vẻ bề ngoài cao ráo, đẹp trai chả thua gì diễn viên, người mẫu, cơ bụng múi nào ra múi nấy, đảm bảo thuộc hàng ngon trở lên.

Mọi người đều bảo tôi như vớ được vàng. Thật ra tôi chẳng ưng lắm mấy nhận xét đó. Nói thật, tôi cũng gọi là có chút nhan sắc, hiện tại công việc cũng phát triển khá tốt, có cuộc sống độc lập riêng và tự chủ về mặt tài chính. Tôi chẳng ăn bám gì anh cả, tại sao lại nói tôi hưởng phúc thế chứ.

Có một điều mà tôi thấy rất đúng, mây tầng nào bay cùng mây tầng đó. Tôi nỗ lực phấn đấu để gặp được người tốt, vậy thì có gì là sai? Việc tôi với Tuấn ở bên nhau là chuyện đương nhiên, chẳng có ai may mắn hơn ai cả. Nhưng thi thoảng được mọi người khen hay tỏ ra ghen tỵ vì Tuấn đẹp trai, tôi cũng vẫn phổng mũi lắm.

Nhào lên chủ động hôn bạn trai nào ngờ anh gào rú, đòi nhập viện gấp ảnh 1

Ảnh minh họa

Tôi không phủ nhận là anh rất yêu chiều tôi. Quà cáp không thiếu một bận nào, một tuần đi ăn tối hai lần, hẹn hò như cơm bữa. Cứ rảnh là anh lại đưa tôi đi chơi hoặc đi du lịch xa một chút. Tình cảm chỉ có ngày một gắn bó chứ không có chuyện nhạt nhòa.

Mọi người nói tôi cứ thả thế không sợ bị người khác cướp mất Tuấn hay sao. Tôi ít nhiều gì cũng tự tin về khả năng của bản thân nên cũng không sợ đâu. Nhưng tôi để ý, dạo này Tuấn có vài biểu hiện khác lạ, tự dưng cũng bắt đầu hơi lo.

Tôi mới định theo dõi anh. Sáng hôm qua, tôi đã chờ sẵn ở cổng nhà anh rồi. Y như rằng, Tuấn không đi làm mà đến bệnh viện. Tôi ngay ngáy lo, trong đầu đã nghĩ đến một đống chuyện linh tinh vớ vẩn, sợ anh nuôi bồ rồi làm người ta có thai các kiểu. Nhưng theo dõi anh cả nửa ngày, vẫn chỉ thấy anh đi một mình, không hề gặp ai khác lạ. Lúc đấy tôi mới nghĩ, có khi anh bị ốm hay bị làm sao đó nên mới đến gặp bác sĩ.

Tự dưng lo bò trắng răng không đâu, tôi cảm thấy có lỗi. Định cho anh một bất ngờ, cho nên tôi mua sẵn cà phê rồi chờ anh ở nhà.

Tuấn vừa về tôi đã nhào ra, nhảy lên ôm lấy anh, không để anh kịp phản kháng. Tôi định hôn anh một cái để thay lời xin lỗi, nhưng nào ngờ chưa kịp làm gì thì anh đã gào lên thảm thiết.

Tôi hoảng hồn thả anh ra, càng kinh hoảng hơn khi thấy sống mũi của Tuấn vẹo sang một bên, máu mũi chảy tùm lum. Anh lắp bắp nói tôi đưa anh tới bệnh viện ngay kẻo không kịp làm tôi thêm cuống.

Nhào lên chủ động hôn bạn trai nào ngờ anh gào rú, đòi nhập viện gấp ảnh 2

Sau khi xử lý xong xuôi, Tuấn mới thủ thỉ nói chuyện với tôi, giải thích nguyên nhân vì sao tự dưng anh lại tránh tôi như tránh tà. Cả đời tôi chưa bao giờ nghe lời thú nhận nào sốc đến thế.

Hóa ra anh đã từng phẫu thuật thẩm mỹ toàn thân, sửa mũi, cắt khóe mắt và gọt cằm. Đến cả múi bụng cũng là giả. Gần đây anh vừa đến hạn đi "trùng tu" lại, mọi thứ vẫn đang trong thời gian quan sát và chưa ổn định nên phải giữ khoảng cách với người xung quanh.

Anh còn thừa nhận là trước đây mình rất xấu, không dám nói cho tôi. Anh sợ tôi biết rồi sẽ từ chối anh. Tôi nghe anh kể mà dở khóc dở cười, không biết nên đối mặt với chuyện này thế nào.

Tôi với Tuấn vẫn yêu nhau, nhưng từ lúc biết chuyện tôi cứ cảm thấy người yêu mình giả giả thế nào ấy. Không biết các chị em đã từng gặp chuyện như thế này chưa? Ai có thể cho tôi xin lời khuyên, làm sao để đối mặt với bạn trai như bình thường được không?

Bố bạn gái lưỡng lự chuyện cưới xin, chỉ su cái tát này... ông đổi ý

Tôi hỏi mãi Hiền mới chịu nói là em trai bỏ học, đi theo bọn xấu, vay mượn tiền để ăn chơi, bây giờ nợ hơn 1 tỷ và bắt bố mẹ bán nhà đi trả nợ.

Tôi và Hiền yêu nhau đã lâu, trong khi bố mẹ tôi luôn ủng hộ chuyện cưới xin của hai đứa thì bố cô ấy lại không ưa tôi. Mỗi lần đến nhà bạn gái chơi, tôi luôn bị bố cô ấy hắt hủi.

Bởi Hiền xinh đẹp nên ông muốn con gái phải lấy chồng giàu có mới cân xứng. Còn tôi thì lương tháng hơn 10 triệu, bố mẹ làm công nhân, lấy nhau sau này Hiền sẽ phải chịu nhiều vất vả.

Chồng sắp cưới gọi ra xin cho anh được cưới tình cũ

Nỗi bất an của tôi đã trở thành sự thật khi Tuấn đột ngột hẹn tôi ra quán cafe nói chuyện. Anh bảo Thùy chẳng còn sống được mấy ngày, cô ấy chỉ có nguyện vọng duy nhất là được làm cô dâu của anh.

Cho tới bây giờ tôi vẫn còn ngỡ mình vừa nằm mơ thấy ác mộng mọi người ạ. Chuyện của tôi kể ra chắc hẳn ai cũng phải thốt lên "chuyện thật như đùa" cho mà xem!

Tôi và Tuấn yêu nhau hơn 1 năm thì quyết định làm đám cưới. Nói về chuyện quá khứ của anh, thực sự tôi không để bụng. Bởi ai cũng có quá khứ, tôi đồng thời chẳng phải ngoại lệ. Biết anh từng có 5 năm yêu đương, nghĩa tình với người cũ nhưng tôi không hề ghen. Tôi mới là hiện tại và tương lai của anh, cô ấy đã là quá khứ rồi.

Chong sap cuoi goi ra xin cho anh duoc cuoi tinh cu

Tôi và Tuấn yêu nhau hơn 1 năm thì quyết định làm đám cưới. (Ảnh minh họa)

Thế mà chính cái quá khứ ấy lại có thể sống dậy và cướp mất người đàn ông của tôi theo một cách vô cùng tréo ngoe. Đúng thời điểm tôi và Tuấn đang chuẩn bị cho đám cưới thì anh nhận được tin Thùy - người cũ của anh đang bị ung thư giai đoạn cuối, chẳng còn sống được bao lâu nữa.

Tuấn đến thăm Thùy, sau đó cả tuần tiếp theo anh không gặp tôi. Anh bảo anh muốn chăm sóc cho Thùy trong những ngày cuối cùng này. Trong lòng tôi hơi chua xót nhưng vẫn đồng ý, thật lòng tôi cũng không ghen mà chỉ có chút buồn mà thôi. Thử hỏi trên đời này mấy người vui vẻ, thoải mái được khi chồng sắp cưới của mình kề cận bên cạnh người phụ nữ khác, dù là hoàn cảnh nào đi chăng nữa?

Chong sap cuoi goi ra xin cho anh duoc cuoi tinh cu-Hinh-2

Tôi nghe mà không thể tin nổi. (Ảnh minh họa)

Tuấn còn bảo anh với Thùy chỉ làm đám cưới chứ không đăng kí kết hôn, để Thùy thỏa ước nguyện làm cô dâu của anh thôi. Sau đám cưới anh sẽ ở cạnh cô ấy nốt quãng thời gian ngắn ngủi còn lại, lúc nào mọi chuyện kết thúc thì lại quay về cưới tôi như dự định trước đó

Tôi nghe mà không thể tin nổi. Có phải kế hoạch của Tuấn quá hoang đường không mọi người? Tôi không rõ trong lòng anh nghĩ thế nào, có phải cũng thực sự muốn làm chú rể của Thùy hay không. Nhưng tôi không thể chịu nổi việc người đàn ông của mình lại đi làm đám cưới với người khác, cho dù thật giả thế nào đi chăng nữa!

Tôi phản đối thì Tuấn trách tôi ích kỷ, sống chẳng có tình nghĩa, ghen tuông cả với người sắp chết. Anh nói anh với Thùy chỉ làm đám cưới chứ chẳng có chuyện quá giới hạn gì khác. Tôi nghe mà uất ức lắm nhưng không biết phải làm thế nào cả. Xin mọi người cho tôi lời khuyên.

Ngỡ sung sướng khi biết bí mật, ai ngờ chết lặng sự thật phơi bày!

Nằm bên anh mà nước mắt tôi ướt đẫm gối, tôi muốn nói tất cả ấm ức trong lòng đang phải chịu đựng.

Tôi yêu Tuấn đến nay cũng được 6 tháng rồi nhưng thật sự chưa hiểu hết con người của anh ấy. Những nơi gặp nhau của hai đứa là nhà nghỉ, nhà hàng hay nhà trọ của tôi.

Anh nói bố mẹ khó tính lắm nên đợi một thời gian nữa sẽ đưa tôi về ra mắt gia đình. Trong khi bạn bè tôi đều biết Tuấn, còn tôi chẳng biết bạn của anh ấy có những ai.

Đọc nhiều nhất

Tin mới